Tư Vũ ngây ngẩn cả người.
Em là của tôi... Đây cũng được gọi là giải thích hả? Tách từng chữ ra cô còn hiểu, hợp lại thành một câu thì cô không hiểu cũng không muốn hiểu!
Thấy Tư Vũ ngơ ngác nhìn hắn, Lục Ngũ gia hơi nhíu mày, hình như đang suy tư câu nói vừa rồi có gì không ổn.
Lúc cô cho rằng hắn sẽ nói càng rõ ràng, người này lại lặp lại một lần nữa: "Em là của tôi."
.......
Lục Ngũ gia không hề cảm thấy câu này có vấn đề gì, từ trước đến nay hắn thích đi thẳng vào vấn đề, thẳng thắn không quanh co lòng vòng, nhiều năm quyền cao chức trọng như vậy cũng chưa hề thay đổi tính nết. Nếu hắn muốn Tư Vũ ở bên cạnh mình, vậy nói thẳng ra, dư thừa vô nghĩa nhiều làm gì. Chỉ có điều đây không giống một lời giải thích mà giống một lời tuyên bố hơn, còn Tư Vũ có hiểu hay không, có đồng ý hay không... Chuyện này cần thiết phải suy nghĩ sao?
Trong từ điển của Lục Ngũ gia không hề có khái niệm này. Nếu là trước đây, hắn để ý thứ gì cũng không thèm nói trước một tiếng, trực tiếp cướp lấy giấu nó đi, nhẹ nhàng không dây dưa, người của Lục gia cũng không dám trách móc nửa lời. Nhưng thói quen này lúc đối diện Tư Vũ lại có một chút thay đổi.
Tuy rằng rất nhỏ, thậm chí không khá hơn là bao, nhưng tóm lại là có thay đổi!
Tư Vũ cảm thấy may mắn vì mình đang ngồi trên sofa, nếu không nhất định sẽ đứng không vững. Cô nhìn Lục Ngũ gia gần một phút đồng hồ mới lắp bắp hỏi: "......Anh đang đùa đúng không?"
Quan hệ của hai người bọn họ thật sự vô cùng mơ hồ. Lúc đầu Tư Vũ sợ hắn cực kì bởi sát khí trên người Lục Ngũ gia quá dày đặc, lại gần một chút cũng sẽ hộc máu không ngừng, thế nên cô chỉ muốn cách hắn càng xa càng tốt. Nhưng về sau Lục Ngũ gia lại đưa tới một đống thuốc bổ, nhờ số thuốc này mà thân thể cô ngày càng khỏe mạnh, lúc này Tư Vũ chột dạ, chẳng nhẽ lại mặt lạnh đón tiếp người ta... vậy nên cô cố gắng áp chế sự sợ hãi trong lòng, thử đối đãi bình thường với người đàn ông này. Kết quả, sợ hãi là có giảm... nhưng trí tò mò lại tăng lên!
Có đôi khi Tư Vũ cũng ngẩn người suy nghĩ, vì sao Lục Ngũ gia lại làm vậy? Chỉ đơn giản là chơi đùa thôi sao?
Cứ thế cho đến lúc trường quay bị cháy, Tư Vũ mơ mơ màng màng nhìn thấy hắn xông tới ôm mình ra ngoài, trong lòng cô cực kì cảm kích. Còn có rất nhiều rất nhiều chuyện tương tự, ví dụ như Ngũ gia đến Kỷ gia chỉ để chống lưng cho mình, hay không nói một tiếng đã đến buổi xem thử, Tư Vũ cảm thấy hắn hẳn là loại người không dính đến vũng nước đυ.c như giới giải trí mới đúng, nhưng hắn vẫn đến.
Nói Lục Ngũ gia hoàn toàn không có ý đồ gì chỉ là thuận tay thì Tư Vũ không tin, cô không có ngốc như vậy! Nhưng bởi vì không biết nên Tư Vũ mới cẩn thận sống chung với hắn đồng thời lại suy nghĩ miên man.
Chẳng qua... câu trả lời của Lục Ngũ gia cô chưa từng nghĩ tới bao giờ.
Tư Vũ trong lúc hoảng loạn không biết mình đã nói những gì: "Lục Uyên Hòa, không, Ngũ gia, anh đừng đùa nữa, nói như vậy rất dễ khiến người khác hiểu lầm đó......"
Cô sẽ không nhịn được mà nghĩ tới chuyện Ngũ gia thích cô — điều này thật quá đáng sợ!
Lục Ngũ gia bình tĩnh ngắt lời: "Hiểu lầm cái gì? Tôi nói rất rõ ràng."
Hắn không thấy có điểm nào đáng để hiểu lầm. Tư Vũ là của hắn, điều này không phải đã quyết định từ lâu rồi sao? Nếu không hắn lo lắng che chở cô như vậy làm gì.
Tư Vũ gấp đến độ hai má ửng đỏ, có cảm giác não của mình với Lục Ngũ gia không cùng một tần số, cô ngượng ngùng nhắm hai mắt hỏi: "Anh cho tôi câu trả lời chắc chắn đi, ý của anh có phải là...... Có phải là anh thích tôi đúng không?"
Lúc đầu cô còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, bộ dạng không nghe được câu trả lời thích đáng thì sẽ không bỏ qua, nhưng càng về sau giọng nói lại càng nhỏ, nhất là 5 chữ cuối cùng nhỏ như muỗi kêu, đồng thời hai tai cũng đỏ rực lên.
Thích? Lục Ngũ gia chau mày, nghiêm túc suy nghĩ, thứ cảm xúc này hình như hắn chưa bao giờ trải nghiệm qua nên cũng không rõ nó như thế nào.
Nhưng hắn chắc chắn một điều, Tư Vũ chỉ có thể ở bên cạnh hắn, những người khác bất kể là ai cũng không được, bởi vì cô gái nhỏ này là của hắn. Giống như hắn có được một món đồ vô cùng quý báu, bản thân không nỡ chạm, người khác cũng không được chạm vào vậy. Nhưng lại có chút gì đó rất khác, tính chiếm hữu này không đủ để thể hiện tình cảm mà hắn dành cho cô.
Lục Ngũ gia lần đầu tiên gặp được vấn đề nan giải. Kinh nghiệm nhiều năm nói cho hắn: tình cảm là một thứ dư thừa, nhưng Tư Vũ lại không giống, mà không giống chỗ nào... Lục Ngũ gia nhăn mày, trầm ngâm không nói.
Tư Vũ nhìn hắn suy nghĩ một lúc lâu, chỉ cảm thấy khuôn mặt cũng không còn nóng cháy như trước, đáy lòng lại lạnh lẽo vô cùng. Cô không đợi được câu trả lời, đứng lên bước vào phòng bếp, cố gắng đánh trống lảng: "Anh đợi tôi cả một buổi tối rồi, hay tôi nấu đồ ăn khuya cho anh nhé? Yên tâm, tôi nhớ anh không ăn được gì, lần này nhất định sẽ không làm sai."
Tư Vũ thất thần đi tìm nguyên liệu nấu ăn, nhưng còn chưa mở được tủ lạnh - Lục Ngũ gia đã vô thanh vô tức đứng ở đằng sau, ôm lấy eo của cô, xoay người cô lại đè ở trên kệ bếp.
Hắn đặt một bàn tay ở eo của Tư Vũ để tì vào thành bếp không bị đau nên cô không hề cảm thấy khó chịu, nhưng lại có chút không quen mùi đàn hương quẩn quanh nơi chóp mũi.
Theo lý mà nói cô không nên phản ứng lớn như vậy, dù gì cô với Lục Ngũ gia không phải không ôm qua, ngủ trên một chiếc giường còn có nữa là, khoảng cách thế này cũng chưa gọi là gần, nhưng Tư Vũ bỗng dưng lại cảm thấy hoảng hốt.
Có lẽ do cô vừa thẳng thắn với Lục Ngũ gia nhưng chưa nhận được câu trả lời, cũng có thể là hơi thở nguy hiểm trên người Lục Ngũ gia đã vượt qua mức an toàn khiến Tư Vũ cảm thấy bất an, tóm lại là cô cực kì hoảng loạn.
Nhưng động tác tiếp theo của Lục Ngũ gia khiến cô choáng váng hàn toàn. Tư Vũ bị ôm chặt cứng không thể nhúc nhích, hắn nắm lấy cằm cô không cho cựa quậy, cúi đầu...môi chạm vào môi.
Dù làm hành động thân mật thế này nhưng Lục Ngũ gia không hề nhắm mắt, hắn nhìn thẳng vào đôi mắt hạnh của cô gái nhỏ.
Dưới khoảng cách gần như vậy, Tư Vũ thậm chí có thể nhìn thấy một ngọn lửa ở sâu trong mắt hắn, ngọn lửa càng cháy càng lớn, hình như lan ra cả làn da của cô khiến nó không ngừng đỏ ửng lên.
"Bây giờ còn hiểu lầm không?" Lục Ngũ gia thật ra cũng không muốn cưỡng ép Tư Vũ, hắn chỉ nhẹ nhàng vuốt ve cánh môi mềm mại của cô. Hô hấp của hai người đan xen vào nhau, hắn chậm rãi thả lỏng bàn tay đang nắm lấy cằm Tư Vũ, đưa nó ra sau gáy cô, có chút dụ dỗ nói: "Đây là ý tứ của tôi."
Tư Vũ không nói được một chữ, chỉ có thể trợn mắt nhìn người đàn ông vừa cưỡng hôn mình.
......
Các fans vừa rời khỏi buổi xem thử không hề hay biết Hứa Thanh Uyển gặp phải chuyện xui xẻo, cũng không biết Tư Vũ bị người nắm gáy cưỡng hôn, tất cả bọn họ đều vô cùng sung sướиɠ, hận không thể lên Weibo kể lể một hồi: nào là bao nhiêu quà, phim có bao nhiêu chất lượng, CP chị em có bao nhiêu "thánh thiện", trong sáng.
Liễu Ngọc cũng là một người trong số đó. Cô chờ không kịp chụp lại poster, đem cả ảnh chụp ở hội trường đăng lên Weibo.
@ Tôi yêu bánh bao nhân trứng sữa: Đoàn phim hào phóng cực kì, anh chị em mau ra xem poster này. Kể cho mọi người nghe có nhiều chuyện thú vị lắm: Kỷ ca cõng chị Tư Vũ đi một vòng đó. Anh ấy còn chính miệng nói mẫu người lý tưởng của mình là phải đối xử thật tốt với chị Tư Vũ nè. Mình cảm động khóc tại chỗ luôn T^T, tình chị em của bọn họ đúng là thiêng liêng mà!!!
Liễu Ngọc là một trong những lực lượng chủ chốt của Fan Club Kỷ Lâm nên fans ở Weibo không ít, cô đăng bài chưa đến vài phút đã có rất nhiều người vào bình luận.
【 Kỷ ca Kỷ ca, em biết nấu cơm giặt giũ mát xa, bảo đảm sẽ đối xử tốt với chị Tư Vũ. Kỷ ca anh mau nhìn em một chút đi, chẳng lẽ em không phải là mẫu người lý tưởng của anh sao! 】
【 Tôi cảm thấy... Kỷ ca định nói chị Tư Vũ chính là mẫu người lý tưởng của anh ấy đó! 】
【 Hạt mè nhân trứng sữa vạn tuế! Bức ảnh này đáng yêu quá đi mất! Chiều cao của hai người vốn dĩ đã chênh lệch, chị Tư Vũ có ngồi ở trên vai Kỷ ca cũng vẫn chênh lệch. Cười chết. 】
【 Không đúng, tại sao Kỷ ca không ôm kiểu công chúa mà lại vác như vác bao tải vậy... Mọi người không thấy vẻ mặt chị Tư Vũ luống cuống giống như sắp ngã ạ? Kỷ ca rốt cuộc anh đang làm gì thế hả! 】
Liễu Ngọc vừa nhìn vừa cười, nói thật đa số các cô chỉ muốn trêu chọc chứ chưa từng nghĩ đến chuyện Kỷ Lâm và Tư Vũ sẽ thành một đôi. Có lẽ là do không khí giữa hai người vô cùng ấm áp, nhìn qua rất giống người thân trong nhà nên mọi người không hề liên tưởng đến thứ gì khác. Nghĩ đến đây, Liễu Ngọc thở dài, đáng tiếc, nếu là chị em ruột có phải tốt hơn không.
Vui mừng phấn khởi trêu đùa xong, Liễu Ngọc bình tĩnh hơn đôi chút, lại đăng một status khá dài, lần này không phải phát kẹo mà nghiêm túc nhận xét về bộ phim điện ảnh 《 Khuynh Quốc 》:
@ Tôi yêu bánh bao nhân trứng sữa: Tôi biết trước khi 《 Khuynh Quốc 》 được công chiếu, có rất nhiều người nghi ngờ một người mới không có chút kinh nghiệm nào như chị Tư Vũ sẽ phá hủy tác phẩm của Lương đạo. Còn có một số người cả ngày ra sức hắt nước bẩn, nói chị ấy đi cửa sau, nói chị ấy là một bình hoa di động, nhưng hôm nay tôi xin đánh vào mặt bọn họ: Chị Tư Vũ vô cùng xuất sắc! Diễn suất của chị ấy thật sự nằm ngoài dự đoán của mọi người. Theo ý kiến cá nhân của tôi, nếu là không có chị Tư Vũ, 《 Khuynh Quốc 》 sẽ mất đi một nửa ý nghĩa!