Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Giống Cái Mỹ Nhân Hiếm Có Được Các Đại Lão Cưng Chiều, Con Đàn Cháu Đống

Chương 21: Tức chết ả mà!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hắn ta còn định nói thêm điều gì nữa, nhưng một lực lượng khác đã đẩy hắn ta lùi lại. Lan Thương quay lại, ôm lấy bạn đời của mình vào lòng, ánh mắt lạnh lùng như mũi tên bắn thẳng vào Đồ Trư, “Anh không nhìn nhầm người sao? Lạc Lạc từ trước đến giờ không biết ngươi là ai, thậm chí không biết tên ngươi là gì. Đừng ở đây mà tự huyễn hoặc mình.”

Sắc mặt Đồ Trư cũng trầm xuống, “Đừng quên tình cảnh hiện tại của ngươi. Cho dù ta muốn cưỡng ép cưới Lạc Lạc thì sao? Ngươi chẳng thể ngăn cản được ta!”

Bầu không khí giữa hai người căng thẳng như mũi tên đã giương sẵn.

"Đồ Trư!" Mạn Lạp bước ra từ đám đông, kéo lấy Đồ Trư, với vẻ mặt khó chịu không nói nên lời mà nhìn về phía Tang Lạc.

Con tiện nhân này sao ai cũng muốn quyến rũ thế!

Tức chết ả mà!

Mặc dù Mạn Lạp và Đồ Trư chưa thực sự là bạn đời, nhưng bất kỳ ai trong bộ lạc đều biết rằng cả hai là một cặp trời sinh của bộ tộc Kerdor. Một người có khả năng trở thành tộc trưởng đời sau, người kia là người thừa kế của vu sư, sau này chắc chắn Đồ Trư sẽ vào làm rể của gia đình Mạn Lạp, kết duyên hạnh phúc. Nghe nói việc cưới hỏi của cả hai đã được bàn bạc từ lâu, và vị trí bạn đời đầu tiên đã được ấn định cho ả.

Mạn Lạp hôm nay đặc biệt chọn cho mình một chiếc váy đỏ lựu bằng vải lanh đẹp nhất. Chiếc váy này ôm sát eo, cơ thể của ả vốn to lớn, thân hình hơi béo, đến mức khi đi lại cũng phải nín thở. Lúc này, vừa thở ra một hơi, bụng ả ta xuất hiện vài nếp gấp chồng chéo. Trên mặt và môi của ả còn cố tình bôi lên một loại phấn hồng chế từ đá đặc biệt. Màu đỏ vốn là màu sang trọng, nhưng nếu không mặc đúng cách, sẽ trở nên tầm thường.

Vốn dĩ Mạn Lạp có vẻ ngoài thanh tú, dịu dàng, nhưng trang điểm thế này khiến ả ta trông vô cùng phô trương, lòe loẹt.

Những nữ nhân khác trong bộ lạc có bạn đời khi thấy Mạn Lạp ăn diện lộng lẫy như vậy, lại còn tỏa ra mùi hương động tình, ai nấy đều cảm thấy kỳ lạ. Lị Man thậm chí còn lườm một cái, thầm mắng: "Đúng là một con đàn bà lẳиɠ ɭơ."

Một số nam nhân không kiềm chế được liền ngước lên nhìn, liền bị bạn đời kéo tai kéo đi chỗ khác.

Mạn Lạp tự đắc trong lòng. Ả đã ăn trái ngọt, kí©h thí©ɧ phát tình sớm hơn nửa tháng. Phải biết rằng đội cứu nạn gồm những chiến binh ưu tú nhất của các bộ lạc xung quanh, được tộc trưởng triệu tập khẩn cấp để hỗ trợ. Bình thường muốn gặp mặt họ cũng khó.

Ánh mắt của Đồ Trư lại hoàn toàn không đặt lên người ả ta, thay vào đó, hắn chăm chú nhìn Tang Lạc.

Cô chỉ đứng yên dưới gốc cây, nhưng lại khiến người ta không thể rời mắt. Bộ váy dài cô mặc là chất liệu cao cấp mà những người trong bộ lạc chưa bao giờ thấy. Vải lụa màu xanh nước biển như bầu trời, tinh xảo và nhẹ nhàng, thướt tha trong gió, giống như một mảng xanh u huyền trên mặt hồ trong vắt, tỏa ra khí chất cao quý và thanh nhã.

Trong chớp mắt, co đã lấy đi hết ánh sáng lẽ ra thuộc về Mạn Lạp! Trong lòng Mạn Lạp trào dâng cơn ghen tuông, móng tay siết chặt.

Đồ Trư thu lại vẻ mặt, nhìn qua phía Mạn Lạp. Hắn vốn đã không vui vì ả ta làm hỏng chuyện, nhìn thấy quần áo và lớp phấn son bôi không đều trên mặt ả, hắn càng nhíu mày thật sâu, giọng lạnh nhạt, "Cô mặc thế này là sao? Trang điểm như quỷ vậy, mau đi rửa đi, đừng để người khác chê cười."

Nói xong, hắn hất tay ả ra, dẫn đội ngũ bước đi nhanh chóng.
« Chương TrướcChương Tiếp »