Chương 1

“Hệ thống, chắc chắn chỉ cần chọc giận anh ta là tôi sẽ kích hoạt được khả năng phân hóa chứ?”

Tại buổi dạ tiệc hoàng gia rực rỡ, Tɧẩʍ ɖυyệt Dư nhìn người đàn ông mặc vest đen đối diện và khẽ hỏi.

[Đúng vậy.]

Giọng máy móc vang lên trong đầu cô: [Chỉ cần cô làm theo cốt truyện gốc, khiến độ thiện cảm của Duệ Uyên giảm đi 10 điểm, cô sẽ mở khóa được khả năng phân hóa.]

Ánh mắt Tɧẩʍ ɖυyệt Dư lóe lên, nhưng khi nhìn về phía Duệ Uyên, cô vẫn cảm thấy e dè.

Anh đang ngả người trên ghế, mái tóc bạc phản chiếu ánh đèn lấp lánh, sống mũi cao và đôi mắt màu bạc ẩn dưới hàng mi trắng dài, trông lạnh lùng như tuyết phủ trên đỉnh núi, toát lên khí chất mạnh mẽ không ai sánh bằng. Là một vị nguyên soái của Tinh Lan, Duệ Uyên từ lâu đã có danh tiếng không ai dám động vào, chọc giận anh chắc chắn không phải là một sự lựa chọn khôn ngoan.

Thấy cô do dự, hệ thống động viên: [Đừng sợ, ký chủ! Đã có lời tiên tri, cô sẽ trở thành kẻ mạnh nhất của Tinh Lan quốc. Lúc đó, Duệ Uyên chỉ là chuyện nhỏ đối với cô thôi!]

[Hãy nắm lấy cơ hội này, nếu không hoàn thành cốt truyện và không kịp phân hóa trong ba ngày tới, chúng ta sẽ cùng biến mất đấy!]

Nghe lời hệ thống, Tɧẩʍ ɖυyệt Dư quyết tâm tiến về phía Duệ Uyên.

Tại buổi tiệc, không ít nam giới đang tìm kiếm người bạn đời, nhưng dường như Duệ Uyên không quan tâm, chỉ thong thả đọc sách.

Tɧẩʍ ɖυyệt Dư ngồi xuống bên cạnh và lịch sự đưa tay ra: “Chào anh, mình có thể làm quen không?”

Giọng nói vang lên sát bên tai, nhưng Duệ Uyên thậm chí không dừng tay lật trang sách, chỉ nhàn nhạt nói một câu: “Cút đi.”

Anh thậm chí không thèm nhìn cô một cái.

Tɧẩʍ ɖυyệt Dư nheo mắt. Trông anh thật lạnh lùng và bất lịch sự, có lẽ cần phải dùng cách mạnh để anh chú ý đến mình.

“Vậy à.”

Cô cười khẽ, cầm ly rượu vang mà Duệ Uyên đã uống dở trên bàn.

Nhiều người đã để ý đến động thái của cô, nhưng không ai nghĩ nhiều.

Ngay sau đó, cô nghiêng ly và đổ rượu thẳng lên đầu Duệ Uyên!

Những người xung quanh: “!!!”

Tɧẩʍ ɖυyệt Dư điên rồi sao? Cô ấy dám làm vậy với Duệ Uyên!

Dòng rượu đỏ chảy qua mái tóc bạc, lướt xuống khuôn mặt anh, làm nổi bật đôi môi lạnh lùng, thêm chút màu sắc quyến rũ.

Duệ Uyên ngẩng đầu, để rượu chảy qua hàng mi bạc, nhỏ giọt xuống dưới.

Ánh mắt băng giá của anh rơi thẳng vào Tɧẩʍ ɖυyệt Dư: “Cô đang làm gì đấy?”

Giọng anh lạnh như băng, đôi mày đẹp nhíu lại, khí thế của một giống đực cấp S tỏa ra mạnh mẽ, tạo áp lực khiến không khí trong buổi tiệc thay đổi.

Phần lớn đàn ông đều bị áp chế bởi sức mạnh của Duệ Uyên, nhiều người còn lộ vẻ đau đớn, ánh mắt đổ dồn về phía anh.

Tɧẩʍ ɖυyệt Dư cảm nhận rõ ràng áp lực từ anh, nhưng vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhếch môi rồi thả ly rượu xuống.

“Choang…!”

Tiếng vỡ vang lên rõ ràng, ly rượu tan thành nhiều mảnh.

“Tất nhiên là để chào hỏi ngài nguyên soái rồi.”

Cô nghiêng đầu cười.

Mọi người trong buổi tiệc nhìn cảnh tượng này đều thầm kinh ngạc. Tɧẩʍ ɖυyệt Dư vốn nổi tiếng liều lĩnh và đã đắc tội không ít người, nhưng không ai ngờ cô dám trực tiếp chọc giận vị nguyên soái của đế quốc!