Chương 8

Trang Giản Ninh từ trong tủ lạnh chọn mấy nguyên liệu nấu ăn, dùng chén gốm sứ màu đá xanh từng cái từng cái xếp xong, bày trên bàn.

Cậu không lộ diện, trong ống kính chỉ có hai tay mảnh khảnh trắng trẻo của cậu, cân xứng trơn nhẵn nhìn không ra khớp xương. Ngoài ra còn có tất cả các loại nguyên liệu nấu ăn.

"Xin chào tất cả mọi người, lần đầu tiên mở một chương trình phát sóng trực tiếp ẩm thực, hôm nay tôi sẽ làm một ít bánh kếp đi." Thanh âm Trang Giản Ninh trong suốt sạch sẽ, âm thanh thiếu niên rất nhu thuận.

Rất nhiều người qua đường bị phong cách livestream thanh kỳ này hấp dẫn, người xem dần dần đông đảo, màn đạn cũng bắt đầu hoạt động.

[Chủ bá có phải đang trêu đùa tôi hay không? Tôm hùm Úc, trứng cá muối, giăm bông Tây Ban Nha 30.000 đồng lại lấy đi làm bánh kếp?]

[Còn rảnh xem nguyên liệu làm gì nữa? Bàn tay này của cậu ta không phải rất “ngon” sao! Nói cho tôi biết cậu bảo dưỡng tay như thế nào đi!]

[Hộp màu xanh lá cây là trứng cá muối? Tôi tưởng đó là đậu xanh.]

[Giọng tiểu ca thật dễ nghe, cậu lộ mặt tôi tặng cậu du thuyền!]

......

Trang Giản Ninh dùng dao tách thịt tôm ra, quét màn đạn, cười nói: "Bảo dưỡng tay như thế nào? Tôi thường ngâm tay với giấm hoặc chanh.”

"Không có tác dụng sao? Ai da, vậy thì chính là trời sinh đã đẹp.”

Xử lý xong đầu tôm và vỏ tôm, thịt khô thái sợi, xúc xích thái miếng, tiếp tục trò chuyện với màn đạn... "Công phu dùng dao này của tôi rất ổn nhỉ, trước đây tôi đi dã ngoại, còn dùng đá cắt thịt. Phải, tôi còn có cái ngoại hiệu là Giản Trực Liễu.”

Chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn một cách có trật tự, cậu lấy ra nồi sứ trắng, giải thích. "Chiên tôm thái lát trước một chút, không cần chiên quá lâu, bằng không thịt tôm sẽ không ngon, lại đi luộc vỏ và đầu tôm. Nhân tiện, mọi người có biết cái này là gì không?”

Cậu bưng đĩa lên, chiếc đĩa nhỏ màu vàng trong suốt đến gần điện thoại một chút, nhoáng một cái lại đổ toàn bộ vào trong chảo dầu, không đợi màn đạn đưa ra đáp án, cậu lại tự mình nói: "Hình như là loại tôm chế biến sẵn cho trẻ con ăn, chỉ là trong nhà sao lại có thứ này, người ở tuổi chú kia cũng thích ăn loại tôm trẻ con này sao?”

[Tiểu Giản ở cùng chú sao?]

[Tiểu Giản cậu còn thiếu thím không? Loại thím ăn trứng cá muối, tôm hùm Úc không bị dị ứng. :) ]

[Bữa cơm này của tiểu ca tính ra có hơn vạn đồng không?]

"Đúng, trước mắt tôi ở cùng với chú, tôi không có người thân nào khác, liền cùng chú ấy tương thân tương ái… Hắn tương đối lãnh khốc, rõ ràng bộ dạng siêu đẹp trai, nhưng khí chất, ừm, lôi cuốn như dòng nước lạnh, cảm giác như gió mùa đông." Ngoài miệng nói chuyện, trên tay cũng không dừng lại, vớt ra miếng tôm, thêm nước luộc đầu tôm.

"Bây giờ chúng ta bắt đầu tiến vào bước chính.” Cậu lấy ra một cái chảo, đột nhiên sửng sốt một chút, "Xong rồi, hình như tôi đã quên quấy bột bánh, đúng rồi, bột mì ở đâu?”

Trang Giản Ninh ra khỏi ống kính, từ trên xuống dưới lật mấy cái tủ, không tìm được bột mì, cậu thở dài, "Nếu không, chúng ta xay bột đậu xanh tại chỗ đi?”

[Ha ha ha ha ha, Tiểu Giản quên mất nguyên liệu quan trọng nhất để làm bánh kếp.]

[Ha ha ha ha ha, trứng cá muối vô dụng nhường nào! Giọng thở dài nho nhỏ của Tiểu Giản rất ngọt ngào!]

[A a a a a a, vừa rồi mặt Tiểu Giản chợt lóe lên, mọi người nhìn thấy không! Đẹp trai quá! Tôi thực sự nhìn thấy!]

[Các chị em, bạn trai tôi vừa mới nhập thổ, nhường tôi trước!]

[Các chị em, tôi đã tám mươi tuổi rồi, mau nhường!]

[Phía dưới tôi đều chảy nước thành sông, không cho phép ai cướp của tôi!]

"A, tìm được rồi!" Cậu rót nước vào bột mì khuấy đều, không có dụng cụ hỗ trợ, liền dùng đũa ngang san phẳng mặt, màu sắc của màn đạn đã vượt quá tiêu chuẩn, cậu chỉ có thể xoay chuyển đề tài, "Tôi không quen thuộc với phòng bếp nhà chú. Chú tôi đâu à? Hắn ngủ, người có tuổi cần được nghỉ ngơi sớm.”

Nguyên liệu đã được chuẩn bị không sai biệt lắm, cậu đánh hai quả trứng gà, dùng xẻng đẩy đều, rắc hành lá, phết nước sốt thịt bò, lại lần lượt thêm giăm bông, xúc xích, nấm cục đen, tôm thái lát chiên giòn... "Được rồi, bây giờ gấp bánh kếp lên là có thể lên đĩa!”

Cậu vớt vỏ tôm luộc trước đó ra, thêm đậu phụ, thịt khô, trứng gà, rau mùi vào nồi nước lèo... "Hoàn mỹ! Nhân tiện, tôi đến tìm xem có rượu hay không!”

Bỏ qua rượu vang đỏ, cậu trực tiếp lấy một chai rượu mạnh, ngồi ở trước quầy bar, trước mặt là hai ly rượu trắng nhỏ, một chén canh trứng gà nấu tôm, một phần bánh kếp cắt làm hai nửa, một phần trứng cá muối nhỏ.

[A a a a Tiểu Giản, cậu trưởng thành rồi sao?]

[Chú cậu cho cậu uống rượu sao? Nếu không cho, thím cho phép cậu!]

[Lão công đừng uống rượu, tôi có sữa, cậu uống không?]

Điều chỉnh ống kính một chút, để lộ phần dưới mũi... "Bây giờ tôi thay mọi người nếm thử bánh kếp của Tiểu Giản Thường Thường Vô Kỳ.”

Cậu cầm lấy bánh kếp, phết chút trứng cá muối, cắn một ngụm lớn, bưng ly rượu lên. "Hương vị không tệ, chỉ là trứng cá muối có chút tanh, không ngon bằng xịt tương ớt.”