Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Em Gái Của Nhân Vật Phản Diện

Chương 4: Chém ngay lập tức!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong căn phòng khuê các tao nhã, tiếng khóc thảm thiết của bà vu y vang lên như một âm thanh chói tai đầy không phù hợp.

Đám tỳ nữ quỳ gối run rẩy trên đất, trong khi Kiều Dần khoác áo xanh, đứng thẳng người, toát lên khí chất cao ngạo tách biệt với thế gian. Chỉ có đám mây đen u ám trên gương mặt tuấn tú của ông thể hiện rõ cơn thịnh nộ như sấm sét.

"Lạc nhi, vu y này đã hãm hại con, để cha lập tức hành quyết bà ta, tà thuật trên người con sẽ được giải trừ. Còn chờ gì nữa, không cần đợi, chém ngay lập tức!"

Kiều Lạc quay đầu lại một cách máy móc, đôi mắt cô bắt gặp ánh mắt yêu thương của người cha "hờ".

Trời đất, sao người đàn ông này có thể nói những lời như đao phủ với vẻ mặt dịu dàng như tắm trong gió xuân thế kia?

Cùng lúc đó, cô cũng để ý một chi tiết, ngay khi cha cô nói ra những lời ấy, ngọn lửa xanh vừa sáng bừng lên trên trán bà vu y lại một lần nữa bị làn khói đen bao phủ. Khói đen dày đặc hơn so với lúc trước.

Lẽ nào...

"Thật sự phải gϊếŧ bà ta sao?"

Kiều Lạc thăm dò hỏi.

Theo lời của Ninh Ninh, Kiều Dần chính là cha ruột của Kiều Lạc trong truyện. Ông là vương gia của phủ Kiều Thân Vương ở Thiên Chiêu quốc, một thành viên hoàng tộc thực sự, quyền lực tối thượng.

Không giống những vương gia khác bị nghi ngờ và đề phòng, phủ Kiều Thân Vương lại được hoàng thất yêu mến và tin tưởng tuyệt đối.

Nghe nói tổ tiên nhà họ Kiều vốn là anh em ruột của Hoàng đế Thái Tổ, cùng nhau mưu tính thiên hạ. Nhưng khi sự nghiệp thành công, tổ tiên họ Kiều lại tự nguyện từ bỏ họ Chu của hoàng tộc, đổi thành họ Kiều, nguyện làm cây tùng cho hoàng thất, một mực phụng sự bên cạnh.

Chuyện này được coi là một câu chuyện nổi tiếng ở Thiên Chiêu, và cũng là lý do vì sao nhà họ Kiều trở nên vững mạnh như ngày nay.

Tóm lại, cha cô ở Thiên Chiêu không chỉ quyền lực mà còn vô cùng tuấn tú, quả đúng là tiêu chuẩn của một nhân vật phản diện.

Mở đầu vô địch, sau đó dần dần bị suy giảm trí tuệ, và cuối cùng chết vì nói quá nhiều...

"Dĩ nhiên phải gϊếŧ. Dám mưu hại con gái Kiều Dần ta, mười cái đầu cũng không đủ chém."

Kiều Dần bước đến trước mặt Kiều Lạc, dịu dàng xoa đầu cô. Con gái ông tuy có chút xui xẻo, nhưng rất ngoan ngoãn đáng yêu.

Ai dám hại nó, đều phải chết!

Liếc nhìn bà vu y đang run rẩy đằng sau, Kiều Lạc thở dài. Ngọn lửa xanh trên trán bà ta sắp bị khói đen nuốt chửng. Cô hít một hơi thật sâu, rồi ngẩng đầu lên với vẻ mặt vô cùng ngây thơ.

"Nhưng thưa cha, con nghĩ rằng bà ấy không đáng tội chết."

Quả nhiên, ngay khi cô nói xong, ngọn lửa xanh lại sáng lên.

Có vẻ như hành động của cô thực sự có thể thay đổi ngọn lửa trên trán bà vu y, Kiều Lạc bừng tỉnh. Màu xanh đại diện cho may mắn, màu đen đại diện cho xui xẻo, có nghĩa là bà vu y hiện đang ở ranh giới giữa sống và chết.

Ừm, bà vu y này không thể chết.

"Không đáng tội chết sao? Cũng đúng, bà ta chưa kịp ra tay thì đã bị ta bắt tại chỗ, gϊếŧ đi có thể gây ra dị nghị."

Kiều Dần nghiêm túc suy nghĩ về lời đề nghị của con gái, biểu cảm vô cùng nghiêm nghị.

Đột nhiên, mắt ông sáng lên.

"Có rồi. Người đâu, thêm cho bà ta vài tội danh nữa, nhất định phải khiến tội bà ta đáng chết vạn lần!"

Kiều Lạc: ???

"Không, cha, con không có ý đó!"

Cô vội vàng nói.

Trong khi đó, ở cửa lầu, bà vu y bị hai thị vệ giữ chặt đã run rẩy đến nỗi đôi chân già nua sắp không chịu nổi nữa.

Không phải bà không sợ chết, mà là bà đã tê liệt cảm xúc rồi. Ai mà bị hai cha con này hành hạ kiểu lúc thì muốn gϊếŧ, lúc lại không muốn gϊếŧ, tâm lý làm sao mà chịu nổi?

Tôi nói này, rốt cuộc các người có gϊếŧ hay không gϊếŧ đây!

Dường như vì nỗi tuyệt vọng trong lòng bà vu y, ngọn lửa xanh trên trán bà cũng yếu dần như bị xì hơi.

Kiều Lạc nhấc tay ôm trán, nhìn ngọn lửa xanh cuối cùng cũng sắp bị khói đen nuốt chửng.

Xong rồi, lần này thực sự xong rồi...