“Có con thì phải có cha”, Ôn Dữu tự dưng cảm thấy thượng tướng Nại Đặc cũng mềm mại hơn nhiều, cô dùng đầu ngón tay gãi gãi trên tai con thú.
Nại Đặc phát ra tiếng rừ rừ dễ chịu trong cổ họng, chậm rãi ăn xong miếng thịt thăn bò, khi đứng dậy, một cuốn sổ nhỏ rơi xuống đất.
“Đây là gì vậy?”
Ôn Dữu cúi xuống nhặt, Nại Đặc nhanh tay lẹ mắt, một chân giẫm lên bìa sổ, cúi đầu giải thích đầy lúng túng: “Là… là nhật ký của tôi.”
Những thứ bẩn thỉu đó không xứng xuất hiện trước mặt giống cái dễ thương.
Ăn xong bữa tối, Nại Tuyết, tiểu quý ông, chủ động đảm nhận nhiệm vụ đưa Ôn Dữu về phòng, Nại Đặc thì ở phòng bên cạnh, không hộ tống cùng.
Trong tủ quần áo chỉ có những bộ quân phục mới được là ủi ngay ngắn, Ôn Dữu lấy một bộ áo sơ mi và quần dài, bộ đồ mặc trên người Tống Hạc Khanh rất vừa vặn, nhưng khi cô mặc vào lại như trẻ con mượn đồ của người lớn.
Sau khi rửa mặt, Ôn Dữu ngồi xếp bằng trên giường, mở ra quang não, chuẩn bị tìm hiểu về hành tinh này, nơi rõ ràng thừa thãi rất nhiều soái ca.
Ngay khi màn hình chiếu sáng, lập tức xuất hiện một yêu cầu kết bạn, ghi chú là “Khanh Khanh” còn thêm một con hạc trắng đang bay.
Ôn Dữu kiểm tra tài khoản của mình, phát hiện là trạng thái bảo mật riêng tư không thể tìm kiếm, yêu cầu này có thể là do Tống Hạc Khanh gửi khi xác thực danh tính của cô.
Cô chấp nhận yêu cầu kết bạn, đối phương lập tức gửi tin nhắn.
Tống Hạc Khanh: [Dữu Tử, phòng đó có thoải mái không? Cuộc sống ở căn cứ có phần đơn điệu, nếu cô không thích, tôi sẽ bí mật đưa cô đến cung điện trung tâm.]
An ninh ở hành tinh Chước Dương luôn đứng đầu tinh tế, dù có một vài phần tử phản động và gián điệp nước khác, nhưng không thể gây ra sóng gió lớn.
Về việc của Ôn Dữu, Tống Hạc Khanh vô cùng cẩn thận, không có chút sơ suất nào.
Ít nhất trước khi các gián điệp tinh tế bị tiêu diệt hoàn toàn, hắn không yên tâm để Ôn Dữu sống bên ngoài.
An ninh của cung điện không kém gì căn cứ quân sự, việc để Ôn Dữu ở lại căn cứ quân sự có chút tâm tư riêng của Tống Hạc Khanh.
Hắn muốn tranh thủ thời gian này khi an ninh bên ngoài được tổ chức lại, dạy Ôn Dữu một số kỹ năng tự vệ.
Ý tưởng này hoàn toàn đồng tình với Ôn Dữu, hiện cô đang cầm cơ giáp 3S, còn chưa học cách điều khiển, chạy đến cung điện làm gì?
Cô thừa nhận hoàng đế là một mỹ nam rất hấp dẫn, nhưng Ôn Dữu hiểu rõ nặng nhẹ, việc nắm vững kỹ năng sinh tồn mới là quan trọng nhất.
Ôn Dữu từ chối lời đề nghị của Tống Hạc Khanh, cho biết cô muốn học điều khiển cơ giáp, Tống Hạc Khanh đương nhiên đồng ý, còn dành thời gian ngày mai để trực tiếp dạy cô.
Ôn Dữu đóng khung chat, ngay lập tức màn hình thông báo có cập nhật thông tin tài khoản. Cô nhấp vào trang cá nhân, thấy thông tin đã được cập nhật với nhiều mục mới.
Người giám hộ: Lân Lạc, Nại Đặc, Carlos, Tống Hạc Khanh
Tài sản: xxxxxxxxxxx (tinh tệ)
Giống loài: Nhân loại
Cấp độ tinh thần lực: Chưa đo lường
Nếu không phải sớm biết trong danh sách người giám hộ của cô có cả đại thiếu gia của gia đình giàu có nhất liên bang, Ôn Dữu gần như đã nghi ngờ mục tài sản là một chuỗi mã lỗi.
Tài sản của giống đực thường được chuyển giao cho vợ chủ, gần như đã trở thành truyền thống của văn hóa thư tôn hùng ti*. Người giám hộ, như một sự chuẩn bị cho bạn đời, cũng phải thực hiện nghĩa vụ này trong thời gian giám hộ.
*Thư tôn hùng ti: coi trọng giống cái hơn giống đực
Là một tín đồ tiểu thuyết dày dạn, Ôn Dữu đáng lẽ không nên cảm thấy kinh ngạc, nhưng trên hành tinh Chước Dương không có giống cái? Mấy người này học được cách ga lăng từ đâu nhỉ, tính tự giác còn rất cao.
Chỉ là cấp độ tinh thần lực lại là mục chưa được đo lường?