Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Công Năm Đến Muộn Nhất Trong Truyện Vạn Nhân Mê

Chương 13

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mặc dù Vinh Nhung hiểu Phó Ưng Phủ đề xuất đi xe đạp chỉ là để có thêm cơ hội tiếp xúc với Ôn Thức Kiều, nhưng giờ nhân vật chính đã không còn ở đây, đối phương cũng không cần phải ép buộc bản thân. Nhưng tại sao Phó Ưng Phủ không thể nói trước một câu, để dành vài phút cho cậu cất xe vào gara? Làm như vậy… không tôn trọng cậu chút nào. Vì vậy, Vinh Nhung tức giận đến mức không thèm nói một lời.

Phó Ưng Phủ nhìn qua, lạnh lùng nói, “Thắt dây an toàn.”

Vinh Nhung giữ nguyên vẻ mặt nghiêm túc, nhưng tay vẫn ngoan ngoãn làm theo.

[Nhược công vừa đẹp vừa nhát gan thật là quyến rũ.]

[Khi Vinh Nhung giận dỗi thật dễ thương.]

Tốc độ của hai bánh chậm hơn bốn bánh, không lâu sau họ đã đuổi kịp Ôn Thức Kiều và ảnh đế Tiết.

Phó Ưng Phủ cố ý lái xe chậm như xe đạp của Ôn Thức Kiều, Vinh Nhung quay đầu lại liền chạm mắt với Tiết Kỳ Ngạn ngồi ở yên sau xe đạp, đồng tử đột nhiên co lại, đối phương lại cười, “Sao tự nhiên lại đổi xe thế?”

“Vinh Nhung muốn thế.”

Vinh Nhung không ngờ Phó Ưng Phủ lại cho mình đội nồi, đúng lúc cậu định giải thích, thì Phó Ưng Phủ để lại một câu, “Gặp nhau ở phố Diu Đinh sau.” rồi tăng tốc rời đi.

Lại một lần nữa bị biến thành kẻ ngu ngốc, Vinh Nhung chẳng biết nên nói gì.

[Hahaha, không ngờ bề ngoài Phó Ưng Phủ là một tổng tài bá đạo, nhưng thực chất lại là một người rất có khiếu hài hước.]

[Phản ứng hóa học giữa hai người họ thật kỳ diệu.]

Nhưng sau đó, Vinh Nhung tự nghĩ lại, ngồi xe cũng tốt, chút nữa khi giám đốc Phó, nhân vật chính, và ảnh đế Tiết tham gia thử thách, cậu chỉ cần ngồi trong xe, thoải mái xem họ đấu đá. Đợi đến lúc tiền đã vào tay, cậu có thể về ôm Đô Đô rồi. Hoàn hảo!

Vì vậy, khi thử thách đầu tiên đến, Vinh Nhung thậm chí còn chẳng có ý định xuống xe, đối với ánh mắt dò xét của Phó Ưng Phủ, cậu chỉ nói, “Đợi họ đến chúng ta hãy tham gia thử thách.”

Nhưng không ngờ ánh mắt lạnh lùng của Phó Ưng Phủ xuyên qua thấu kính nhìn về phía Vinh Nhung, không đồng tình nói, “Bây giờ đang cạnh tranh, chúng ta phải tham gia thử thách trước mới có thể kiếm được nhiều điểm hơn.”

Vinh Nhung, “Tôi không quan tâm đến cơ hội hẹn hò.”

“Nhưng tôi muốn.”

Vinh Nhung ngạc nhiên: ????

Chuyện đó thì liên quan gì đến cậu?

Trong lúc đó, bình luận trực tiếp cũng tăng đột ngột:

[Quả nhiên Vinh Nhung không có hứng thú với Ôn Thức Kiều, người hâm mộ Vinh Nhung hạnh phúc rồi.]

Nhưng người hâm mộ của Phó Ưng Phủ và Ôn Thức Kiều lại rất tức giận,

[Không tham gia, vậy đến đây làm gì?]

[Vậy mà cướp mất vị trí của Hàn thiếu.]

……

[Nhanh đồng ý đi, Vinh Nhung!]

Giằng co với Phó Ưng Phủ một hồi, đột nhiên anh tiến lại gần, sử dụng góc chết của camera, nói với Vinh Nhung một từ không thành tiếng, “mèo”.

Vinh Nhung lập tức bị dồn vào đường cùng, Phó Ưng Phủ là nhà tài trợ lớn nhất của chương trình này, nếu anh không đồng ý để cậu mang mèo vào nhà chung, thì Đô Đô sẽ phải ở nhà một mình suốt ba tuần.

Vì vậy, Vinh Nhung không tình nguyện mà xuống xe, nhận thẻ nhiệm vụ từ tay Phó Ưng Phủ, [Một người giữ một lá bài bằng miệng, người kia dùng miệng lấy lá bài từ phía bên kia, sau đó chuyển đi.]

Rất đơn giản, vì thế Vinh Nhung hợp tác lấy một lá bài từ nhân viên, ngậm chặt nó trong miệng.

[Ể… Sao đột nhiên Vinh Nhung lại đồng ý rồi.]

Sau đó Phó Ưng Phủ cúi xuống trước mặt Vinh Nhung, lấy lá bài đó đi.

Toàn bộ quá trình không cần tới hai giây, sau đó nhân viên thông báo, “Thử thách thành công! Chúc mừng hai người mỗi người nhận được mười điểm.”

Khán giả đang rất mong đợi đều ngơ ngác, [Thật đó hả? Vậy cũng gọi là thử thách? Không hấp dẫn chút nào luôn!]

Trở lại xe, Phó Ưng Phủ đang lái xe đột nhiên hỏi một câu kỳ lạ, “Cậu dùng nước hoa gì?”

Vinh Nhung thần bí nói, “Sixgod.”

Phó Ưng Phủ chưa từng nghe qua, “Gì cơ?”

Vinh Nhung cười thầm, cuối cùng cũng báo được thù Phó Ưng Phủ khiến cậu bỏ xe, vui vẻ nói, “Lục Thần(sidgod), dùng để chống muỗi. Đàn ông con trai dùng nước hoa gì chứ.”

[Hahaha cái gì thế này.]

[Lục cmn Thần Sixgod]

[Kkk giám đốc Phó ngơ ngác, cười chết mất.]

[Không ngờ Vinh Nhung lại có chủ nghĩa nam tính hahaha]



Bình luận trong phòng livestream trở nên sôi nổi, không lâu sau, khán giả tinh mắt nhìn thấy nhân viên của chương trình, [Thử thách tiếp theo lại đến!]

Phó Ưng Phủ xuống xe trước, xem thẻ nhiệm vụ, sau đó đưa cho Vinh Nhung đang theo sau.

[Một người nằm ngửa trên thảm yoga, người kia làm 50 cái chống đẩy trên người anh ta.]

Xét đến việc Phó Ưng Phủ còn phải lái xe, Vinh Nhung chủ động xin làm, “Để tôi thực hiện thử thách nhé.”

Không ngờ Phó Ưng Phủ từ chối ngay, “Không cần.”

[Giám đốc Phó: Nhóc con, cậu muốn đè tôi hả? Không đời nào!]

[Kkk khách mời cho vị trí công năm ngoái phải vậy tay cả chục lần chỉ vì không muốn nằm ngủ ở giường dưới khi cả đội cùng xây nhà.]

[Haha, chuẩn bị đánh nhau rồi!]

Nhưng ngoài dự đoán của mọi người, Vinh Nhung rất thoải mái nói, “Được thôi.” Sau đó chủ động nằm xuống thảm yoga.

Cậu vốn là trai thẳng, hiểu biết về tình yêu nam nam chỉ giới hạn trong mười trang đầu của cuốn tiểu thuyết “Hoàng tử vạn người mê trong show truyền hình ghép đôi” và những danh xưng công thụ, nên chẳng có nhận thức gì về vị trí trên dưới, vì thảm yoga quá nóng còn thúc giục Phó Ưng Phủ, “Còn chưa bắt đầu hả?”

Sự nhếch nhác xinh đẹp, da thịt trắng noãn, cộng thêm lời thúc giục không hề đề phòng, gây ấn tượng mạnh cho bất kỳ ai nhìn thấy cảnh này cũng .

[Mlem mlem, Vinh Nhung, vợ của tôi.]

[Sao lại quyến rũ đến thế?!]

[Vinh Nhung là công thiệt hả? Trời ơi.]

[Vợ tôi ngon quá??]

Phó Ưng Phủ nhìn chằm chằm Vinh Nhung, bước chân ổn định đi tới. Anh cao lớn, lúc đứng cao hơn Vinh Nhung gần một cái đầu, giờ đè trên người Vinh Nhung, gần như che hết cả người cậu.

Gần quá rồi đó.

Vinh Nhung không thoải mái lùi lại, nhưng không thể lùi thêm.
« Chương TrướcChương Tiếp »