Hai câu nói này như một mũi dao sắc nhọn cắm sâu vào lòng Huyền Yếm.
Đôi mắt của hắn đỏ rực như máu, lập tức bóp lấy cổ Khương Nhu, ánh mắt lạnh lẽo lóe lên: "Cô dám lặp lại lần nữa?!"
Có phải cô ta đang muốn thay thế vị trí của hắn không?
"Khụ khụ..." Khương Nhu khó khăn hít thở, nhưng trong lòng lại cười lạnh.
Hóa ra nam nhân này lại để ý Thần Thú đến như vậy.
Nhưng đối với cô, cái gọi là Thần Thú chẳng qua chỉ là một sự tồn tại mơ hồ, hư ảo. Sao nó có thể khống chế Huyền Yếm đến mức này?
Khi Khương Nhu sắp ngạt thở, Huyền Yếm đột nhiên buông lỏng bàn tay. Dường như sự tương tác với Thần Thú trên người thiếu nữ đã khiến hắn mềm lòng vào khoảnh khắc cuối cùng.
“Người đâu.”
Mệnh lệnh vừa vang lên, có hai người hầu nhanh chóng bước tới, đỡ Khương Nhu đang ngã gục trên mặt đất lên.
“Đưa cô ta đến địa lao của Quân đoàn Đệ nhất. Nói với thượng tướng Phil rằng đây là trọng phạm của Liên Bang, giam cô ta vào nơi tối tăm và âm u nhất.”
“Rõ!” Hai người hầu không chút do dự kéo Khương Nhu đi, để đại điện chìm vào sự trống trải một lần nữa.
Huyền Yếm đứng giữa đại điện, từ từ giơ tay lên, chính là bàn tay này đã bóp chặt cổ Khương Nhu.
Hắn nhìn lòng bàn tay, nơi vẫn còn vương lại mùi hương dịu nhẹ và cảm giác mềm mại từ da thịt của thiếu nữ.
Thân thể yếu đuối, mái tóc rối bời... tựa như một con búp bê rách nát.
Cơn giận trong mắt Huyền Yếm dần tan biến, hắn chậm rãi nắm tay lại, trầm ngâm như suy nghĩ điều gì đó.
...
Hai mươi phút sau khi ra lệnh, một người đàn ông khoác quân trang tiến vào đại điện.
Hắn đội chiếc mũ xanh, gương mặt kiên định, dáng người cao to vững chãi như núi Thái Sơn, không giận mà uy. Hai chiếc huy chương trên ngực cũng toát lên vẻ trang trọng.
Người đàn ông bước đi mạnh mẽ rồi dừng lại giữa đại điện, bất mãn nhìn Huyền Yếm: "Ngài gọi đó là trọng phạm sao?"
Một giống cái nhỏ bé, yếu ớt, không có chút khả năng chiến đấu nào? Ngài đang đùa với tôi chắc?
"Phil, tôi biết cậu sẽ đến."
Huyền Yếm mỉm cười từ từ bước xuống: "Cô ta không nghe lời nên cần được dạy dỗ lại. Tôi chỉ hù dọa cô ta một chút thôi, cậu có cần phải nghiêm túc đến vậy không?"
Lời này khiến thượng tướng Phil khựng lại.
"Huyền Yếm, ngài đúng là một kẻ điên. Ngài có biết thân thể giống cái này yếu đến mức nào không? Hơn nữa cô ấy còn đang mang thai.”