Chương 1

Trước khi ngủ, ta đọc một truyện cổ tích về một nàng công chúa điên rồ và con rồng độc ác.

Truyện xưa kể, nàng công chúa điên nói, công chúa Bạch Tuyết bị hoàng tử ái tử thi mang về hoàng cung, mỗi ngày đều uống thuốc chết giả, sau khi nhận hết mọi tra tấn, bị ném vào rừng rậm, cô đơn mà chết đi.

Kết quả sau khi ngủ dậy, tôi liền xuyên thành công chúa Bạch Tuyết xui xẻo.

Hoàng tử hôn ta tỉnh lập tức giấu đi trong mắt vẻ tiếc nuối, lộ ra nụ cười ôn hòa.

"Công chúa thân yêu của ta, nàng thật sự quá xinh đẹp, ta đã say mê sâu sắc, hôn nàng tỉnh, hy vọng nàng sẽ không cảm thấy bị mạo phạm."

Mạo phạm! Ngươi quá mạo phạm!

Không chỉ có mạo phạm, ngươi còn rất ghê tởm!

Hoàng tử chân chính nào lại ăn tỏi mà không súc miệng!

Giữ mạng quan trọng, ý nghĩ đầu tiên của ta là nhanh chóng chuồn đi.

Nhưng hoàng tử không chỉ luyến tử thi, mà còn là nhan cẩu.

*Nhan cẩu: mê sắc đẹp, thích nhìn người đẹp

Hắn rõ ràng là coi trọng khuôn mặt ta.

Không giải thích liền mang ta lên xe ngựa đi đến cung điện, thậm chí để bày ra tư thế oai hùng của hắn, hắn tự mình cưỡi tuấn mã dẫn đường phía trước.

Nhưng hoàng tử hắn bị mù đường.

Con đường trong rừng quanh co uốn lượn, ta ở trong xe ngựa bị rung chuyển dọa đến rớt ra từng mảnh.

Lúc đi ngang qua vách núi lần thứ ba, ta thậm chí đã muốn trực tiếp nhảy xuống, từ biệt cái thế giới mới tàn khốc này.

Quy tắc xuyên không 1: [Nữ chủ cơ bản đều có hệ thống, trừ những người xui xẻo.]

Ta ở trong đầu kêu gào "Hệ thống cứu mạng" nửa ngày, rốt cuộc xác nhận được ta chính là người xui xẻo đó.

Cũng may là trước khi ta chịu không nổi, con ngựa của hoàng tử đã chịu không nổi nữa.

Sau khi đi bốn năm vòng trong rừng rậm, nó ngẩng cổ đi ngược hướng hoàng tử ra lệnh, thành công đưa chúng ta ra khỏi mảnh đất rừng rậm này.

Trong cung điện, thị nữ thay y phục xinh đẹp hoa lệ cho ta, cực kỳ hâm mộ mà nói:

"Hoàng tử đã phái người gửi thiệp mời đến vương quốc của người, 10 ngày sau phụ vương và mẫu hậu của người sẽ đến, cùng chứng kiến hôn lễ của hoàng tử và người."

Đã hiểu.

Mười ngày sau, chính là ngày ta chết.

Cho nên trước khi hoàng tử gϊếŧ ta, phải tìm cơ hội xuống tay với hắn trước, mới có thể sống sót.

Nhưng ta không nghĩ tới, buổi tối hôm nay hoàng tử liền chờ không kịp mà muốn ta chết trước.

Ban đêm, hắn quang minh chính đại mà bước vào phòng ta, trong tay cầm ly sữa bò.