Chương 1: Khởi đầu mới của Tiểu Chi Ma

Tiểu Chi Ma chết rồi.

Vì cứu chủ nhân mà chết.

Từ khi nó còn là một chú cún con ngờ nghệch, lang thang khắp nơi, cậu thiếu niên Giang Tinh Triều đã mang nó về nhà.

Nó cũng không hẳn hoàn toàn ngây thơ, hoặc theo cách nói của con người, nó có linh tính, miễn cưỡng được coi là một yêu quái nhỏ.

Nếu có đủ thời gian, có lẽ ngày nào đó nó sẽ biến thành một con người thực sự.

Nhưng nó đã không còn cơ hội.

Nó ở bên Tinh Triều từ khi anh còn là một thiếu niên với hai bàn tay trắng, từng bước trở thành một quan chấp hành oai phong một cõi, một người một chó làm bạn mười năm.

Ngoại trừ năm đầu tiên sống hơi cực khổ ra, Tinh Triều chưa từng để nó chịu bất cứ thiệt thòi nào.

Có thể cứu Tinh Triều.

Nó không hề hối tiếc.

Chỉ là nó hơi đau.

Tinh Triều cũng biết nó sợ nhất là đau mà.

Nhưng nó vẫn sống đến giờ, trong ý thức chỉ còn một viên quản lý 111.

Viên quản lý 111 nói với nó, thế giới hiện giờ nó đang ở và thế giới trước đó đều là thế giới trong tiểu thuyết thuộc quyền quản lý của Cục Quản Lý Thời Không, hai thế giới ngoài ý muốn xảy ra một vài mối liên hệ.

Nó và Tinh Triều đều bị hút đến thế giới này.

Chỉ cần nó giúp viên quản lý 111 hoàn thành một việc, đổi lại, hệ thống sẽ giúp nó tìm Tinh Triều, đưa bọn họ trở về thế giới ban đầu.

Hóa ra quyển tiểu thuyết bọn họ đang ở có tên là [Con đường trở thành bá chủ giới giải trí của Long Ngạo Thiên], kể về con trai cưng của trời dưới sự trợ giúp của hệ thống Long Ngạo Thiên đạt được kỹ năng diễn xuất xuất chúng, một đường nhận được sự ưu ái của các đại lão, thành công bước lêи đỉиɦ cao giới giải trí, trở thành một ánh sao lấp lánh nhất trong muôn vàn ngôi sao.

Nhưng không ngờ hệ thống Long Ngạo Thiên vốn được gửi cho con cưng của trời trong thế giới này lại bị gửi nhầm thành hệ thống Vạn Nhân Mê, mà dưới sự trợ giúp của hệ thống Vạn Nhân Mê, cậu ta cũng đạt được sự yêu thương không cần hồi đáp của các đại lão, bẻ cốt truyện [Con đường làm bá chủ của Long Ngạo Thiên] trở thành [Xuyên qua các đại lão đều yêu tôi].

Cuối cùng thế giới sụp đổ như dự đoán.

Nhưng cũng may Tiểu Chi Ma bất ngờ bị cuốn vào thế giới này trở thành biến số duy nhất, một kẻ không thuộc về thế giới này như nó sẽ không bị quấy nhiễu bởi trục thời gian của thế giới.

Viên quản lý 111 đưa Tiểu Chi Ma vốn không thuộc về thế giới xuyên thư này quay trở lại lúc câu chuyện chưa bắt đầu, gửi gắm một biến số như Tiểu Chi Ma, bảo nó dùng tất cả mọi giá cũng phải ngăn cản con cưng của trời phát sinh quan hệ vượt xa tình bạn với bất kỳ một đại lão nào trong tiểu thuyết dưới tác dụng của hệ thống Vạn Nhân Mê.

Nhưng nhiệm vụ này cũng không dễ dàng, Tiểu Chi Ma không thuộc về thế giới này, nó sẽ chịu phải sự bài xích trực tiếp từ thế giới, sự trợ giúp mà Cục Quản Lý Thời Không có thể cho nó cũng có hạn.

Nhưng Tiểu Chi Ma đồng ý.

Bởi nếu còn cơ hội.

Nó không muốn rời xa Tinh Triều.

*

Chiều tối, tại trang viên lớn nhất khu nhà giàu đứng đầu thành phố A.

Trong khu vườn xinh đẹp sau cơn mưa, đàn bướm uyển chuyển bay lượn.

Chú chó xinh đẹp với bộ lông trắng như tuyết đang ngồi xổm bất động bên những bông hoa, ngắm nhìn những chú bướm xinh đẹp.

Bên cạnh chú chó là một người đàn ông với vẻ mặt kiêu ngạo, anh ấy chỉ mặc một chiếc áo phông màu đen giản dị, cách ăn mặc vô cùng tùy ý, mái tóc vàng rực rỡ mà kiêu ngạo, bên dưới mắt trái có một vết sẹo, ánh mắt lạnh lùng.

Thực tế cũng như vậy, ai quen với người đàn ông này đều biết tính cách của anh ấy thực sự không thể nói là tốt.

Mà giờ phút này, người đàn ông nhìn chú chó đang bất lực nuốt nước bọt bên cạnh mình, không hiểu sao hơi thở áp bức xung quanh anh ấy lại tiêu tán đi nhiều. Anh ấy ngồi xổm xuống, dùng vẻ mặt ôn hòa hoàn toàn không hợp với khuôn mặt của mình khẽ xoa cằm chú chó, hạ thấp giọng nói: "Tiểu Chi Ma, ngoan, chúng ta đi thêm một đoạn nữa, ra công viên bên ngoài chơi được không?"

Con ngươi màu nâu ấm áp của chú chó lông trắng dời khỏi những cánh bướm trong bụi hoa, nó vô tội nghiêng đầu, hớn hở sủa vài tiếng, nhưng cái mông đang ngồi xổm xuống lại không nhúc nhích tí nào.

Tiểu Chi Ma vô cùng có lý chẳng sợ.

Nó đâu nghe hiểu, đâu nghe hiểu, thật sự không nghe hiểu.

Đây là năm thứ mười nó sống trong nhà họ Hạ.

Bởi vì sợ bị con cưng của trời nhận ra điều không ổn, viên quản lý 111 đặt nó vào thời điểm rất nhiều năm trước khi câu chuyện bắt đầu, cũng cho nó một hệ thống đào thải nằm trong phạm vi cho phép của thế giới tiểu thuyết này, dưới sự trợ giúp của hệ thống, tuổi thọ của nó cũng không ngắn như những chú chó bình thường.

Người đàn ông trước mắt này là con trai độc nhất của nhà họ Hạ - Hạ Lân Khê, đạo diễn nổi tiếng quốc tế, tuổi trẻ đã thành danh, đạt được vô số giải thưởng, mà bản thân nhà họ Hạ cũng là một gia tộc lớn tiếng tăm lừng lẫy ở nước Z.

Hạ Lân Khê cũng là một vị đại lão xuất hiện trong câu chuyện.

Trong ánh mắt lạnh nhạt của Hạ Lân Khê lóe lên một chút bất đắc dĩ, cuối cùng anh ấy bại trận, thật sự anh ấy chẳng có cách nào với Tiểu Chi Ma, người đàn ông thân cao một mét tám áp nhẹ giọng nói hơn: "Tiểu Chi Ma, ngoan, nghe lời." Giọng nói của anh ấy hơi tạm dừng, ho nhẹ một tiếng, nói: "Đi đến giao lộ đằng trước, trở về anh sẽ để quản gia nấu món tôm hùm mày thích nhất, còn có..."

Anh ấy còn chưa nói hết lời, ánh mắt của chú chó lông trắng đã sáng lên, thoắt cái đứng dậy, run run lỗ tai, vô cùng hăng hái tiến về phía trước, hoàn toàn không còn dáng vẻ vô lại ngồi ì dưới đất như khi nãy.

Hạ Lân Khê: ...