Chương 38

Ở khoảng cách hai ba bước chân, Thẩm An An thậm chí có thể nhìn thấy rõ ràng từng biểu cảm nhỏ nhất trên khuôn mặt của Lục Tu Viễn, ngay cả hàng mi dày đen nhánh cong lên của anh, đương nhiên, Lục Tu Viễn cũng có thể nhìn thấy rõ ràng từng thay đổi trên khuôn mặt xinh đẹp của Thẩm An An.

Từ khi rời khỏi công ty W&Y, Lục Tu Viễn vẫn luôn đi theo Thẩm An An nhưng cô không hề biết. Khi nhìn thấy Thẩm An An kéo Từ Hiểu Lộ, cùng nhau đi vào nhà hàng lẩu & thịt nướng Mộc Hề Duyên, anh đã vô thức đi theo vào.

Thẩm An An từ từ quay đầu lại, nhìn thấy Lục Tu Viễn đứng phía sau, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, tâm trạng của Lục Tu Viễn lại hồi hộp lên xuống không yên.

Khi anh nhận được tin nhắn chia tay của cô, lúc đó anh rất giận cô, ghét cô nên đồng ý chia tay luôn, nhưng hôm nay bất ngờ gặp được cô, nhìn thấy cô biểu diễn ở hội trường phỏng vấn, rồi bỗng nhận ra cô thật chói mắt, giống như cô được sinh ra là để biểu diễn trên sân khấu, cô nên đứng ở đó để tỏa sáng.

Dường như cô còn trẻ trung, xinh đẹp và rạng rỡ hơn lúc còn ở bên anh, khi cô biểu diễn tại hội trường phỏng vấn, đôi mắt xinh đẹp của cô sáng ngời, long lanh như ngọc quý, ánh mắt mà trước giờ anh chưa từng nhìn thấy.

Nhìn thấy cô như vậy, trong lòng anh bất đắc dĩ nghĩ, tại sao cô lại rời khỏi anh, giờ lại còn sống tốt hơn so với khi ở bên anh? Anh thật sự rất không cam tâm!

Thật ra, Lục Tu Viễn không biết người hấp dẫn anh từ lâu đã không phải là nguyên chủ, mà là một Thẩm An An xuất sắc hơn.

Lúc này, hai người cứ nhìn nhau như vậy, ông chủ nghiêng bên trái nhìn Thẩm An An, rồi lại nghiêng bên phải nhìn Lục Tu Viễn, cười nói: "Tôi nhớ ra rồi, lúc trước hai người đã từng tới đây."

Nam thì đẹp trai, nữ thì xinh gái, như một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ, trời đất tác thành, hai người tay trong tay đi vào, làm cho cả cái nhà hàng lẩu & thịt nướng của ông bỗng trở nên sang trọng hơn.

Hơn nữa, chàng trai còn rất cưng chiều cô gái, cô gái muốn ăn cái gì chàng trai đều lấy cho cô, sợ cô bị phỏng cho nên đều là chàng trai nướng thịt rồi gắp vào bát cho cô gái ăn, luôn nhìn cô bằng ánh mắt nồng nàn yêu chiều, nhìn họ có cảm giác như đang nhìn mối tình đầu vậy.

Khi đó, ông chủ bất giác nhớ tới mối tình đầu của ông cách đây hơn mười năm trước, lần đầu tiên ông nướng thịt cho bà ấy, lần đầu tiên đưa bà ấy đi ăn lẩu, xem phim, mua sách, những hoài niệm đó thật sự như nở hoa trong lòng, thuở ngây thơ hồn nhiên làm khuôn mặt già nua của ông không khỏi đỏ bừng.

Từ trước tới nay ông chủ chưa nhìn thấy cảnh tượng như vậy, cho nên ông đặc biệt ghi nhớ, hai người một trước một sau đi vào, liếc mắt một cái là ông đã nhận ra họ.

Ông chủ nói muốn sắp xếp cho Thẩm An An và Lục Tu Viễn ngồi cùng một bàn, khiến cho hai người vừa mới chia tay cảm thấy rất xấu hổ.

Thẩm An An mím môi, cô không rõ thái độ bây giờ của Lục Tu Viễn đối với “cô ấy” như thế nào, nhất là sau khi cô gửi cho Lục Tu Viễn hai tin nhắn đó, anh đã không trả lời cô, mà hiện giờ anh đã “nhận tổ quy tông” trở thành tổng tài của tập đoàn Doãn thị, cô càng không rõ suy nghĩ của Lục Tu Viễn, có lẽ trong lòng anh rất hận cô.