Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Giống Cái Đỉnh Lưu, Toàn Tinh Tế Điên Rồi!

Chương 40: Ngoại lệ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khương Nhu muốn thoát khỏi tình cảnh này, nhưng để làm được điều đó, cô cần dựa vào người khác. Cô không thể trông chờ Theo tới cứu mình, mà phải tận dụng mọi cơ hội trước mắt!

Và người đàn ông này chính là một cơ hội tuyệt vời.

Khương Nhu có thể đọc được sự đồng cảm trong trong ánh mắt của hắn, hắn không đành lòng tổn thương cô.

"Tiểu thư Khương Nhu, tôi tên là Phil, thượng tướng của Quân đoàn Đệ nhất dưới quyền Thú Thần Điện. Xin phép hỏi, cô đến từ đâu? Thuộc tinh vực hay đế quốc nào? Cô có thông tin gì được ghi nhận không?"

Dù không tin cô gái trước mặt là trọng phạm, nhưng là một thượng tướng, việc tuân thủ luật lệ Quân đoàn đã ăn sâu vào máu của Phil.

Khương Nhu run rẩy đôi môi, giọng nói yếu ớt: "Xin lỗi, tôi không nhớ rõ. Khi tỉnh dậy, tôi đã ở tinh vực Man Hoang rồi.”

“Sau đó, Theo · Tạp Tư Đế Nhĩ đại nhân của Tinh Quốc đã cứu tôi, rồi Điện chủ Huyền Yếm lại bắt tôi về đây. Thượng tướng... ngài còn muốn thẩm vấn gì thêm không?"

Câu nói này khiến Phil bất giác nhói lòng. Đúng vậy, thái độ của hắn như thể đang thẩm vấn phạm nhân!

Trong quá khứ, những phạm nhân bị Quân đoàn bắt giữ và đưa vào ngục giam đều bị hắn thẩm vấn rất nghiêm khắc.

Nhưng cô gái trước mắt...

"Không, tiểu thư Khương Nhu, tôi chỉ hỏi theo lệ thường thôi, đây không phải là thẩm vấn." Thượng tướng Phil luôn nghiêm túc đột nhiên nở một nụ cười hiếm hoi: "Hơn nữa, tôi đã hỏi xong rồi, không còn câu hỏi nào khác."

Đám bác sĩ và y tá đứng phía sau thấy vậy thì sững sờ.

Trong suy nghĩ của đám nhân viên như họ, thượng tướng Phil luôn quyết đoán và tàn nhẫn, chưa bao giờ xử lý mọi chuyện một cách nhẹ nhàng như vậy.

Giống cái này thực sự là một ngoại lệ!

"Cảm ơn ngài..."

"Không cần cảm ơn tôi, tôi chưa làm gì đáng để cô phải cảm ơn cả." Nghe thấy giọng nói mềm mại của thiếu nữ, lòng Phil càng thêm day dứt, thậm chí còn cảm thấy áy náy và đau lòng.

Ở trước mặt thiếu nữ, con hổ uy nghi như Phil đột ngột trở thành chú mèo lớn ấm áp.

Khung cảnh này vừa lạ lùng lại vừa hài hước.

Khương Nhu khẽ mỉm cười, ánh mắt dịu dàng nhìn về phía người đàn ông: "Nhưng theo tôi nhớ, trước đây Điện chủ của anh đã nói sẽ nhốt tôi vào chỗ sâu và tối tăm nhất của ngục tối. Nhưng nơi này không hề đen tối hay lạnh lẽo chút nào, thậm chí trong phòng còn có thảm và chăn nhung. Tôi biết đây là sự sắp xếp của ngài, cảm ơn ngài."

Nói xong, Khương Nhu vươn tay, kéo nhẹ ống tay áo của Phil.
« Chương TrướcChương Tiếp »