Quyển 2 - Chương 4: Câu dẫn nam nhân thô lỗ

Nơi Sở Hành đang ở là một thôn dân giản dị thuần phác, tên là thôn Sở gia, người ở đây đi làm khi mặt trời mọc, khi mặt trời lặn thì nghỉ ngơi, đều đặc biệt thân thiện.

Có thôn dân nghe nói Sở Hành đưa một cô nương trở về, lại còn là một tuyệt thế mỹ nữ, đều sôi nổi ghé vào bên ngoài cửa sổ nhìn lén, muốn nhìn một chút xem thử rốt cuộc Bạch Chỉ là một nàng tiên xinh đẹp như thế nào.

Mỗi khi Bạch Chỉ bị nhìn đến ngượng ngùng, Sở Hành sẽ nhanh chóng đuổi những người này đi.

Sở Hành là một nam nhân thô lỗ, ngày thường tùy tiện, nhưng hắn lại luôn rất cẩn thận khi đối xử với Bạch Chỉ. Hắn sợ Bạch Chỉ cảm thấy hắn đường đột.

Sáng sớm hôm nay, Sở Hành chặt gỗ, bắt đầu công việc bằng tiếng chặt gỗ bùm bùm.

Bạch Chỉ nghĩ hắn ngủ mấy ngày trên bậc thang, rốt cuộc không nhịn được, phải làm một chiếc giường cho chính bản thân mình, lại không ngờ rằng Sở Hành vội vàng chặt bùm bùm cả một buổi sáng, cuối cùng lại là làm cho Bạch Chỉ một cái thau tắm mới.

Khi còn phủ thừa tướng, mỗi ngày Bạch Chỉ đều phải tắm gội, vào đến nơi này, cũng đã bảy ngày không được tắm gội qua, tuy rằng nàng không nói ra bất cứ yêu cầu gì, nhưng Sở Hành vẫn luôn ghi tạc trong lòng.

“Tay nghề hơi thô ráp một chút, A Chỉ cô nương dùng tạm đi.” Sở Hành cúi đầu đưa thau tắm cho Bạch Chỉ, còn cố ý dời tấm bình phong đến cho nàng, bao vây khu vực tắm gội thành một không gian riêng.

Bạch Chỉ nhìn Sở Hành, cười nói: “Cảm ơn Sở đại ca.”

Sở Hành vẫn ra ngoài cả ngày để tìm hiểu tin tức giúp Bạch Chỉ, Bạch Chỉ phát hiện người này đúng thật là một nam nhân có tâm, một lòng một dạ đối xử tốt với nàng.

Tính từ khi bản thân bắt đầu ở lại nhà hắn, nếu không sai lệch lắm thì cũng đã bảy ngày, Sở Hành ở bên ngoài cũng đã bảy ngày, có lẽ cũng sắp trở về rồi, Bạch Chỉ nghĩ.

Đến buổi tối, Bạch Chỉ ăn thức ăn tối mà Sở Hành chuẩn bị cho nàng, nói với hắn: “Sở đại ca, chàng đối xử với ta thật tốt.”

Sở Hành dừng động tác gánh nước lại, nhìn Bạch Chỉ cười hiền hậu: “Cô nương không cần khách khí.”

Sau khi đổ mấy thùng nước ấm lớn vào thau tắm, Sở Hành nhanh chóng đi ra ngoài, để lại không gian cho Bạch Chỉ.

Bạch Chỉ đi đến thành thau tắm, đặt tay trong làn nước, khảy khảy vài cái, bỗng nhiên tương kế tựu ké trong lòng.

Nàng cởi bỏ áo khoác trên thân mình, vuốt ve bên ngoài một lát, hai chiếc nhũ hoa mơ hồ lộ ra, sau đó bình thản giả vờ như không biết gì, vặn eo đi ra ngoài cửa.