Chương 1.2: Vì gia cảnh nghèo mà bị khinh rẻ

Cẩn Tú Hoa nhặt được Phạm Cảnh Hồng thực sự coi như cháu mình mà yêu thương, mặc dù điều kiện của bà không tốt, nhưng là chỉ cần bản thân có thể cho, đều sẽ thỏa mãn Phạm Cảnh Hồng.

Phạm Cảnh Hồng gọi Cẩn Tú Hoa là bà nội, hắn từ nhỏ đã rất hiểu chuyện, biết Cẩn Tú Hoa vì nuôi mình mà vô cùng vất vả, thường tan học liền về nhà giúp đỡ việc nhà cho Cẩn Tú Hoa,

Xuống đồng thả dê, xuống ruộng cắt cỏ, giúp Cẩn Tú Hoa thu hoa màu, không có gì hắn không biết.

Sau này Phạm Cảnh Hồng đến tuổi lên cấp hai, Cẩn Tú Hoa mặc dù điều kiện không tốt, nhưng là muốn cố gắng hết sức để Phạm Cảnh Hồng nhận được giáo dục tốt nhất.

Bà cảm thấy trường học trên trấn không tốt, học tốt không được mấy người, liền nghĩ muốn Phạm Cảnh Hồng đến học cấp hai trên huyện.

Cũng là bởi vì đến huyện nhỏ này, khiến Phạm Cảnh Hồng gặp được nguyên thân Hứa Ngôn, gặp được người khiến hắn cả đời này đều không cách nào quên được bóng ma thời niên thiếu.

Trường học này tên là Thanh Thành, học phí không thấp, là trường học có cả cấp hai và cấp ba.

Nguyên thân Hứa Ngôn không sống ở Thanh Thành, gia cảnh cậu vô cùng tốt, là sinh ở Kinh Thành, đứa trẻ lớn lên ở Kinh Thành.

Chẳng qua từ nhỏ bị cha mẹ chiều đến mức phản nghịch, cha mẹ cậu nói muốn cậu chịu khổ, liên đem cậu đưa đến nhà ông bà nội ở Thanh Thành, để cậu học ở Thanh Thành.

Nói là để cậu chịu khổ, nhưng nguyên thân Hứa Ngôn ở Thanh Thành trải qua vô cùng tự tại.

Ông bà cậu không dám quản cậu, tiền ông bà đều đúng thời gian đưa cho cậu, ở trường học Thanh Thành liền nổi tiếng là tiểu bá vương, sẽ muốn làm bạn với cậu

Hứa Ngôn lớn hơn Phạm Cảnh Hồng ba tuổi, là lúc học cấp ba chuyển qua.

Cậu sau khi thành danh là tiểu bá vương trường học, thích nhất chính là đi bắt nạt bạn học.

Phạm Cảnh Hồng từ nhỏ đã học tập vô cùng tốt, bởi vì một lần thi, hắn nổi tiếng với vị trí thứ nhất của trường cấp hai, kiến Hứa Ngôn chú ý đến hắn.

Phạm Cảnh Vân khi đó mặc dù mới lên lớp tám, nhưng hắn lớn lên vô cùng xuất chúng. Tuổi tác nhỏ liền thu hút toàn bộ bạn học nữ cấp hai, đến cả bạn học nữ cấp ba cũng vô cùng thích hắn, đều xưng hắn là giáo thảo.

Cái này chọc giận đến nguyên thân Hứa Ngôn, hắn không thích Phạm Cảnh Hồng nổi bật hơn hắn, truyền thuyết trong trường học Thanh Thành chỉ có thể là hắn!

Vì thế hắn liền cố ý tiếp cận Phạm Cảnh Hồng, nói muốn làm bạn với hắn.

Lúc Phạm Cảnh Hồng còn nhỏ tâm tính vô cùng đơn thuần, còn là một bông hoa trắng, hắn còn thật sự tin cái danh bá vương của nguyên thân Hứa Ngôn, muốn làm bạn với cậu

Nguyên thân Hứa Ngôn và Phạm Cảnh Hồng là bạn rồi mới biết, Phạm Cảnh Hồng thật sự vô cùng nghèo!

Hắn không có ba mẹ, chỉ có một người bà là công nhân vệ sinh.

Bà hắn mỗi ngày đều dựa vào quét đường, kiếm chút tiền nuôi Phạm Cảnh Hồng.

Chút tiền đó, trong lòng nguyên thân Hứa Ngôn, còn không đủ mua một đôi giày.

Mỗi lần đến nhà ăn trường học ăn cơm, Phạm Cảnh Hồng đều không nỡ gọi đồ ăn.

Cơm ở nhà ăn trường học là miễn phí, mỗi lần Phạm Cảnh Hồng đều gọi rất nhiều cơm, Hứa Ngôn ăn cơm với hắn, đều cảm thấy vô cùng mất mặt.

Nhưng Phạm Cảnh Hồng vẫn ăn cơm rất mãn nguyện

Thật sự là quỷ nghèo!

Trong lòng Hứa Ngôn chán ghét, nhưng lại không thể hiện ra, cậu mỗi lần đều sẽ tự bỏ tiền, mời Phạm Cảnh Hồng ăn cơm, gọi cho Phạm Cảnh Hồng nhiều đồ ăn.

Cậu muốn xem, hai mắt Phạm Cảnh Hồng sáng lấp lánh nhìn cậu, dáng vẻ cảm ơn cậu.

Cái gì mà giáo bá cấp hai, cái gì mà giáo thảo, còn không phải đến đồ ăn cũng không ăn nổi? còn không phải là phải dựa vào cậu mới có thể ăn được nhiều món như vậy!

Biết cuộc sống Phạm Cảnh Hồng có bao nhiêu khó khăn, cái này cũng không khiến nguyên thân Hứa Ngôn có một chút đồng cảm, ngược lại càng khiến Hứa Ngôn nhìn không nổi Phạm Cảnh Hồng.