Chương 14: Hắn muốn nhìn rõ hơn.

Ông cụ họ Tiêu nhập ngũ từ lúc còn là một thiếu niên trẻ tuổi, trong một lần viện trợ cho Triều Tiên, ông bị thương và hoàn toàn kết thúc cuộc đời binh nghiệp của mình với một huy chương.

Gia tộc họ Tiêu ở để đô là một gia tộc có tuổi đời hàng thế kỷ, sản nghiệp kinh doanh đã có từ một trăm năm nay, thế lực rất mạnh.

Ông cụ Tiêu mang theo khí khái của một quân nhân, một tay vung vén cơ nghiệp, đối với đứa cháu trai duy nhất của mình, Tiêu Túc, ông còn nghiêm khắc hơn.

Vì thế Tiêu Túc từng là sinh viên quốc phòng.

Quá trình luyện tập cường độ cao với điều kiện hà khắc trong thời gian dài đã tạo nên sự điềm tĩnh và sức mạnh của anh, và tất nhiên, anh cũng có một đôi mắt với khả năng nhìn ban đêm tuyệt vời.

Anh tựa đầu vào đệm ghế lái, hai tay duỗi thẳng trên vô lăng.

Chiếc Mercedes - Benz Unimog nằm im trong bóng tối tựa như một con sói đứng trên vách đá trong đêm đen, gầm xe cực cao đủ để Tiêu Túc có thể nhìn xuống mọi thứ.

Cô gái ngây thơ trong dòng nước vẫn không ý thức được nguy hiểm phía sau.

Khóa kéo sau lưng bị kéo xuống, đầu ngón tay kéo rơi chiếc nơ trên vai, nháy mắt, thân hình xinh đẹp của thiếu nữ mỹ lệ loà lổ dưới ánh trăng.

Chiếc áσ ɭóŧ màu trắng được trang trí bằng ren mỏng, chiếc qυầи ɭóŧ cùng kiểu, ôm lấy âʍ ɦộ non nớt.

Cô gái hơi quay người sang một bên, ánh trăng chiếu rọi nửa người cô, mái tóc dài hơi xoăn vén ra sau, hai tay để sau lưng, ướn cao bộ ngực rồi nhẹ nhàng cởi khuynh gài áσ ɭóŧ.

Cặp ngực sữa thẳng đứng nhảy ra, đường cong tròn trịa, hồng hào và mềm mại.

Dưới eo mảnh khảnh, qυầи ɭóŧ bị kéo xuống, bắp chân hơi nâng lên khỏi mặt nước, cởi ra lớp vải mỏng manh.

Mặt trăng ở Tây Tạng sáng đến mức Tiêu Túc có thể nhìn thấy mọi thứ.

Phía dưới của cô sạch sẽ đến nỗi bên dưới mềm mại mịn màng. Tiểu, bạch, hổ.

"Tạch" Bật lửa màu bạc mở ra, các bánh răng trượt dài, mài ra ngọn lửa.

Trong xe nồng nặc mùi thuốc lá, Tiêu Túc rất ít khi hút thuốc, nhưng gần đây lại là người hút thuốc nhiều nhất.

Cô gái vốc một nắm nước, tưới lên ướt đẫm toàn thân, từng dòng từng dòng nước dọc theo xương quai xanh, chảy đến đầṳ ѵú, lưu lại trong âʍ ɦộ rồi từ bên chân sườn hòa vào nhau.

Tất nhiên, đây là tất cả những gì Tiêu Túc tưởng tượng.

Người đàn ông đang cắn điếu thuốc, ngả đầu ra sau thành ghế, áp một tay lên trán, thở hổn hển.

Tay chạm vào nút đèn.

Đèn pha của xe địa hình rất đặc thù, sau khi tân trang thì mười đèn pha ở hàng trên và dưới là công suất cực đại.

Sáng lên cùng một lúc, phạm vi hai mươi mét sáng như ban ngày.

Hắn muốn nhìn rõ hơn.