Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Bạn Gái Cũ Của Tổng Tài

Chương 40: Ratings của ngày hôm nay, toàn bộ đều dành cho Vô Danh .

« Chương TrướcChương Tiếp »
Editor : Mel*Meow

Thời điểm Trương Thành Huy tiến vào phòng bệnh, liền nhìn thấy ông chủ nhà mình đang cầm điện thoại bằng bên cánh tay còn lại mà hắn có thể cử động được, không biết ấn ấn cái gì, và cuốn album đang trong quá trình xin bản quyền kia của Vô Danh thì lại được đặt ở đầu giường bệnh.

Trương Thành Huy nhìn chiếc TV đang bật ở chính giữa phòng bệnh, lại nhìn nhìn ông chủ vẫn luôn vân đạm phong khinh* của mình, trong lòng hoài nghi, có phải ông chủ nhà mình đang tự tay bình chọn cho người ở trong TV, số 9, Vô Danh kia hay không.

*Vân đạm phong khinh : thờ ơ, lạnh nhạt, bình thản, không màng đến điều gì khác, tựa như gió nhẹ mây hờ hừng trôi.

Rốt cuộc, khụ khụ, cô nương này dù sao cũng đã cứu ông chủ nhà hắn một mạng, ân cứu mạng, bỏ một phiếu bầu cũng không có gì là không đúng.

Nội tâm hắn hoạt động rất nhiều, khóe môi cũng nhịn không được giơ lên nho nhỏ, nhưng biểu tình trên mặt vẫn rất nghiêm trang, mang một bộ biểu tình "Tôi cái gì cũng chưa nhìn, tôi cái gì cũng không hiểu", tay cầm một chồng tư liệu đứng yên nơi đó, còn đặc biệt có tâm mà quay mặt đi nhìn phong cảnh bên ngoài.

Phong cảnh thật đẹp, không khí thật trong lành, còn văng vẳng tiếng chim kêu.

Thôi, hắn cũng cầm điện thoại lên bỏ một phiếu vậy, dù sao ông chủ cũng đã bỏ phiếu rồi, với tư cách là một trợ lý đặc biệt thời thời khắc khắc đi theo ông chủ, hắn làm sao lại có thể chỉ đứng đây suy nghĩ lung tung được.

Chờ ông chủ nhà mình bỏ phiếu xong, trợ lý Trương đặc biệt khôn khéo nói : "Ca từ không tồi, hát cũng dễ nghe, chờ album của cô ấy phát hành, tôi cũng phải đi mua một cuốn về nghe xem sao mới được."

"Chứng nhận bản quyền album cho cô ấy đã làm xong chưa ?" Đỗ Cảnh Minh bỏ di động xuống, cửa sổ giường bệnh mở ra, một cơn gió nhẹ ngày hè thổi vào, mang đến một tia ấm áp, làm sợi tóc mềm mại trên đầu hắn trở nên có chút hỗn độn, cũng làm hắn thoạt nhìn càng thêm chân thật, giống như một người trẻ tuổi thông thường đang nằm dưỡng sức trên giường bệnh, mà không phải là người cầm quyền ôn hòa nhưng thủ đoạn lại sắc bén ở trong công ty.

Trên người hắn mặc bộ trang phục bệnh nhân mới tinh, màu lam nhạt kẻ sọc, dưới ánh nắng mang màu sắc ngày hè chiếu vào làm người đang nằm trên giường bệnh nhìn phá lệ nhu hòa vô hại, thật ra, không riêng gì lúc này hắn trông có vẻ vô hại, có rất nhiều lúc hắn trông vô hại lắm, thậm chí khi hắn cười rộ, đôi lông mi xinh xinh của hắn cong lại, khiến người ta cảm tưởng như trong đôi mắt của hắn tụ tập tinh quang, trông đặc biệt... Ôn hoà hiền hậu.

Khác với cha, em trai có đôi môi mỏng bạc tình, Đỗ Cảnh Minh lớn lên giống mẹ của hắn hơn, đôi môi không mỏng không dày, màu sắc thủy nhuận đẹp mắt, cặp mắt trong suốt kia của hắn trông cũng cực kỳ dịu dàng dễ mến, làm tổng quan lại, khuôn mặt hắn không hề có tý lực công kích nào.

Đúng vậy, nhìn thì vẻ như thế.

Nhưng là trợ lý đặc biệt của Đỗ Cảnh Minh, Trương Thành Huy phi thường rõ ràng, hắn thực sự không hề giống như bề ngoài một chút nào, hắn cực kỳ sắc bén, thủ đoạn cũng thập phần tàn nhẫn, hắn giống như là đại ca nhà bên*, lực hấp dẫn mười phần, không chút để ý cũng có thể làm được mọi việc.

*Đại ca nhà bên : Nghĩa đen chính là, tuy anh ấy là đại ca nhưng lại là người mình quen biết, anh nhà hàng xóm, còn theo nghĩa bóng chính là, thoạt nhìn thì có vẻ vô hại, nhưng thật ra lại là loại người ngấm ngầm nguy hiểm.

Mặc kệ suy nghĩ tung bay trong đầu, Trương Thành Huy đáp "Đã xong."

"Bảo bên dưới lên tiếng chào hỏi qua, tất cả các màn hình LED lớn của các trung tâm thương mại dưới trướng Trung Thịnh đều ưu tiên quảng cáo tuyên truyền cho cô ấy."

"Vậy còn bên nhị thiếu ?" Hắn biết ân cứu mạng, không có khả năng chỉ trả ơn bằng một phiếu bầu chọn, lấy tính cách không thích nợ nhân tình người khác của ông chủ nhà mình, kiểu gì cũng phải báo đáp thật rầm rộ.

Ánh mắt Đỗ Cảnh Minh nhợt nhạt, hời hợt, biểu tình lại nghi hoặc mà liếc qua, trông đặc biệt vô tội.

"Nghệ sĩ Lư Du Nhiên dưới trướng nhị thiếu phát hành album cùng thời điểm với cô ấy, nên khẳng định là muốn tranh vị trí tuyên truyền tốt, trước đấy không lâu nhị thiếu đã chào hỏi qua."

Đỗ Cảnh Minh nhẹ nhàng đặt đầu xuống chiếc gối trắng mềm mại, tùy ý mà nói: "Lần này không cần phải xen vào chuyện của hắn, có chuyện gì bảo hắn trực tiếp tới tìm tôi."

"Vâng."

**

Mẹ Sở lại khóc, bà ngồi ở trước TV cầm khăn giấy không ngừng hít mũi, cha Sở thập phần bất đắc dĩ mà đưa khăn giấy cho bà, "Tôi thật không hiểu cái này có gì mà bà phải khóc nữa, Dương Dương hiện tại đã trưởng thành, đã hiểu chuyện, bà hẳn là phải cảm thấy cao hứng a."

"Tôi chỉ cần nghĩ đến Dương Dương đã trải qua nhiều đau khổ như vậy, tôi liền đau lòng, tôi đâu có muốn nó biết nhiều chuyện đâu, chỉ mong nó vẫn luôn hồn nhiên ngây thơ, vui vui vẻ vẻ mà sống." Mẹ Sở liếc mắt giận dỗi với cha Sở một cái, vừa vui vừa buồn nói.

"Haizzz." Cha Sở bất đắc dĩ.

"Tiểu Quang có nhìn thấy không? Đây là mẹ con hát cho con nghe đó." Mẹ Sở kiềm nén nước mắt lại rồi cười cười nói nói với Tiểu Trừng Quang.

Vẫn luôn không có phản ứng với cuộc nói chuyện của bọn họ, Tiểu Trừng Quang, lúc này cư nhiên lại quay đầu liếc mắt nhìn Mẹ Sở một cái, sau đó ánh mắt lại đặt xuống TV, nói : "Mẹ."

Âm thanh đáng yêu của cháu ngoại, làm tâm của Mẹ Sở như được hòa tan, vui vẻ ra mặt nói : "Đúng vậy, là mẹ, đó là mẹ con, mẹ con hát cho con nghe đấy, mẹ con cũng vừa đứng thứ nhất !"

Tiểu Trừng Quang lại quay về khuôn mặt nhỏ nghiêm túc ban đầu, không nói gì.

Mẹ Sở rất buồn phiền.

**

Kết quả vòng thi có hơi chút ngoài dự đoán nhưng phảng phất lại rất hợp tình hợp lý.

Theo sát sau Sở Triều Dương chính là An Bội Bội, Mễ Kiều, Đồng Lâm Thanh, Trịnh Phương Phỉ, Hùng Viện Viện, Giang Cầm.

Giang Cầm phát huy ổn định, trước sau như một, lại không bằng Đồng Lâm Thanh lần này ngón giọng bùng nổ, so sánh mà nói, Giang Cầm quá ổn định, sự ổn định này làm người ta không có cảm giác kinh kỉ mà lại khiến người ta cảm thấy quá mức gò bó, quy củ.

Ban đầu khoảng cách số phiếu giữa ba người đứng đầu không hơn kém nhau là bao, nhưng lúc sau số phiếu đã kéo dãn ra, chờ lúc sau nữa, số phiếu của Giang Cầm đã không còn theo kịp nhóm top trên.

Lúc sau, công chứng viên được mời lên đài công chứng.

Bốn tuyển thủ có số phiếu thấp nhất trực tiếp bị loại.

Vốn dĩ Lư Du Nhiên là được mời làm khách quý ngồi ở dưới đài, nhưng lúc này cô ngồi cũng không yên nữa rồi, thừa dịp màn ảnh không chiếu lên người cô nữa, cô liền trực tiếp chạy đi mất, cũng không nói qua câu nào với tổ tiết mục, sắc mặt cực kỳ kém.

Nhân viên công tác tổ tiết mục nhìn thấy sắc mặt của cô, cũng không dám tiến lên dò hỏi, đành phải đem ánh mắt hướng về phía lãnh đạo.

Rốt cuộc thì lòng dạ Lư Du Nhiên thâm sâu, lúc này cô vẫn còn có thể kéo ra tươi cười cùng với lãnh đạo tổ tiết mục cũng như đám fans ở bên ngoài, cứng đờ mà gật đầu cười cùng bọn họ, cố duy trì đến trên xe, vừa ngồi vào xe, cô rốt cuộc không duy trì được nụ cười tươi nữa, cả khuôn mặt đều trầm xuống, sắc mặt âm trầm như nước, cực kỳ khó coi.

Cực cực khổ khổ chuẩn bị một hồi, cuối cùng lại là đi làm áo cưới cho người khác

Ratings của ngày hôm này, toàn bộ đều là để thành toàn cho một Vô Danh.

Cô có thể dự đoán được, sau hôm nay, nhân khí của Vô Danh nhất định sẽ tăng lên nhanh chóng, album của cô ấy cũng sẽ càng được nhiều người chú ý đến.

Không thể cứ trơ mắt lên đợi chuyện đó xảy đến được.

Cô nhắm mắt lại nằm ở trên xe một hồi lâu, thẳng đến khi người đại diện của cô dừng lại xe, nói: "Tới rồi."

"Album của Vô Danh không phải còn chưa phát hành sao ? Vậy thừa dịp cô ta còn chưa có phát hành, thì bảo với bên công ty ta toàn diện tuyên truyền đi, tiếp tục đăng lên nhiều thông báo, quảng cáo, tiếp tục nhận thêm thật nhiều tiết mục nữa."

Sắc mặt người đại diện cũng thập phần khó coi, "Anh biết rồi, để anh đi liên hệ ngay lập tức."

Đôi mắt cô bỗng chốc mở ra, ánh mắt toàn là sự lạnh lẽo nhạt nhẽo, còn đâu nửa điểm sạch sẽ ấm áp như trước nữa : "Sự việc hai năm trước của Cổ Duệ Chính, chắc không cần em phải nhiều lời."

"Anh đã biết nên làm thế nào..."

"Tìm nhiều thuỷ quân chút, cũng liên hệ với mấy nhà truyền thông, thừa dịp album của cô ta còn chưa phát hành......" Thanh âm cô lạnh nhạt, không hề gợn sóng, dứt câu thì liền mặt vô biểu tình bước xuống xe, đi về hướng biệt thự, cô đột nhiên ngừng lại, thân thể hơi xoay : "Em nhớ lần trước có nghe anh nói, cô ta có một đứa con trai ?"

"À, chuyện này các tuyển thủ và nhân viên công tác ở [Tân tiếng ca] đều biết, bình thường cô ấy phải chăm con trai nên rất ít khi có thể ghé thăm tổ tiết mục, buổi tối cũng về nhà đúng giờ."

Lư Du Nhiên sờ sờ móng tay vừa bị bật lúc nãy của cô, đột nhiên móng tay gãy ra làm cô đau buốt đến tận đầu quả tim.

Thần sắc cô lạnh lùng, không chút để ý mà nói : "Sự việc Cổ Duệ Chính nɠɵạı ŧìиɧ đã trôi qua hơn hai năm, đứa bé chắc cũng phải sinh ra rồi chứ nhỉ ? Anh nói xem, nếu không, hắn vì sao lại phải làm album cho Vô Danh ? Vô Danh này lại vì sao mà không có việc gì cũng phải đeo mặt nạ ? Không dám lộ ra họ tên thật? Hay là có cái gì đó không muốn bị người ta nhận ra ?"

Câu nói kế tiếp không cần cô phải nhiều lời nữa, người đại diện vốn luôn ăn ý với cô đã hiểu ý, chỉ thấy trên mặt hắn lộ ra một mạt cười âm hiểm, "Anh hiểu ý tứ của em, Cổ Duệ Chính có con trai, truyền thông như thế nào cũng nên chúc mừng hắn một chút."

**

Cuối cùng ratings trận thi đấu này cũng đã đạt đến 8.4, trong khi đó, khi đến phần biểu diễn của Trịnh Phương Phỉ, An Bội Bội, Đồng Lâm Thanh ratings mới chỉ chạm 6, và trong vòng vỏn vẹn một ca khúc cuối cùng của Sở Triều Dương, toàn bộ ratings chương trình đã đạt tới 8.4.

Ratings tiết mục đột nhiên tăng cao đến trình độ như vậy, nguyên nhân cũng nằm ở nhiều phương diện, thứ nhất là tiết mục này năm trước đã rất nổi rồi, năm nay lại càng là được nhiều người chú ý tới, thời điểm còn thi đấu ở khu thi đấu, cũng đã có ratings rất cao, bằng không chương trình cũng sẽ không phức tạp tới mức phải thay thế thi đấu ở đài truyền hình địa phương bằng cách cho chuyển lên đài truyền hình thành phố, hiện tại lại tới đài truyền hình cả nước phát sóng trực tiếp.

Lại có hai vòng thi đấu phía trước làm bàn đạp, cùng với khách mời là tiểu thiên hậu có nhân khí cao, đang nổi gần đây tới hỗ trợ, hơn nữa hôm nay toàn bộ mười quán quân ở các khu cũng đều lên sân khấu, nên là mức độ cạnh tranh kịch liệt cũng được tăng cao, hơn nữa cuối cùng Trịnh Phương Phỉ, An Bội Bội, Đồng Lâm Thanh bùng nổ lớn, rồi sau đó Sở Triều Dương ở cuối cùng thống trị toàn trường.

Một nhân tố rất quan trọng khác nữa chính là, hiện tại đang trong kỳ nghỉ hè hơn nữa lại còn là cuối tuần, tổng hợp các nhân tố khác nhau lại, ratings cuối cùng của chương trình mới có thể siêu cấp bùng nổ được như vậy.

Sau trận thi đấu của Sở Triều Dương, tất cả người xem đều đã biết, số 9 Vô Danh chuẩn bị ra album, mà bên trong album có cả hai ca khúc [Đôi cánh ẩn hình] và ca khúc cô biểu diễn lần này [Nhân gian]

Thật sự thì album chỉ cần có hai bài hát này là đã quá đủ rồi, bởi vì mỗi một bài hát đều rất êm tai, đến mức người ta tưởng chừng như lỗ tai muốn mang thai.

Quá mức dễ nghe !

Đặc biệt là bài hát [Đôi cánh ẩn hình], nó được Triều Dương biểu diễn trước, nên tất cả những ai đã từng nghe qua bài hát này đều cầu mong sớm ngày ra album, bài hát thật sự đã tạo ra tâm lý đói khát sâu sắc đối với nhóm người mê ca hát, đặc biệt là trong khoảng thời gian này, tập thi đấu kia ở khu Kinh Thị đã có tỉ lệ click ở trên mạng phi thường cao, vượt xa các video ghi hình của các trận thi đấu khác.

Bởi vì trừ bỏ mở video này ra thì tất cả các nơi khác đều không thể nghe được ca khúc này.

Vốn dĩ bởi vì không tuyên truyền, nên trên mạng cũng không hay lướt thấy bài hát này, nhiệt độ yêu thích của người nghe cũng đã thoáng có chút giảm xuống, nhưng hiện tại lại nghe được thêm một ca khúc hay như thế, ca từ cực kỳ sâu sắc, có liên quan đến ca khúc [Đôi cánh ẩn hình] trước kia nên nhiệt độ của [Đôi cánh ẩn hình] lại được kéo lên thêm một lần nữa.

"Ôi, Vô Danh dự định phát hành album ư ? Khi nào đấy ? Tiền cũng đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, mau phát hành đi a !"

"Có ai biết thời gian cụ thể phát hành album này không ?"

"Chẳng lẽ là đợi sau khi kết thúc thi đấu mới phát hành ?"

Trên mạng nơi nơi đều đang thông tin về album lần này của Vô Danh, trên khắp các diễn đàn, Tieba, các loại trang web trao đổi...

Động tác của Hoàng Hiểu Tuyền cũng phi thường nhanh, các loại thuỷ quân tuyên truyền trên mạng đã ngay lập tức đuổi kịp, các loại tuyên truyền ngay lập tức hoạt động bùng nổ, viết văn phong marketing mềm mại, đồng thời tìm tòi thêm các phương thức tuyên truyền khác, tối ưu hóa lên một số trang web như SEO, thực hiện marketing toàn diện trên các blog, diễn đàn, các trang tri thức, các trang nổi tiếng, làm thêm nhiều hoạt động giao lưu với người hâm mộ như là đăng tus hàng ngày, video, tham gia các loại sự kiện marketing, hoạt động xã giao, toàn bộ hình thức tuyên truyền đều dùng tốc độ lây lan của viruss mà thực hiện.

Hắn cũng đã sớm thương lượng trước với vị trí để đèn led quảng cáo ở các trung tâm thương mại lớn tại các khu đô thị cấp một, lúc này trên màn hình lớn ở khắp các nơi đều đã rục rịch thay đổi poster sang hình của Vô Danh.

_____ Hết chương 40 _____

_11/11/20_
« Chương TrướcChương Tiếp »