Chương 1: Xuyên đến tinh cầu toàn thú đực

Ôn Dữu tuyệt đối không nghĩ ra, vì thức đêm đọc một cuốn tiểu thuyết thú thế mà lại ly kỳ xuyên không rồi.

Ôn Dữu xuyên đến một thế giới kỳ lạ. Cây cối cao lớn trong rừng nguyên sinh che khuất bầu trời, chỉ có vài tia sáng xuyên qua kẽ lá chiếu xuống những cánh hoa phủ đầy sương sớm.

Ôn Dữu không có thời gian để thưởng thức vẻ đẹp kỳ diệu của nó, bị đưa đến nơi không biết tên này, đã không biết là lần thứ mấy Ôn Dữu chửi mẹ nó rồi.

Cô vừa cẩn thận rút lui về sau, vừa vung nhánh cây trong tay, trong miệng giả tiếng gầm gừ của sư tử.

Trước mặt cô, năm con chồn khổng lồ với những chiếc răng nanh sắc nhọn, ánh mắt đầy hung dữ, nhìn cô như đang xem một bữa trưa ngon miệng, sẵn sàng lao lên cắn xé.

Cuối cùng, sau một hồi thăm dò, mấy con chồn biến dị nhận thấy sức công kích của Ôn Dữu rất yếu, chúng liền há cái miệng to như chậu máu, hung hăng tiến về phía cô.

Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán Ôn Dữu, cô quay đầu kiểm tra lối thoát, lại khổ cực phát hiện không xa phía sau, trên một nhánh cây có một tổ ong vò vẽ to như cái phòng!

Trước có sói, sau có hổ, thà liều mạng với mấy con chồn này còn hơn bị ong vò vẽ đốt thành cái sàng!

Đột nhiên-

Một tiếng hú gọi réo rắt lướt qua không gian, một lũ chim ưng có hình dáng mượt mà bay theo đội hình chữ V xẹt qua chân trời.

Nhận thấy chuyển động bất thường trong rừng, tiểu đội kim ưng đồng loạt quay đầu lao xuống chỗ sâu trong đó.

“Các ngươi nhìn xem, đó là cái gì?”

“Năm con chồn biến dị và... một dao động năng lượng chưa rõ!”

“Không, không đúng, có vẻ như là... một giống cái có sức chiến đấu rất mạnh mẽ!”

“Nhanh đến! Đi cứu viện! Lập tức báo cáo với quan chỉ huy đại nhân!”

Tốc độ bay của tiểu đội kim ưng tương đương với những phi hành khí tiên tiến nhất, chỉ trong chớp mắt đã vọt đến trước mặt Ôn Dữu, tham gia vào cuộc chiến hỗn loạn một chọi năm.

Mười con chim ưng hung thần ác sát bay thẳng đến, Ôn Dữu sợ đến mức tim như sắp nổ tung, trên tay siết chặt, nhánh cây thọc một phát xuyên qua con chồn biến dị.

Tiểu đội kim ưng đầy vẻ mờ mịt, nhìn những con chồn đã chết gần hết, nhanh nhẹn giải quyết con chồn cuối cùng đang run lẩy bẩy. Bọn họ ở trước mặt Ôn Dữu, đồng loạt hóa thành hình người.

Một nhóm mười người đều mặc quân phục chỉnh tề, cao lớn, với khuôn mặt kiểu Tây đẹp như tượng điêu khắc.

Người đứng đầu, Kinnear, chỉ huy của đội, tiến lên một bước, quỳ một chân xuống, thực hiện một lễ nghi tiêu chuẩn của quý ông hoàng gia: “Giống cái xinh đẹp, rất tiếc đã khiến ngài sợ hãi, tiếp theo hãy để chúng tôi, tiểu đội kim ưng thuộc đội trinh sát hoàng gia, hộ tống ngài.”

Những thành viên phía sau cũng đồng loạt quỳ một chân xuống, thái độ cung kính khiến Ôn Dữu nghi ngờ không phải cơ thể cô xuyên không, mà là hồn mình nhập vào thân xác của một vị quân nhân cao cấp.

Tin tốt là cô vừa đọc hết một cuốn tiểu thuyết viễn tưởng về thế giới thú nhân, biết tình huống này là vì mình chính là một giống cái cực kỳ hiếm.

Tin xấu là thế giới này không giống như cuốn sách cô đọc, cô hoàn toàn không hiểu tiếng chim của mấy người kia đang nói.