Mà khi Cố Linh nghe thấy người môi giới bắt đầu giới thiệu về Đỗ ma ma, nàng sửng sốt. Nguyên nhân cũng đơn giản, Đỗ ma ma này thì nàng nhớ rõ, ở đời thứ nhất, sau khi nguyên chủ và tiểu địa chủ đính hôn xong, Cố nãi nãi muốn mua một bà tử đi theo nguyên chủ, cũng chính là Đỗ ma ma được đưa theo nguyên chủ, và là ma ma quản gia của nguyên chủ sau này.
Nguyên chủ sang năm mười bốn tuổi, trong lúc tết Nguyên Tiêu đi xem hoa đăng, sau đó vô tình quen được tiểu địa chủ, vì thế tiểu địa chủ đối với "nàng" nhất kiến chung tình, tiếp theo hai người đính hôn.
Điều kiện nhà tiểu địa chủ cũng rất tốt, Cố nãi nãi lại muốn thêm chút đồ để nguyên chủ có thể tự tin, cho nên chuẩn bị nhiều của hồi môn, vì thế mới đêm chủ ý đánh lên ba tỷ muội ở Đại phòng.
Nữ chủ Cố Lan sang năm mười sáu, mà theo quy chế của Tượng Quốc nữ tử bắt buộc trước mười sáu tuổi phải đính hôn, cho nên Cố Lan đã bị Cố nãi nãi hứa hôn ra ngoài, tiếp theo là Cố Tiểu Lan, Cố Nhị Lan.
Lúc ấy, Cố nãi nãi mua người cho nguyên chủ với mục đích là để nguyên chủ sau khi kết hôn sẽ có người chỉ điểm, cho nên mới coi trọng vị Đỗ ma ma bởi vì gia đình chủ nhân phạm tội bị gia cho huyện nha, Đỗ ma ma trước kia từng làm việc cho gia đình nhà quan quan gia phạm tội, nhưng Đỗ ma ma lại không phạm tội, nên Đỗ ma ma được triều đình làm chủ bán đi.
Cố nãi nãi cảm thấy nếu đã từng làm cho quan gia thì cũng có kiến thức, rất thích hợp đương quản sự ma ma. Trên thực tế, Đỗ ma ma không thể nói là lợi hại, nhưng cũng là người từng làm cho quan gia, nên ở gia đình của tiểu địa chủ năng lực này cũng có thừa, vì vậy sau khi nàng đi theo nguyên chủ xuất giá, mới có thể chiếu cố nguyên chủ tốt.
Nhưng ở kiếp này, Cố Linh chưa nói tới chuyện hôn nhân, không cần quản sự ma ma, Cố nãi nãi lại mua hạ nhân vì cháu gái, đương nhiên nhìn trúng chính là tiểu nha đầu.
Nhưng Cố Linh không muốn như vậy. Nàng lôi kéo Cố nãi nãi: “Nãi nãi, con muốn vị Đỗ ma ma này.”
Cố nãi nãi sửng sốt, khó hiểu mà nhìn cháu gái. Tiểu cô nương không phải nên thích tiểu nha đầu sao? Sao lại muốn mua bà tử? Tuy rằng nói là bà tử, nhưng là tuổi tác của Đỗ ma ma vẫn nhỏ hơn Cố nãi nãi, ước chừng hơn 40 tuổi. Chẳng qua hiện tại trạng thái của Đỗ ma ma không được tốt lắm, nhìn qua có vẻ khá suy yếu.
Nghe thấy tiểu cô nương muốn chính là mình, Đỗ ma ma cũng khá ngạc nhiên, nguyên bản bà chỉ muốn đứng một cách quy quỷ, đối với hai bà cháu đến mua người này cũng không có thái độ gì, nhưng khi nghe tiểu cô nương này mở miệng, bà không nhịn được đánh giá một ít. Nếu may mắn bà được tiểu cô nương này mua, cũng nên biết phẩm hạnh của chủ nhân, cho nên lúc này mới đánh giá.
Cố Linh làm bộ cứ nhìn thoải mái đi, nàng còn dựa vào giọng nói và tính tình của một tiểu cô nương làm nũng:
“Dạ, con có nhiều lý do lắm. Thứ nhất chính là, con thấy Đỗ ma ma đứng ở đó không hề giống với những người khác, người khác đều là khom lưng a, lưng còng, có chút…… giống như nãi nãi nói trước kia, có chút không được phóng khoáng, nhưng là Đỗ ma ma không vậy, bà ấy đứng rất có…… Rất có…… Khí thế của một lão thái thái có uy thế.”
Cố nãi nãi nghe xong phụt cười, cũng theo cháu gái nói đi nhìn Đỗ ma ma, phát hiện cháu gái nói quả thực chính xác. Bà lại nghĩ đến lời giới thiệu bao nãy của người môi giới, Đỗ ma ma là từ quan gia ra, tất nhiên điều nãy đã khác biệt vô cùng to lớn với người khác.
“Thứ hai nữa là……” Cố Linh lại tiếp tục nói, “Con muốn vào tư thục, mà vào đó khẳng định có nhiều lưu ý, mua tiểu nha đầu, tiểu nha đầu thì chưa hiểu gì cả, nhưng là Đỗ ma ma trước kia lại từng hầu hạ quan gia, khẳng định hiểu rất nhiều lưu ý . Có phải hay không a Đỗ ma ma?”
Cố nãi nãi nghe xong, bắt đầu suy nghĩ lại.
Đỗ ma ma từ trong đội ngũ ra tới, hướng tới Cố Linh hành lễ, lễ hành này đặc biệt đẹp, vừa nhìn là biết khác hoàn toàn so với người bình thường. Bà cười nói: “Tiểu thư thật là thông tuệ, trước đây nô tỳ ở quan gia được chủ nhân coi trọng, đương quản sự ma ma, đối với quy củ cũng hiểu rõ.”
Ánh mắt của Cố Linh sáng lên: “Sau khi ta tiến học, muốn học tập niệm thư viết chữ, còn muốn học tập cả nữ hồng cùng quy củ lễ nghi, ngươi hiểu cái này sao? Ta sợ nếu ở tư thục không không tốt, bị các bạn chê cười.”