Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Bạn Tốt Của Nữ Chính, Phải Làm Sao Bây Giờ?

Chương 51

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đối với việc Mục Minh Thừa không thương lượng với cô đã tự ý cùng ba mẹ Cố bàn bạc ngày đính hôn, Cố Cẩm thể hiện mình rất không cao hứng.

Phương thức biểu đạt chính là khi Mục Minh Thừa mời cô dọn đến biệt thự ở cùng nhau lúc trước, Cố Cẩm trực tiếp cự tuyệt, "Chỉ là đính hôn mà thôi, khoảng cách thật sự đến kết hôn còn những mấy năm."

Trên đường đèn giao thông sáng lên màu đỏ, Mục Minh Thừa hai tay chống trên tay lái, quay đầu mắt mang ý cười nói: "Đương nhiên, nếu như em ngại thời gian chờ lâu, không đợi nổi anh rước em vào cửa, anh tùy thời có thể đem tên em cùng tên của anh chuyển qua cùng một sổ hộ khẩu."

Cố Cẩm ngồi ở vị trí kế bên tài xế, lạnh lùng cười ha ha một tiếng.

Ban đầu theo ý của Mục Minh Thừa, nhẫn đính hôn sẽ được thiết kế trước rồi đưa cho Cố Cẩm chọn.

Nhưng lúc trợ lý Phương đem thiết kế tới, lơ đãng kể năm đó anh ta cùng bạn gái đi mua chiếc nhẫn. Mục Minh Thừa đột nhiên nhớ tới, anh cùng Cố Cẩm vẫn còn chưa qua một lần chính thức hẹn hò.

Nghĩ tới đây, Mục Minh Thừa cố làm việc nhanh chóng, sau đó để ra một buổi xế chiều đưa Cố Cẩm dạo phố.

Nghe nó ở tuổi này phụ nữ nhiều ít sẽ có chút lòng hư vinh, ví dụ như bạn trai của mình đưa đi ra ngoài cần có thể diện một chút. Bởi vậy ngày hôm nay anh cố ý tự lái xe tới.

Thời gian chờ đợi đèn xanh dài dằng dặc, Mục Minh Thừa nhìn Cố Cẩm trên mặt lãnh đạm, một tay vịn tay lái, một tay đưa ra cầm tay của cô, "Bảo bối, đã nhiều ngày như vậy, còn không nguyện ý tha thứ anh sao?"

Anh đem tay nhỏ của cô cầm rất chặt, Cố Cẩm rủ xuống mắt, mi mắt rung động, nhưng không có rút tay ra.

Kỳ thật trải qua mấy ngày nay suy nghĩ, cô đã sớm không tức giận. Mục Minh Thừa không thông báo trước đã đòi đính hôn quả thật có sai, nhưng cô đã đồng ý cho người ta đến Cố gia bái phỏng, rất nhanh chuyện này sẽ truyền ra mọi người đều biết.

Cô không hé miệng tha thứ là bởi vì loại việc này đã có một lần sẽ có lần thứ hai. Cần cho Mục Minh Thừa một bài học, để anh sửa đổi một chút tính tình bá đạo.

Lần này giáo huấn đã mấy ngày, chắc hẳn sẽ có hiệu quả. Cố Cẩm đã nghĩ tới việc tha thứ, nếu không cô cũng sẽ không đồng ý ra ngoài hẹ hò cùng Mục Minh Thừa.

Mắt thấy còn có mười giây đồng hồ đèn đỏ sẽ chuyển thành đèn xanh, Mục Minh Thừa thấy Cố Cẩm sắc mặt hơi hòa hoãn, đột nhiên tiến tới ôm lấy mặt của cô hôn một cái.

"Nhớ kỹ anh đã đồng ý với em không bá đạo nữa." Cố Cẩm lau lau mặt, "Chỉ này một lần, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa."

Mục Minh Thừa trong lòng nghĩ đến lần sau là tình huống như thế nào.

Nhìn thấy ánh mắt Mục Minh Thừa, Cố Cẩm híp mắt, không nói tiếp. Thay đổi không phải một sớm một chiều có thể hoàn thành, cô có kiên nhẫn đem người này dạy dỗ thành công.

........

Đi dạo quanh mấy tiệm châu báu cao cấp, Cố Cẩm cùng Mục Minh Thừa cũng không mua được chiếc nhẫn ưng ý.

Không sai, Mục Minh Thừa cho nhà thiết kế đưa ra bản vẽ sẽ nhanh hơn, nhà thiết kế trong công ty đều là chân tài thực học. Bọn họ vì Mục Minh Thừa cung cấp bản vẽ, hao phí rất nhiều tâm huyết.

Buồn bực ngán ngẩm nghe cô bán hàng đề cử sản phẩm trong tiệm, Cố Cẩm lại nhìn thành phẩm về sau, kéo tay Mục Minh Thừa ra khỏi cửa tiệm châu báu.

"Đã không thích thì khi nào về anh sẽ cho em xem bản thiết kế." Mục Minh Thừa ôm cả bờ vai của cô tiến vào nhà để xe, chờ ngồi vào trong xe rồi cài dây an toàn cho cô, anh mới đề nghị: "Hiện tại chúng ta đi ăn một bữa cơm, em có muốn ăn món gì không?"

"Ăn chút đồ thanh nhiệt giải độc đi."

Cố Cẩm cảm nhận được lúc Mục Minh Thừa cài dây an toàn, ánh mắt nóng rực rơi vào ngực cô, nói ý vị thâm trường, "Ở bên ngoài dùng bữa, chỉ sợ không giảm nhiệt."

Mục Minh Thừa chỉnh lại dây an toàn tay dừng lại tại một nơi nào đó, ngước mắt nhìn Cố Cẩm, khóe miệng bỗng nhiên lộ ra ý cười, "Không bằng, chúng ta về nhà tự mình làm, hả?"

Trong văn hoá nước Z, cái chữ "Làm" có ý tứ khác biệt. Gặp Mục Minh Thừa hô hấp trở nên nặng nề, bàn tay đặt ở dây an toàn cũng có chút phát nhiệt. Nếu tiếp tục, khả năng không dễ khống chế.

"An phận một chút, " Cố Cẩm gạt tay Mục Minh Thừa, bĩu môi nói: "Bên ngoài có người."

Tiếc nuối nhưng Mục Minh Thừa còn nhiều thời gian, lại nhắn tin để trợ lý Phương đặt trước tiệm cơm.

Hạ cửa xe xuống, Cố Cẩm nhìn về phía ngoài cửa sổ.

Chỉ là, cô không nghĩ tới sẽ nhìn thấy một màn này.

Nghiêm túc nhìn chăm chú hai giây cách đó không xa thân ảnh quen thuộc, Cố Cẩm sắc mặt trầm xuống.

Cố Linh kéo tay một người đàn ông diện mạo phổ thông, cười cười nói nói, không biết nói thứ gì, người kia lập tức đem cô ta đặt tại lên nóc xe hôn.

Một cỗ xúc động dâng lêи đỉиɦ đầu, Cố Cẩm kéo cửa định đi ra.

"Đừng xúc động, " Mục Minh Thừa giữ chặt cánh tay của cô, ngăn cản cô xuống xe, "Chờ một lúc cho em xem trò hay."

"Anh đã sớm biết?" Cố Cẩm khϊếp sợ nhìn Mục Minh Thừa, thấy anh khẽ gật đầu.

Lời của editor: Hôm nay đăng trc cho mn 1 chương và trong ngày mai mình sẽ bạo chương nha, đăng nốt các chương còn lại bao gồm ngoại truyện. Mik ra chương mới lâu như vậy là để dịch nhiều rùi đăng một thể á,vs lại do các chương này dài quá, mong mn thông cảm giúp mik nha
« Chương TrướcChương Tiếp »