Edit: Hanna
Beta: Trang
Một giọng nói lạnh lùng truyền đến.
Tống Nhiên nhận thấy sự thiếu kiên nhẫn trong giọng nói của Cố Minh Chiêu, sờ sờ mũi:" Lâu rồi không cùng anh đi uống rượu, tối nay có rảnh không? "
" Ban ngày tôi đã hẹn trước với bạn rồi, bây giờ phải về công ty tăng ca."
" Có hẹn với ai? Khách hàng? Bác trai không phải là trở về rồi sao? " Tống Nhiên nói, "Cứ đi uống một chén đi. "
" Người như cậu lại không tìm được ai đi cùng à? Lạ thật đấy. "
Nói đến đây, sắc mặt Tống Nhiên chợt lạnh đi, bất mãn nói: " Không biết Bạch Tiêu học được thủ đoạn lạt mềm buộc chặt ở đâu, chơi trò lạnh lùng với em, hừ. "
Cố Minh Chiêu nghĩ nghĩ, biểu hiện và trạng thái của Bạch Tiêu thực sự không thể khiến người ta liên tưởng nổi tới bộ dạng lạt mềm buộc chặt, liền giễu cợt nói: "Còn không phải đúng ý cậu muốn luôn à, có thể đổi bạn gái. "
Tống Nhiên đính chính: " Em nhắc lại, không phải là bạn gái. Em chỉ không hiểu tại sao cô ta lại đột nhiên đổi tính tình thôi. "
" Nếu đã không phải bạn gái, người ta có đổi tính hay không liên quan gì tới cậu? "
" Chỉ là tò mò thôi được không, em muốn xem cô ta có thể kéo dài được bao lâu. "
Giọng Cố Minh Chiêu lạnh dần: " Tôi đã nói rồi, tính cách của cậu kém như vậy, đến chết cũng không đổi, thì sớm muộn gì cũng gặp được người có thể chỉnh cậu thôi. "
" Có lầm hay không, anh họ, anh giúp ai vậy?! "
" Không có chuyện gì nữa thì tôi cúp máy đây. "
" A? Anh, chờ chút! " Tống Nhiên biết rõ tính tình của anh, nên không dám nói nhảm nữa: " Việc hợp tác khai thác mảnh đất ở Nam thành......"
" Công việc? Thứ hai đến phòng làm việc của tôi rồi nói, cúp máy đây. "
Cố Minh Chiêu dứt khoát cúp máy, thản nhiên ném điện thoại về phía ghế lái phụ.
Bạch Tiêu chơi bóng tốt, nhưng mắt nhìn lại không tốt chút nào.
***
Lâu rồi không vận động, cột sống cùng thắt lưng của cô đau như muốn đứt ra đến nơi.
Bạch Tiêu vốn định đi tắm trước rồi mới làm bữa tối, nhưng lúc ngâm mình trong nước nóng, cảm giác đau nhức lan từ tứ chi xuống toàn thân, trừ não ra thì chỗ nào cũng không cử động được. Bạch Tiêu tựa vào thành bồn tắm, bắt đầu phân tích động cơ và lợi ích của hạng mục đầu tư.
Nguyên chủ không biết là sợ rủi ro quá lớn hay bỏ mặc chẳng thèm đầu tư, mà mấy năm gần đây, tài chính của công ty trừ bỏ vào việc mở rộng, hầu như đều được để trong ngân hàng, kinh phí đầu tư cho các hạng mục gần như không bị động đến.
Gần đây, công ty đã tìm được một nhóm thực tập sinh vừa học vừa làm, tất cả đều là sinh viên hàng đầu của các trường đại học trọng điểm, lúc Bạch Tiêu trò chuyện với bọn họ phát hiện có một vài người gia cảnh không tốt lắm, mấy đứa nhỏ mỗi ngày đều tràn đầy năng lượng, chăm chỉ làm việc, cô muốn trợ cấp thêm tiền lương bán thời gian cho bọn nhỏ, không dùng đến tài chính của công ty, đương nhiên số tiền cô thu được sẽ càng nhiều.
Bạch Tiêu vừa nghĩ, vừa gật đầu, lý do hiện tại không thể lập tức quyết định chính là vẫn nên thận trọng một chút.
Cô không biết nhiều về hoạt động của các hạng mục trong ngành giải trí, công ty mấy năm gần đây cũng không hợp tác với các công ty truyền thông, mặc dù Cố Minh Chiêu nói rõ ràng đâu ra đấy, lợi nhuận ổn định, một năm là có thể hồi vốn, nhưng lời nói của mấy kẻ lừa đảo lại thường rất có đạo lý.
Thôi thì hỏi Tô Thiên Linh vậy, vị đạo diễn nào am hiểu nhân vật, vị biên kịch nào giỏi viết kịch bản gia đấu, cái này dính đến phim truyền hình IP của một số nhà đầu tư, cô cũng không rõ lắm.
Bạch Tiêu chán nản nghịch bong bóng trên mặt nước, trong đầu hiện lên lời Cố Minh Chiêu nói sáng nay......
" Mộ ca vừa thu mua một trang web video. "
Sự phát triển nhanh chóng của các nền tảng trực tuyến trong những năm gần đây đã thu hút một lượng lớn người xem chuyển từ các đài truyền hình sang các nền tảng trực tuyến, có khi lượng người xem của một số trang web video nổi tiếng so với một vài đài truyền hình còn lớn hơn.
Bạch Mộ thực sự có tầm nhìn độc đáo, cơ cấu công nghiệp của tập đoàn đã thay đổi từ kinh doanh truyền thống sang công nghiệp mạng, Bạch Tiêu muốn hỏi anh về quan điểm trong ngành đối với hạng mục này, cũng như các dữ liệu thực tế khác ngoài xúc tiến đầu tư.
Tuy nhiên, lúc nhấc điện thoại lên, cô không thể phân biệt được đó là bản năng của thân thể hay là sự do dự của bản thân, ngón tay run run, vuốt mở màn hình mấy lần cũng không được.
Cũng có thể là do hơi nước trong phòng tắm quá nhiều, nên màn hình cảm ứng không được tốt.
Bạch Tiêu gãi gãi đầu, lết thân thể đau nhức ra khỏi bồn tắm, hận không thể nằm bẹp trên giường.
Chắc là do ở trong phòng tắm thiếu dưỡng khí quá lâu, sau khi Bạch Tiêu nghĩ lung tung một hồi, cuối cùng, vẫn là cầm điện thoại lên gọi cho Bạch Mộ.
Bạch Tiêu nín thở, nhịp tim đập theo tiếng chuông trong điện thoại. Chờ một lúc lâu, sự căng thẳng dần biến mất, đầu dây bên kia vẫn không có tiếng trả lời.
Quay đầu nhìn đồng hồ trên tường, 9 giờ 30 phút, là đang dự tiệc, đang tăng ca, đang lái xe, hay là......
" Alo, Tiêu Tiêu? "
Ngay lúc Bạch Tiêu chuẩn bị cúp điện thoại, đợi lát nữa gọi lại sau, thì có một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng pha chút nghi hoặc phát ra từ đầu dây bên kia.
" Anh, là em. " Bạch Tiêu cúi đầu nhìn móng tay, chuyển hướng chú ý, "Làm phiền anh rồi sao? "
Bạch Mộ âm thầm nhẹ nhàng thở ra, lần trước Bạch Tiêu chủ động gọi điện thoại cho anh cũng không nhớ đã là mấy năm trước, bỗng nhiên nhìn thấy tên người gọi, tim anh co thắt, còn tưởng rằng đã có chuyện gì lớn xảy ra.
" Không có, ban nãy ở trong toilet. "
" Vẫn ở công ty sao? "
" Không ở công ty, hôm nay làm việc ở nhà. "
Bạch Tiêu mím môi, sau khi chuẩn bị tốt lời nói, ngập ngừng hỏi: " Anh, anh vừa thu mua một trang web video à? "
Đầu bên kia điện thoại bỗng trở nên yên tĩnh, cả căn phòng cũng trở nên an tĩnh lạ thường.
Một lát sau, Bạch Mộ hỏi: " Sao em đột nhiên lại hỏi cái này? "
Qua điện thoại Bạch Tiêu vẫn có thể cảm nhận được khí chất nghiêm túc và lãnh khốc của một tổng tài bá đạo, những lời cô định nói tiếp lần lượt sụp đổ, Bạch Mộ nghe đến đây liền có chút không nhịn được nữa.
Trước khi người bên kia nghi ngờ muốn báo cảnh sát, Bạch Tiêu vội vàng đem đầu đuôi câu chuyện mà Cố Minh Chiêu đã nói hôm nay kể cho Bạch Mộ.
Cuối cùng, Bạch Tiêu khiêm tốn nói: " Anh thấy thế nào, em không có kinh nghiệm trong lĩnh vực này, đều nghe theo anh hết. "
".................."
Bạch Mộ bị giọng điệu ỷ lại tự nhiên này làm cho nghẹn họng vài giây, môi mỏng khẽ mở hồi lâu không nói nên lời, đáy mắt thường ngày yên tĩnh lại nổi lên gợn sóng.
Anh mím môi, kìm nén đường cong trên khóe miệng hơi nhếch lên.
" Tập đoàn đúng là đã thu mua một trang web video, chủ yếu là giám đốc bộ phận tiếp quản, anh chỉ nhìn lướt qua báo cáo, chi tiết hoạt động cũng không rõ ràng lắm. "
" Vậy à............"
Giọng điệu có chút thất vọng, Bạch Mộ dường như có thể nhìn thấy cảnh Bạch Tiêu ủ rũ cụp đầu xuống, bộ dáng không có tinh thần, liền nói thêm: " Chuyện mà Minh Chiêu nói, để anh bảo thư ký Kim đi điều tra một chút. Chiều thứ hai, em đến phòng làm việc của anh rồi nói chi tiết sau. "
Hai mắt Bạch Tiêu sáng lên: " Được ạ! "
***
Các doanh nghiệp lớn có rất nhiều quy tắc, chủ yếu là để thể hiện sự gương mẫu, hình thành một cơ chế quản lý hiệu quả.
Trước đây, cùng lúc đưa công ty ra thị trường, hay làm việc tại các doanh nghiệp trong gia tộc cũng đã quen với việc này, biết rõ điều này, Bạch Tiêu đã hẹn lịch trước với thư ký Kim để đến gặp Bạch Mộ vào chiều thứ hai.
Làm theo quy tắc là để thể hiện sự tôn trọng Bạch Mộ, tôn trọng tập đoàn, cũng như tôn trọng thư ký.
Lúc Bạch Mộ nghe thư ký Kim báo cáo, trên khuôn mặt lạnh lùng, nghiêm túc của anh hiện lên một tia ấm áp.
" Tôi biết rồi, anh qua bên giám đốc Lục, lấy tài liệu tôi cần về đây. "
Bởi vì chuyến đi riêng này, Bạch Tiêu cố gắng hoàn thành công việc của ngày thứ hai trong buổi sáng, nên cố ý đến văn phòng sớm hơn ngày thường nửa tiếng, lại chạm mặt Lục Chi Hằng đang đi dạo trong khu làm việc chào hỏi các cô gái.
Lục Chi Hằng nhìn thấy Bạch Tiêu liền trừng mắt kinh ngạc, dò xét cô từ trên xuống dưới: " Không uống rượu, có thay quần áo, không có dấu vết đã ở bên ngoài, thế tại sao cậu lại đến sớm như vậy? "
Bạch Tiêu: "......... Cút. "
Lục Chi Hằng: "Lát nữa phải đi đâu à? "
Bạch Tiêu: " Kiếm thêm tiền cho các bảo bảo trong văn phòng của chúng ta. "
Mọi người: " Ồ—————"
Lục Chi Hằng bĩu môi, nhìn bộ dáng nhanh nhẹn của Bạch Tiêu. Không thấy phản ứng gì đối với chuyện lần trước...... xem ra thực sự đã cắt đứt với Tống tổng.
" Lục tổng? " Thư ký hành chính tiểu Lý nhìn vẻ mặt thâm trầm của Lục Chi Hằng, trong vài giây liền hiểu ra mọi chuyện, lại nhìn bóng lưng Bạch Tiêu biến mất ở cuối hành lang, cầm thiệp mời trong tay quơ quơ trước mặt Lục Chi Hằng: " Đây là thiệp mời tiệc tối kỷ niệm 40 năm thành lập Phòng Thương mại. "
" Ừ? Hả? "
Lục Chi Hằng vẻ mặt mờ mịt chớp chớp mắt, lúc thấy rõ đứa bé trên thiệp mời màu vàng kim óng ánh, liền phát ra tiếng hét thảm thiết vào sáng sớm, " Sao lại có việc nữa vậy! "
Trần Xán đang đi ra ngoài hóng gió thì nghe thấy âm thanh này, dưới chân khéo léo xoay một cái, quay người đi về phía phòng làm việc chuẩn xác như một người mẫu thực thụ.
Bạch Tiêu gọi ba thực tập sinh tới giúp đỡ, mới có thể thoát khỏi từ trong đống tài liệu xếp chồng thành núi, hoàn thành công việc trước một giờ chiều.
Cũng may không phải là giờ cao điểm, tòa nhà của tập đoàn cách văn phòng không tới ba dãy phố, Bạch Tiêu nhanh chóng đến đúng giờ hẹn.
Lúc Bạch Tiêu đi theo thư ký Kim vào văn phòng tổng giám đốc, Bạch Mộ vẫn còn đang bận rộn phê duyệt tài liệu.
Ánh nắng ấm áp chiếu từ cửa sổ kính xuống sàn, làm cho người đàn ông đang tập trung làm việc như tỏa ra một tầng hào quang. Anh quay lưng về phía khung cảnh của thành phố, khí chất lạnh lùng quanh người vì tầng ánh sáng này mà trở nên nhu hòa.
Nam thần!
Bạch Tiêu trong lòng tràn đầy ngưỡng mộ, lộ ra ánh mắt sùng bái.