Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Bạn Tốt Của Nữ Chính, Phải Làm Sao Bây Giờ?

chương 45-2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Buổi chiều quán cà phê thưa thớt, chỉ có mấy người ngồi. Ánh nắng từ cửa sổ thủy tinh xuyên thấu vào, lại bị rèm cửa ngăn trở.

Trong tiệm âm nhạc êm dịu. Cố Cẩm rủ mí mắt, dùng thìa gỗ khuấy động một ly cà phê trong tay, nhẹ nhàng nhấp một chút cà phê, có chút khổ, có chút chát chát.

Chỉ uống một ngụm, cô liền mất đi hứng thú, đem cái chén đặt lại trên bàn. Tay phải chống cằm, lẳng lặng nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ.

Trình Hân ngồi ở đối diện, nhìn thấy cảnh này, con mắt lấp lóe, gọi phục vụ mang lên cà phê có nhiều đường, thay cốc cà phê đắng vừa rồi. Chính cô bưng lấy chén cà phê đắng, thỉnh thoảng uống một ngụm.

Chờ trong chốc lát, thấy Cố Cẩm không định mở miệng, mới nói: "Tiểu Cẩm, đã lâu không gặp, em xinh đẹp hơn nhiều."

"Chị cũng thế, " Cố Cẩm ngồi xuống, ngón tay vuốt ve chén sứ, "Trở nên thành thục."

Tối thiểu trước kia chưa từng thầy Cố Cẩm khen mình. Trình Hân nghe vậy khóe miệng cười cười, cúi đầu xuống. Thành thục phải trả giá thật lớn.

Bầu không khí một lần nữa yên tĩnh lại. Cố Cẩm nói không sai, hai người hơn tháng chưa từng liên hệ, gặp lại mặt, cô dường như nhận không ra người con gái trước mặt là Trình Hân. Tiều tụy ảm đạm cũng không phải chỉ là vẻ bề ngoài, mà là toàn bộ tinh thần của Trình Hân cũng không tốt.

Cố Cẩm còn nhớ rõ lúc mình vừa xuyên, cùng Trình Hân ở một chỗ. Cô biết Trình Hân là nữ chính, sinh hoạt hàng ngày bên trong có nhiều né tránh để thỏa mãn tính công chúa của Trình Hân. Khi đó Trình Hân, tình yêu như ý, gia đình mỹ mãn, lúc nào cũng vui vẻ hoạt bát.

Hồi tưởng lại, đoạn thời gian kia đúng là lúc hai người quan hệ tốt nhất. Vật đổi sao dời. Bây giờ Trình Hân dù vẫn tinh xảo xinh đẹp, mặt mày lại không vui vẻ hoạt bát như trước, ngược lại mang nét u sầu.

Như trước kia, Trình Hân chắc chắn sẽ không chú ý tới Cố Cẩm không muốn uống cà phê đắng, càng sẽ không cố ý để cho người ta đổi thành cà phê có nhiều đường. Xem ra, khoảng thời gian này thật sự trải qua không ít chuyện, cũng đã trưởng thành rất nhiều.

Cố Cẩm biết Trình Hân gần đây trải qua không hề tốt đẹp gì, thậm chí, cô cũng được cho là người gây ra những điều không tốt đó cho Trình Hân. Nghĩ đến đây, trong lòng sinh ra cảm giác không đành lòng.

Đối với Trình Hân, bất luận nguyên chủ hay là Cố Cẩm, đều hết lòng quan tâm giúp đỡ. Cố Cẩm cho tới bây giờ không hề có lỗi với Trình Hân, cũng chưa từng chủ động xuất thủ tổn thương cô ấy, không cần cảm thấy áy náy.

"Ngày hôm nay chị tìm em là vì muốn nói lời xin lỗi."

Khách sáo vài câu, Trình Hân nói, "Vì chị đã từng tổn thương em."

Trình Hân từ nhỏ đến lớn đều được nâng niu trong lòng bàn tay, xin lỗi là chuyện từ trước đến nay cô chưa từng làm. Lúc nói chuyện, ngữ điệu thấp lại chậm.

"Không cần, " Cố Cẩm nhíu mày, "Giữa chúng ta đã rõ ràng, không ai nợ ai."

Cố Cẩm bưng cà phê lên uống một ngụm, hương cà phê nồng đậm lan tràn, cô vui vẻ híp mắt. Quán cà phê này không tệ.

Trình Hân ánh mắt hâm mộ nhìn Cố Cẩm, cô gái trước mắt không trang điểm đậm, cả người đều lộ vẻ trang nhã. Kỳ thật, vừa rồi lời Trình Hân nói chính là từ tận đáy lòng, Cố Cẩm thật sự xinh đẹp hơn rất nhiều.

"Chị biết, sai rồi chính là sai. Em không nguyện ý tha thứ, chị cũng không thể bắt buộc." Trình Hân cười một cái tự giễu, trong lòng chua chát, "Thế nhưng là, nể mặt mũi dì, em có thể giúp chị một chuyện hay không?"

Cố Cẩm buông chén sứ xuống, thản nhiên nói: "Chị nói đi, em nghe một chút."

Cố Cẩm thầm nghĩ trong lòng, cô cùng Trình Hân ở giữa, chỉ có hai người mẹ là có chung huyết thống. Trình Hân đã nhắc tới Lý Minh Hà chắc chắn có vấn đề.

Thấy Cố Cẩm thái độ lãnh đạm, Trình Hân trong lòng giật mình.

Nghe Trình Hân đem sự tình nói một lần, Cố Cẩm mới hiểu được chuyện gì xảy ra. Cảnh Hạo cùng tiểu thư Lê gia mọi người đều biết. Mà yến hội hôm đó, Cảnh Hạo đứng ra bảo vệ Trình Hân, người biết cũng không ít.

Lê gia tiểu thư cũng không chịu ngồi yên, trong gia đình con gái một được cưng chiều, lớn lên du͙© vọиɠ độc chiếm càng mạnh. Lúc trước Cảnh Hạo cự tuyệt cô ta, cô ta không biết là vì có Trình Hân. Bây giờ hai người xác định quan hệ, Cảnh Hạo cô ta không nỡ mắng, nhưng Trình tiểu yêu tinh đừng nghĩ sống tốt.

Vì vậy, Trình gia ngày gần đây trên thương trường bị Lê gia nhằm vào, liên tiếp bị tra ra sai phạm để hạ uy tín. Cha Trình tóc đều bạc đi mấy tầng, huyết áp tăng cao rồi rơi vào cảnh hôn mê. Trình Hân đứng ra gánh Đại Lương, nhưng cô chưa từng tham dự quản lý công ty, cũng không học qua, bất đắc dĩ đi tìm chi viện.

Trình Hân đi tìm Cảnh Hạo, nhưng đều bị người Lê gia ngăn lại. Điện thoại gọi cũng không được, nghĩ đến Cảnh Hạo đem cô cho vào sổ đen. Trình Hân nếm đủ mùi tuyệt vọng, nhưng cô không trách được bất kỳ ai, chỉ có thể tự mình chịu đựng.

Nhưng cô không thể để cho tâm huyết cả đời của cha Trình bị chôn vùi, liền tìm Cố Cẩm.

"Trên phương diện làm ăn, em cũng không rõ, " Cố Cẩm trầm mặc một lát, nói: "Chỉ sợ không giúp được chị."

"Những điều này chị biết, " Trình Hân vội vàng ngắt lời, lại cẩn thận từng li từng tí nói: "Chị biết Mục tiên sinh cùng Cảnh thị có chút không thoải mái..."

Trình Hân muốn nói, Cố Cẩm cùng Mục Minh Thừa là bạn trai bạn gái, có thể nhờ anh phụ một tay, trợ giúp Trình gia vượt qua nan. Để cảm tạ, bọn họ nguyện ý đem tặng một phần cổ phần Trình thị.

"Vậy khả năng chị phải thất vọng rồi." Cố Cẩm chợt cười cười nhìn ánh mắt khó hiểu của Trình Hân, chậm rãi mở miệng: "Em cùng Mục Minh Thừa mấy ngày trước vừa chia tay."

Khi đi ra khỏi quán cà phê, Cố Cẩm nghĩ nghĩ, cuối cùng nói với Trình Hân: "Nếu như Trình thị có thể trụ được nửa tháng, có thể chuyển nguy thành an."

Trình Hân đứng phía sau, ánh mắt sáng lên tia hy vọng.
« Chương TrướcChương Tiếp »