Edit: Mia
Beta: *Please give me a beta-er*
Yinasi thu tay lại và nhìn chằm chằm vào Messi với ánh mắt ngờ nghệch.
Messi không quan tâm. Anh đưa đầu ngón tay lên và vuốt ve hàng mi của Yinasi.
"Nàng nên nghỉ ngơi đi."
Yinasi chỉ đợi anh nói lời này, nàng trở lại nằm trên giường và chìm vào giấc ngủ.
Messi lộ ra nụ cười nhạt trên môi. Anh cất bước rời đi, mái tóc đen mảnh mai đung đưa sau lưng.
Ngoài trời vẫn mưa, quốc vương đi ngang qua hiệp sĩ.
Sau một lúc, Yinasi mở mắt. Nàng đứng dậy, kéo váy dài bước đi trên thảm, gõ vào ô cửa sổ.
Gương mặt của Aradre hiện ra bên ngoài cửa sổ. Mái tóc xám khói ôm mặt càng tôn thêm vẻ nam tính cho khí chất của anh.
"Tại sao lại đứng dưới mưa?" Yinasi hỏi.
"Chờ bệ hạ rời đi." Qua khung cửa sổ dài, cùng với tiếng mưa rơi, Yinasi chỉ có thể nhận biết lời nói qua khẩu hình miệng của hiệp sĩ.
"Vào trong sưởi ấm đi." Yinasi liếc nhìn lò sưởi đang cháy trong đại sảnh.
Aradre im lặng một lúc, bóng dáng anh biến mất khỏi cửa sổ. Tiếng gõ cửa lập tức vang lên.
Yinasi bước tới mở cửa rồi nhanh chóng khóa lại.
Trên người hiệp sĩ đều là nước mưa, làm ướt thảm chân trước cửa.
Vẻ mặt của anh có chút ngượng ngùng.
Yinasi lắc đầu, nói rằng nàng không để tâm.
"Xin thứ lỗi, hãy lùi lại thưa nương nương." Giọng của Aradre trầm và nhẹ nhàng.
Yinasi lùi lại một bước. Khi nàng lùi lại, một ngọn lửa đỏ rực bốc lên từ cơ thể của hiệp sĩ. Và khi ngọn lửa biến mất, áo giáp và đầu tóc của anh ấy đã khô ráo.
Yinasi cảm thấy lo lắng của mình là vô ích.
Kể cả những lo lắng trước đây về Messi cũng vậy.
Nàng vẫn đang sử dụng tư duy hiện đại để hiểu một thế giới đầy bí ẩn và ma thuật như thế này. Và họ không cần loại quan tâm lễ phép này.
Tuy nhiên, nàng bảo Aradre vào còn có việc khác.
Yinasi bước đến bên Aradre, kiễng chân đến bên tai hiệp sĩ và thì thầm.
"Những con quạ đó là con mắt giám sát của Messi."
Aradre gật đầu nhưng không ngạc nhiên.
"Thần có nghi ngờ, nhưng không có chứng cứ gì." Hiệp sĩ thấp giọng nói: "Nương nương định rời khỏi theo đường cống sao?"
"Nếu như trốn đi trên mặt đất nhất định sẽ bị quạ phát hiện." Yinasi nói. "Nếu ta nhớ không nhầm, cống thoát nước nối với biển."
"Đúng, nhưng..." Aradre ngập ngừng. "Người biết đấy, Lanti là một thành phố được xây dựng trên vách đá, cống thoát nước cũng ở vách đá cao. Trước không nói tới làm thế nào để di chuyển trên mặt biển, chỉ nói đến làm thế nào để rời đi trong sương mù với đám thủy quái đã là vấn đề lớn."
Yinasi rơi vào trầm tư.
Ở trong sách, Đại Thiên Sứ Gwyneth bị Messi giam lỏng cũng là được một con thủy quái cứu và thoát khỏi Lanti qua đường cống.
"Thần sẽ tìm cách."
Aradre đưa tay lên, dường như muốn chạm vào má Yinasi, nhưng bàn tay dừng lại giữa không trung, buông thõng xuống một cách yếu ớt.
"Bây giờ, người nên nghỉ ngơi rồi." Hiệp sĩ rời khỏi phòng.
Sau khi Aradre rời đi, Yinasi lấy con rối nàng giấu dưới gối ra. Đôi mắt đỏ rực của nó trông rõ ràng và lộng lẫy dưới ánh nến.
Yinasi tập trung thần lực, rất nhanh, một kết nối vô hình hình thành giữa nàng và con rối.
Con rối nhảy từ tay nàng xuống thảm và lao ra cửa.
Ngay khi Yinasi chuẩn bị rời khỏi giường để mở cửa cho con rối thì con rối lại bị đập đầu vào cửa. Nhưng sau đó nó đi xuyên qua cửa.
Yinasi dùng chung tầm nhìn với con rối, và màn đêm mưa hiện ra trước mặt nàng.
Con rối nhảy xuống cống thoát nước gần nhất và trôi xuống theo làn nước mưa bên trong.
Tầm nhìn của Yinasi xuất hiện những chiếc lá rơi, cành cây chết, thức ăn thừa và xác kiến khiến nàng có chút buồn nôn. Váy bồng hoa lệ trên người rối gỗ bị ướt nhẹp, dính chặt vào thân.
Ngay sau đó, một cái hố khổng lồ nuốt chửng nước và con rối rơi xuống nước tạo ra một mảng bọt nước lớn.
Rối gỗ tiếp tục di chuyển về phía trước theo dòng nước. Sau một lúc có chỗ rẽ ngoặt, đường ống tối tăm trở nên sáng hơn một chút.
Bên ngoài lỗ cống là biển mây, tia chớp ở đằng xa thỉnh thoảng lại giáng xuống một tia sáng trắng.
Nhưng điều khiến đồng tử của Yinasi co rút lại là một sinh vật hình người đang đứng trên bệ đá trước cửa hang.
Anh đứng sừng sững ở đó, chiếc áo choàng màu xanh bạc lớn đung đưa trong gió, những lọn tóc dày màu canh lá như rong biển kéo dài quanh em.
Các mang* xinh đẹp nhô ra khỏi lông, cho thấy một màu xanh hồng dịu. Mặt bên bị tia chớp chiếu rọi có vẻ đẹp không an phận.
*Mang: Là cấu trúc cơ thể đặc thù ở cá dùng để hô hấp.
Thủy quái.
Một từ xuất hiện trong tâm trí Yinasi.
Ngày khi Yinasi quan sát anh ta qua con mắt của rối gỗ, thủy quái cũng nhẹ nhàng nghiêng nửa khuôn mặt qua.
Trong bóng tối, con ngươi xanh như biển đang gợn sóng.
Anh ta tìm đến Yinasi.
Nói một cách chính xác, anh ta đã tìm đến con rối.
Trong giây tiếp theo, con rối tạm thời không nằm trong tầm kiểm soát của Yinasi và bay về phía con thủy quái.
Vào lúc nó bay, những giọt nước bẩn thỉu trên người nó bong ra từng màng, nhẹ nhàng rơi xuống.
Chiếc váy và mái tóc xoăn của con rối trở nên lộng lẫy hơn bao giờ hết.
Thủy quái ôm eo con rối và lặng lẽ quan sát.
Trong tầm nhìn của Yinasi, khuôn mặt cực kì mê hoặc của thủy quái đang càng lúc càng gần. Vầng trán nhẵn nhụi khắc hoa văn màu xanh biển, sợi tóc uốn khúc buông xuống, che khuất một nửa lớp mang mỹ lệ trên má. Một nụ cười khẽ nở trên đôi môi sắc lạnh.
Thủy quái dường như nói gì đó, nhưng Yinasi không thể nhìn rõ miệng anh ta.
Trong giây tiếp theo, nàng mất kiểm soát con rối.
Hôm nay Yinasi cảm thấy mình không may mắn.
Nàng đã điều khiển những con rối để điều tra tình hình hai lần và gặp những người đó, không, họ không phải là người.
Đặc biệt là lần thứ hai, ai có thể đoán được rằng sẽ có một con thủy quái ở miệng cống chứ?
Yinasi bị mất ngủ, nhưng nàng ép mình nằm xuống giường.
Dù thế nào đi nữa, lúc này không thể nhặt được con rối trong cống.
Để Ardre đến xem vào ngày mai vậy.
Ngay khi Yinasi chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, tiếng gõ cửa sổ phát ra cùng với tiếng mưa và tiếng sấm rền.
Yinasi mở mắt và nhìn ra cửa sổ.
Một khuôn mặt nhợt nhạt xinh đẹp xuất hiện trong màn mưa.
Nếu như không phải đã từng nhìn thấy khuôn mặt này, Yinasi sẽ thực sự sửng sốt.
Sau một hồi suy nghĩ, Yinasi cảm thấy chỉ có một cánh cửa không thể ngăn được anh ta nên đứng dậy khởi giường và lịch sự mời con thủy quái vào phòng.
Cho dù vừa rồi đứng dưới mưa, áo choàng trên người thủy quái vẫn sạch sẽ tao nhã, mái tóc dài vô cùng mềm mại.
Thủy quái cầm con rối của Yinasi trong tay.
"Cô không nên làm bẩn nó." Thanh âm mị hoặc như xa như gần, tay có khớp xương rõ ràng đưa rối gỗ lên.
"Cảm ơn ngài, thủy quái tiên sinh." Yinasi cầm lấy rối gỗ, vuốt ve má nó một cách âu yếm.
"Ta có thể giúp cô." Con quái vật nhìn xuống Yinasi.
"Ta chưa biết tên ngài." Yinasi không bao giờ tin vào lòng tốt không có lý do.
"Ta không có tên," Thủy quái nói, đôi mắt xanh như đại dương sâu thẳm, "Ta chỉ có một mình. Nếu muốn, cô có thể gọi ta là Cyrus."
"Xin chào Cyrus, ta là Yinasi."
"Cô muốn hạ tên quỷ kia đúng không?"
Thủy quái ôn nhu cười.
"Ta có thể đưa cô rời khỏi nơi này. Cô đã được nữ thần mùa xuân chiếu cố. Tìm một nơi yên tĩnh học phép thuật. Không mất tới mấy chục năm đã đạt được sức mạnh không kém gì ma quỷ."
Vài chục năm đối với nàng là quá dài. Bất quá Yinasi từ trước tới nay chưa từng nghĩ sẽ đánh bại ác quỷ, nàng chỉ muốn tránh xa kết cục của nguyên tác.
Nhưng rời khỏi Lanti trước luôn đúng.
"Ngài muốn gì ở ta." Yinasi nhìn chằm chằm vào mắt thủy quái.
"Ta thích con búp bê của cô." Mắt Cyrus cuộn trào như sóng thần. "Còn cô?"
Yinasi lắc lắc đầu.
"Thủy quái tiên sinh, chúng ta quen nhau chưa tới một tiếng đồng hồ."
"Nếu cô không tin," Con người hẹp dài của thủy quái rũ xuống, nhìn vào vạt áo choàng, "Sự tồn tại của ma quỷ đã làm phiền đến đàn cá ở bờ biển. Nó cũng ảnh hưởng đến tâm trạng của ta. Giúp cô thoát khỏi nơi này có thể khiến ác quỷ không vui, như vậy có thể an ủi tâm hồn ta một chút."
"Vậy, điều kiện của ngài vẫn là điều vừa rồi?" Yinasi hỏi.
Thủy quái khẽ gật đầu.
"Nếu không, cô còn có thể cho ta thứ gì?"
Yinasi không thích giọng điệu ngạo mạn của thủy quái, nàng cố ý nói:
"Ta sẽ đem theo hiệp sĩ của mình."
"Cứ việc," Thủy quái đáp, "Nhưng biển cao và sóng dữ. Nếu tàu bị đắm ta chỉ có thể cứu một mình cô."
Nếu thủy quái không mang tổng lãnh thiên thần Gwyneth chạy trốn trong sách thì Yinasi đã không tin tưởng anh ta.
"Tốt thôi, ta liên lạc với ngươi bằng cách nào?"
Cyrus lấy ra một con ốc biển từ ống tay áo rộng, dùng tay còn lại mở lòng bàn tay của Yinasi ra, thả ốc biển vào.
"Khi nghĩ tới ta, cô hãy thổi vỏ ốc."
Yinasi: "...Ôkê."
Thủy quái này vừa nhìn đã biết không phải một thủy quái đứng đắn.
Không đúng, có lẽ chủng tộc thủy quái này chính là lúc nào cũng phát ra mị lực?
Một câu nói rõ ràng có thể sử dụng phương thức biểu đạt bình thường, lại cố ý lựa chọn mấy từ ngữ ái muội không rõ.
Cyrus vẫy tay với Yinasi: "Tạm biệt, tiểu thư xinh đẹp, biển sâu vô tận đang đợi cô."
Sau khi Cyrus rời khỏi, thần kinh căng chặt cả buổi tối của Yinasi cũng được thả lỏng. Sau khi rửa mặt, nàng thay áo ngủ, ngã xuống trên giường.
***
Yinasi bị đánh thức bởi một âm thanh ngọt ngào.
Tại sao lại có thanh âm dễ nghe như vậy? Không giống thanh âm của thủy quái mông lung mị hoặc, cũng không giống thanh âm của Aradre trầm thấp gợi cảm.
Giống như những lời thì thầm của ma quỷ, giống như tiếng hát nhẹ nhàng từ một bài thánh ca thiêng liêng nhất, và cũng giống như một tiếng rêи ɾỉ sa đọa nhất.
Yinasi "Ưm" một tiếng, miễn cưỡng thức dậy.
Nàng đã trải qua rất nhiều thứ ngày hôm qua và đã không ngủ đủ giấc.
Khuôn mặt mỹ lệ bí ẩn xuất hiện trước mặt nàng.
Mái tóc đen như sa-tanh rơi xuống chăn bông đắp trên ngực nàng, làm cho làn da càng trắng. Đôi mắt xanh như băng nhìn nàng chằm chằm, như thể đang nhìn chằm chằm vào một bông hồng.
"Chào buổi sáng." Messi nói.
"Chào buổi sáng, bệ hạ." Yinasi vẫn đang mặc đồ ngủ, có chút ngượng ngùng.
"Ngài ra ngoài trước được không?"
Messi ngoan ngoãn đi ra phòng khách chờ đợi.
Ngay sau đó, hai hầu gái từ bên ngoài tiến vào giúp Yinasi mặc váy dài hoa lệ.
Sau khi tươm tất, Yinasi đi đến phòng khách của mình. Messi mặc y phục buổi sáng, ngồi trên ghế đồng chạm khắc có đệm thêu chỉ vàng.
Trước mặt anh là một vài món ăn nhẹ tinh tế, còn có món canh Yinasi nhìn không biết được nguyên liệu nhưng lại rất thơm.
Nàng bắt đầu đói bụng.
Messi hướng vương hậu mà vương tay làm cử chỉ mời ngồi.Đôi mắt xanh của anh trong suốt, giống như bầu trời quang đãng.