Chương 1

Tám rưỡi tối, cuối cùng cũng kết thúc một ngày quay phim mệt mỏi, Thẩm An An mặc áo gió, đeo kính râm bước ra từ phim trường.

Một chiếc Cayenne màu đen đi tới, dừng ở trước mặt cô, trợ lý Tiểu Dư bước tới mở cửa xe, Thẩm An An cúi người ngồi vào trong xe.

Người đại diện Ngô Ca ngồi ở vị trí ghế lái, chống tay vào vô lăng, quay đầu lại hỏi cô: "Hôm nay quay phim có thuận lợi không?"

Thẩm An An giơ tay tháo kính râm xuống, mím môi cười một cái: "Nam chính *NG tổng cộng 28 lần."

*NG là viết tắt của từ no good hoặc not good, chỉ những cảnh quay phim bị lỗi hay không đạt chất lượng, bắt buộc phải quay lại.

Khóe miệng người đại diện Ngô Ca cong lên thành một nụ cười nghiền ngẫm: "Không lẽ anh ta bị mê hoặc bởi mị lực của ảnh hậu mới là cô ư?"

Thẩm An An "hừ" một tiếng, nháy mắt với Ngô Ca, cười hỏi ngược lại: "Chẳng lẽ tôi không có mị lực sao?"

"Đương nhiên là rất có mị lực." Điều này Ngô Ca rất công nhận, Thẩm An An ra nhập giới giải trí từ năm cô hai mươi tuổi, đến năm ba mươi tuổi nhận được *giải thưởng Chiếc Cốc Vàng dành cho nữ diễn viên xuất sắc nhất, cô từng bước từng bước một trưởng thành, ban đầu chỉ là một bình hoa di động, vậy mà bây giờ đã trở thành ảnh hậu có thực lực rồi, mị lực của cô, kỹ năng diễn xuất của cô, tất cả đều rõ như ban ngày.

“Chiếc cúp vàng”cho các phim hay nhất, đạo diễn xuất sắc nhất, nam/nữ diễn viên xuất sắc nhất và các thể loại khác. Từng được tổ chức ở Liên Hoan Phim Quốc Tế Thượng Hải.

"Cảm ơn lời động viên của anh." Đôi môi đỏ của Thẩm An An nhếch lên, lộ ra một nụ cười hoàn mỹ.

"Ở đây có một kịch bản." Ngô Ca duỗi tay lấy một quyển kịch bản từ trong túi ra ném cho Thẩm An An: "Cô xem thử xem thế nào?"

Thẩm An An bắt lấy kịch bản, cúi đầu mở kịch bản ra nhìn sơ qua, cô nhanh chóng nhìn qua một lần cách xây dựng nhân vật và cốt truyện rồi bật cười: "Ngô Ca, tôi nói này, anh đây là tìm cho tôi cái kịch bản máu chó gì vậy, vậy mà tên của nữ phụ lại giống tên của tôi, hơn nữa cô ta còn là một người ngốc, chỉ vì chút lợi ích trước mắt, lại ghét nghèo ưa giàu mà đá bạn trai cũ của mình đi, kết quả bạn trai cũ của cô ta lại là con trai thất lạc bên ngoài của đại tổng tài tỉ phú, sau khi cô ta biết chân tướng thì hối hận không kịp, a ha ha… nữ phụ kiểu này có phải là muốn chọc cho tôi cười chết để kế thừa vẻ đẹp của tôi hay không?"

...

Có lẽ là vì câu nói cuối cùng kia đã gây ra họa, khi Thẩm An An tỉnh dậy sau một giấc ngủ, lại phát hiện mọi thứ xung quanh đã thay đổi.

Vẻ mặt cô mờ mịt ngồi dậy từ trên giường, mở to mắt nhìn căn phòng xa lạ trước mặt, nơi này không phải là phòng cô, cách bài trí trong phòng cũng hoàn toàn không giống với phòng của cô.

Rốt cuộc chuyện này là sao đây?

"Thẩm An An, nên đến đoàn làm phim rồi." Cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra từ bên ngoài, một người phụ nữ có gương mặt khó tính, gò má cao ngất từ bên ngoài bước vào, chân cô ta đi một đôi giày cao gót cao mười phân, tạo ra âm thanh lộc cộc trên sàn nhà.

Tưởng Hồng Mai, hay còn gọi là chị Hồng, là người đại diện của nữ phụ "Thẩm An An". Đúng lúc này trong đầu Thẩm An An nhảy ra một câu như vậy.

Nhận ra người trước mặt là ai, vừa lúc trong đầu Thẩm An An cũng xuất hiện một số ký ức không thuộc về mình.