Editor : Mel*MeowTâm tình những người khác cũng không phải tốt đẹp gì, ngày hôm qua, thời điểm diễn tập, không biết Lư Du Nhiên mặc cái gì, mọi người còn đều rất nhiệt tình, vậy mà bây giờ, thấy các cô mặc một thân trắng toát, cô ấy lại mặc một thân màu đỏ rực, khiến các cô thật sự đã trở thành phông nền.
Tuy rằng các cô đều không có nói ra mồm, nhưng thời điểm đi thay quần áo ở hậu trường, tâm tình mọi người đều không ổn tẹo nào, thật sự là nói không nên lời.
Nói cái gì? Nói rằng Lư Du Nhiên không nên mặc trang phục màu đỏ rực lên sân khấu, khiến các cô đều bị biến thành phông nền ? Chẳng lẽ mặt các cô đủ dày để nói được như thế ư ? Quản được người ta mặc cái gì?
Thay quần áo thật mau, cũng điều chỉnh lại tâm tình, mọi người đều chờ phần thi đấu kế tiếp.
Thật ra vòng thi đấu này chủ yếu là dựa vào thứ tự lên sân khấu, tại vì phần thi đấu của mỗi tuyển thủ là liên tiếp không ngừng, thỉnh thoảng đan xen một vài phần biểu diễn của khách mời, hát xong thì lập tức đi xuống, để thí sinh tiếp theo lên sân khấu.
Chính vì vậy, thời gian lên đài càng sớm, càng chiếm tiện nghi, tại sao lại nói như vậy ? Bởi vì thời gian bầu phiếu cho một thí sinh chỉ được trong lúc thí sinh đó thi đấu, hơn nữa mỗi người lại chỉ được một lần bầu.
Thời gian bạn biểu diễn càng sớm, bạn càng có khả năng đạt được số phiếu càng cao, bởi vì có khả năng về sau người xem không còn kiên nhẫn xem biểu diễn nữa hoặc là người xem cũng đã đem phiếu bầu bỏ cho người phía trước mất rồi.
Hai người lên đài đầu tiên chính là hai quán quân của hai xướng khu vực thi đấu, Mễ Kiều lên đài thứ ba, sau đó đến Giang Cầm, rồi đến Hùng Viện Viện.
Bởi vì hai trận thi đấu phía trước, mọi người phát hiện, hát những ca khúc an tĩnh ưu thương trên sân khấu thật sự rất có hại, không giống như những ca khúc mãnh liệt, tiết tấu mạnh mẽ, sức bật giọng mười phần, ở trên sân khấu hoàn toàn có thể toàn phô bày ra được thực lực mình, kéo không khí hiện trường, vì thế trận biểu diễn này, mọi người đều không hẹn mà cùng lựa chọn những ca khúc có tiết tấu vui nhộn, cuốn hút, mạnh mẽ, phối hợp với vũ đạo, mọi người vừa hát vừa nhảy, đem hiện trường không khí kéo đến bùng cháy.
Bài hát của bọn họ vừa hát xong, số phiếu bên ngoài của các cô đều cao đến chóng mặt.
Tất cả các tuyển thủ đều biết thi đấu như vậy là không hề công bằng, Trịnh Phương Phỉ cũng biết, nhưng cô lại không có cách nào.
Xét theo thứ tự biểu diễn từ cuối đếm lên thì cô là thứ tư, An Bội Bội là thứ ba, Đồng lâm thanh là thứ hai, và cuối cùng là Sở Triều Dương.
Trên cơ bản, tuyển thủ có thực lực càng mạnh, nhân khí càng cao, thì càng bị xếp về phía sau.
Không có biện pháp, tổ tiết mục muốn nâng đỡ người của họ, truyền thông Tinh Không cũng muốn nâng đỡ người của họ, nên chỉ có thể an bài như vậy, nếu chút việc như vậy mà còn không thể làm để nâng đỡ người của kim chủ ba ba, thì vì cái gì mà bọn họ phải bỏ tiền ra đầu tư ?
Đạo lý mọi người đều hiểu, cũng đều chỉ đành tự mình khó chịu.
Có thể là do phía trước bị chèn ép đến mức quá độc ác, lại không thể nói ra cái gì, Trịnh Phương Phỉ liền đem toàn bộ nỗi buồn bực của cô thông qua tiếng ca mà phát tiết ra, bài hát được thể hiện cực kỳ mãnh liệt dâng trào, thời điểm cô hát âm cao, phảng phất như nó có thể xé thủng vành tai người nghe, đến đoạn hát giọng thấp thì lại uyển chuyển nhẹ nhàng tựa như lông chim phất nhẹ qua tim.
Lần phát huy này tuyệt đối là vượt xa bình thường, thực lực cực kỳ bùng nổ !
Thông thường nếu như người phía trước biểu hiện quá tốt, thì phần thi đấu của vị tuyển thủ phía sau nhất định sẽ bị ảnh hưởng ít nhiều, thậm chí nếu phần thi đấu phía sau biểu hiện quá kém, còn có khả năng bị tiết mục của tuyển thủ phía trước sấn đến ảm đạm thất sắc.
Nhưng An Bội Bội thì không hề như vậy.
An Bội Bội lớn lên xinh đẹp y như một tiểu tiên nữ, tính cách xác thật chính là kiểu ngự tỷ chính cống, chất giọng không phải là mềm mại yếu ớt, mà là có điểm trầm thấp dã man, chính vì chất giọng như vậy nên cô thập phần thích hợp hát các ca khúc sống động.
Hơn nữa tố chất tâm lý của cô phi thường tốt, gặp mạnh nhất định sẽ cố để mạnh hơn.
Nếu biểu diễn phía trước cô là một tuyển thủ bình thường, An Bội Bội còn có khả năng là sẽ không quá phát huy ra được năng lực, nhưng biểu hiện hôm nay của Trịnh Phương Phỉ quả thực là nâng cao không ngờ, khiến cả người cô cũng high lên theo, hát xong một bài hát, cô thiếu chút khiến người xem toàn trường nhảy dựng lên theo cô, không khí hiện trường thập phần nhiệt liệt.
Theo sau đó là Đồng Lâm Thanh.
Đồng Lâm Rhanh là ca sĩ rock and roll, quần áo của cô cũng là do cô tự mình chuẩn bị, áo khoác màu đen xé rách cắm thêm nhiều đinh trang trí, phía dưới là chiếc quần jean treo đầy xích lủng liểng đu đưa, dây đai lưng rộng rãi như thắt như không, đôi mắt được trang điểm theo tông màu u ám, lấy màu đen là chủ đạo, son môi đỏ sậm, tóc buộc bổng theo kiểu đuôi ngựa.
Tạo hình quả thật là chất đến không mức không ai có thể đú theo được.
Cô cũng giống như Trịnh Phương Phỉ, cũng là bị Lư Du Nhiên kí©h thí©ɧ tàn nhẫn, càng là do bị tổ tiết mục an bài vị trí xấu, lại càng là bị ảnh hưởng bởi Trịnh Phương Phỉ cùng với An Bội Bội, cô mang theo một ca khúc rock and roll, hát đến mức gần như là đang gào rống, quả thực châm bạo toàn trường quay !
Chẳng ngại các tuyển thủ phía trước có số phiếu bầu là cao chót vót, lúc này khán giả cũng không thể nhớ ra được rốt cuộc là các tuyển thủ phía trước đã hát cái gì, bởi vì bọn họ hoàn toàn đã bị Trịnh Phương Phỉ, An Bội Bội, Đồng Lâm Thanh chinh phục mất rồi.
Trong lúc nhất thời, số phiếu bầu bên ngoài của ba tuyển thủ đã tăng nhanh như bão táp.
Lúc này ratings của chương trình cũng đã được cập nhật, cho tới bây giờ, ratings của [Siêu cấp tân tiếng ca] đã trực tiếp vượt qua 5, đang chạy như điên chuẩn bị lên 6, rất có khả năng là sẽ vượt qua 6.
Đây là ratings khủng khϊếp đến mức nào a !
Nhóm giám khảo đều cảm thấy có điểm đáng tiếc thay cho Sở Triều Dương.
Thực lực của Vô Danh rất mạnh, đáng tiếc ba người phía trước cô đều biểu hiện quá xuất sắc, hơn nữa cô lại còn lên sân khấu quá muộn, cho dù có khán giả giữ lại phiếu cho cô, thì chắc là toàn bộ phiếu cũng đều đã bị ba tuyển thủ phía trước lấy đi mất, hơn nữa hai vòng thi đấu trước cô lại còn không xuất hiện trên sân khấu, nên cho dù hồi trước ở khu thi đấu cô có tích được một chút nhân khí, nhưng sau một thời gian liệu còn có mấy ai ở lại ? Có mấy ai là fans trung thành ?
Nhân khí của các tuyển thủ này cũng chỉ như là bọt biển mà thôi, chọc một cái, liền không còn lại gì.
Vui mừng nhất không ai ngoài Lư Du Nhiên.
Nói về ngón giọng, chất giọng Lư Du Nhiên tương đối có điểm, sạch sẽ ấm áp, rất phù hợp với hình tượng cô, nhưng nó cũng có khuyết điểm, đó chính là âm vực của cô hơi hẹp, hát âm cao chẳng mấy khi có thể lên nổi, điều này làm cho người soạn nhạc cho cô gặp phải rất nhiều hạn chế.
Rất nhiều lúc, ở trong giới giải trí, ngoài diện mạo, thực lực, còn có một thứ rất quan trọng, đó chính là vận khí.
Không thể không nói, vận khí Lư Du Nhiên rất tốt.
Đương nhiên, vận khí cũng một phần được dựa trên thực lực.
Phần biểu diễn mở màn của Lư Du Nhiên thập phần bình đạm, ba người Trịnh Phương Phỉ, An Bội Bội, Đồng Lâm Thanh bùng nổ càng làm cho cô bị sấn tới mức hoàn toàn không nhớ rõ rốt cuộc cô đã hát cái gì, hơn nữa cô còn hát một bài hát có tiết tấu chậm rì rì, không có một tý sức bật nào cả, hoàn toàn không thích hợp để biểu diễn ở sân khấu thi đấu.
Cô không phải là tuyển thủ dự thi nhưng cô hẳn là nên biết, những người biểu diễn phía sau đều là các tuyển thủ dự thi.
Chịu sự đối lập thảm thiết như vậy, chiếu theo đạo lý mà nói, Lư Du Nhiên hẳn là nên tức giận, nhưng tưởng tượng ng đến cảnh, Vô Danh, người mà Cổ Duệ Chính lựa chọn bị đào thải khỏi chương trình, thì bất luận cái gì cũng đều đáng giá.
Đây mới là trận thi đấu đầu tiên của niên độ trận chung kết mà cô ta tham gia thi đấu, nếu như bị đào thải, thì Cổ Duệ Chính còn có thể lấy cái gì xoay người đây ?
Hùng Viện Viện cũng thập phần cao hứng.
Cô là người thứ sáu lên sân khấu, trình tự lên sân khấu là đã được sắp xếp từ trước, số phiếu bầu cho cô như thế nào thì cô không biết, nhưng có người đại diện Lưu Duệ của các cô ở bên ngoài hỗ trợ, số phiếu của các cô nhất định sẽ không thấp, ít nhất là có thể an toàn tiến vào top 20, điều đó nhất định là nửa điểm cũng không thành vấn đề.
Cô cũng không để ý Trịnh Phương Phỉ, An Bội Bội hát tốt như thế nào, chỉ cần Vô Danh có thể bị loại, là các cô đã có thể loại được một kình địch siêu lớn rồi.
Chờ đến khi khúc nhạc dạo vang lên, ý cười trên mặt các cô ngày càng sâu.
Vô Danh thế nhưng lại chọn một bài hát nhẹ nhàng, an tĩnh.
_____
Hết chương 38 _____
_4/11/20_