Đường Triết nghiến răng nghiến lợi nhìn Đường Cận: “Em gái, vừa rồi có đánh phế hắn không?”
Đường Học Sơn cũng mang vẻ mặt nghiêm trọng: “Nếu không đánh phế thì phải đánh một lần nữa!”
Chu Hi đồng ý gật gật đầu: “Giám sát biệt thự Minh Hoa nên nghỉ ngơi một chút.”
Đường Cận: … Đây là hang ổ của xã hội đen à?
Đường Cận cầm đũa lên không để ý nói: “Không có việc gì, đánh hắn một trận là được rồi, tên đó ở trong tay con không làm ra sóng gió gì.”
Đường Học Sơn hừ một tiếng: ” Tên khốn nạn đó khẳng định giống ông già nhà hắn, đều không phải là đồ gì tốt!”
Đường Cận: Lời này nói có lý!
Đường Triết: “Tuổi còn nhỏ không học cái gì tốt, lại muốn cuỗm đi em gái tôi! Cả nhà đều không phải đồ gì tốt!”
Đường Cận yên lặng trừng mắt nhìn Đường Triết đang phẫn nộ.
Đường Triết bị Đường Cận trừng mắt vẻ mặt khó hiểu, kỳ quái nói: “Thế nào, anh, anh nói sai à?”
Đường Cận gật gật đầu: “Vẫn có một thứ tốt.”
Ba người nghe vậy đồng thời mở miệng hỏi: “Thứ gì tốt?”
Đường Cận: …… Một người con rể tốt.
Lời này có thể nói không? Tất nhiên là không thể nói! Với cách che chở con cái của ba người này, nếu bây giờ để cho bọn họ biết cô coi trọng Chiêm Hành, bọn họ tuyệt đối có thể đem xe lăn của Chiêm Hành đi quăng!
Bọn họ thực sự có thể làm điều đó!
Chu Hi dẫn đầu mở miệng nói: “Việc này tiểu Cận làm đúng, mẹ đồng ý! Sau này ai có chủ ý với con, con cứ như vậy làm!”
Đường Học Sơn nghe vậy không đồng ý nói: “Cái này không được, sao có thể tùy tiện đánh người… Nếu đánh, thuê người đánh!”
Đường Triết gật đầu nói: “Đúng vậy! Tay em gái mềm mại như vậy, làm sao có thể đánh người? Sau này có chuyện như vậy cứ để anh!”
Đường Cận: … Bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của tôi không biết đã đánh đổ bao nhiêu xác sống.
Đường Học Sơn lại cầm lấy điện thoại di động trên bàn đứng lên nói: “Vừa rồi tôi nói với Chiêm Sĩ Đức hôm nay camera giám sát biệt thự Minh Hoa đều đã sửa chữa, xem như đem chuyện này dẹp yên, tôi phải gọi điện thoại cho người phụ trách biệt thự Minh Hoa dặn dò một chút, đừng để bị vạch trần.”
Chu Hi gật đầu nói: “Mau dặn dò đi, để cho bọn họ chuẩn bị tốt camera giám sát bất cứ lúc nào cũng có thể sửa chữa.”
Đường Học Sơn vẻ mặt nghiêng trọng gật gật đầu: “Được!”
Việc đánh Chiêm Tri Hành xem như đã qua, việc kế tiếp khiến Đường Cận thiếu chút nữa phát điên.
Đường Học Sơn, Chu Hi, Đường Triết thay phiên nhau ra trận, tất cả đều bảo Đường Cận nếu không thì đổi trường học? Nếu không thi đại học cũng không sao, dù sao trong nhà có thể nuôi cô cả đời! Tóm lại cách Chiêm Tri Hành càng xa càng tốt!
Đường Cận đương nhiên không đồng ý, cô khẳng định không thể đổi trường, Chiêm Hành vẫn còn ở đó!
Vì thế Đường Cận phải mất rất nhiều sức lực mới đuổi bọn họ đi, thể xác và tinh thần đều mệt mỏi!
Đánh đuổi tiểu đội che chở con cái xong Đường Cận mới thở dài một hơi nằm trên giường mình, lẩm bẩm nói: “Ba người này sao lại giày vò người như vậy? Còn không thoải mái bằng cùng nhau đánh tôi một trận…”
Nghĩ đến vẻ mặt bọn họ lo lắng nhìn mình trên bàn ăn vừa rồi, bộ dạng che chở con cái đó, Đường Cận không khỏi lại cảm thấy ấm áp trong lòng, nhếch khóe miệng lên.
Trong nguyên văn Giản An An sau khi sống lại coi Chiêm Tri Hành và ‘Đường Cận’ nguyên bản là kẻ thù, kết cục cuối cùng cô ta hủy hoại Chiêm Tri Hành, Chiêm Tri Hành ở trong ngục giam vĩnh viễn không có khả năng đi ra. Mà Chiêm Sĩ Đức và Phương Vân bị mất mạng trong một vụ tai nạn xe hơi bất ngờ, Giản An An đem tập đoàn Chiêm thị đưa đến tay Chiêm Hành.
Kết cục của ‘Đường Cận’ nguyên bản cũng rất thảm, liên tiếp xảy ra scandal không có căn cứ, bị toàn dân tẩy chay bị giới giải trí phong sát. Còn cả nhà Đường Học Sơn vì bảo vệ con gái của mình cái gì cũng làm hết, bất kể là nhân lực hay tài lực, kết quả cuối cùng ‘Đường Cận’ nguyên bản vẫn bị hủy trong tay Giản An An.
Bởi vì Giản An An dựa lưng vào Chiêm Hành, trong giới giải trí có Chiêm Hành bảo hộ tất nhiên cô ta không kiêng nể gì. Sau đó tập đoàn Chiêm thị ngã xuống, tuy rằng cô ta đem tập đoàn Chiêm thị cho Chiêm Hành, nhưng cô ta cũng an bài không ít thế lực của mình ở trong đó, cô ta đem tất cả tinh lực của tập đoàn Chiêm thị đều đặt trên phương diện tấn công tập đoàn Đường thị.
Đường Học Sơn một bên vì bảo vệ ‘Đường Cận’ nguyên bản, một bên quan tâm chuyện công ty, cuối cùng không chịu nổi gánh nặng mệt mỏi ngã xuống. Đường Triết vì ba và em gái mà chống đỡ, kết quả bị Giản An An tính kế hãm hại, cuối cùng bị tống vào tù vì tội sử dụng ma túy và cưỡиɠ ɧϊếp.
Con gái và con trai đều bị hủy, Đường Học Sơn bệnh không dậy nổi, rốt cục buông tay qua đời. Chu Hi cực kỳ bi thương, tự sát đi theo Đường Học Sơn, kết quả là con gái con trai muốn thu xác chôn cất cho họ cũng không được. Bởi vì Đường Triết đang ở trong tù, mà ‘Đường Cận’ nguyên bản điên rồi, bị Giản An An đưa vào bệnh viện tâm thần cả đời cũng đừng mong ra ngoài.
Đường Cận nhớ lại kết cục cuối cùng của cả nhà họ Đường tâm tình nặng nề.
Đừng nói nhà họ Đường là người nhà mà cô nhận định, cho dù là người bình thường Đường Cận cũng không thể trơ mắt nhìn bọn họ bị Giản An An hại suy sụp đến kết cục này.
Trong nguyên văn, Giản An An tâm tư thâm trầm, bởi vì cô ta trọng sinh, cho nên đối với tất cả mọi thứ đều hiểu rõ như lòng bàn tay. Ngay từ đầu cô ta đã nghĩ mọi cách khống chế được ‘Đường Cận’ nguyên bản, về nhược điểm của Chiêm Sĩ Đức và Phương Vân, cô ta lại biết rõ ràng. Mà Chiêm Tri Hành là chồng kiếp trước của cô ta, cô ta tất nhiên cũng hiểu rõ như lòng bàn tay. Cô ta ở trước mặt Chiêm Hành điềm đạm đáng thương, thanh thuần vô tội, sau lưng lại mượn tay Chiêm Hành làm không ít chuyện.
Đường Cận lại nhớ tới Chiêm Hành.
Chiêm Hành từ đầu đến cuối đều vô tội, bị Giản An An lừa gạt, cuối cùng tập đoàn Chiêm thị và tập đoàn Đường thị đều bị hủy hoại lúc đó anh mới hiểu và tin rằng thì ra là do Giản An An làm tất cả sau lưng anh.
Lúc Giản An An đưa tập đoàn Chiêm thị đến trước mặt Chiêm Hành anh không nhận, Giản An An còn tự cho là hiểu Chiêm Hành, cảm thấy cô ta làm rất đúng, kỳ thật từ đầu đến cuối cô ta chưa từng thật sự hiểu Chiêm Hành, không đặt mình vào vị trí suy nghĩ cảm nhận của Chiêm Hành.
Chiêm Hành có hận cả nhà Chiêm Sĩ Đức không?
Chiêm Hành muốn nhìn tập đoàn Chiêm thị sụp đổ không?
Chiêm Hành muốn nhìn bọn họ chết không?
Nhà họ Đường bị hủy hoại, Đường Học Sơn và Chu Hi cuối cùng được Chiêm Hành thu xác, chôn cất.
Đường Cận còn nhớ rõ trong nguyên văn, Chiêm Hành dầm mưa đứng trước mộ Đường Học Sơn và Chu Hi nói xin lỗi.
Tại sao anh lại nói xin lỗi? Nói sau này anh sẽ làm gì? Tìm Giản An An? Khuyên cô ta quay đầu là bờ?
Điều này là không thể, bởi vì “Để tôi yêu anh” này viết vì nữ chính Giản An An, tất cả đều lấy sự sảng khoái của Giản An An làm mục đích lớn nhất, cho nên đối với Giản An An mà nói không có quay đầu là bờ.
Thật ra quyển “Để tôi yêu anh” sau khi Chiêm Hành nói xin lỗi với bia mộ của Đường Học Sơn và Chu Hi thì vội vàng kết thúc, coi như là một kết thúc thối nát.
Đường Cận biết, với tính cách của Chiêm Hành, anh sẽ không bỏ mặc khi biết Giản An An làm nhiều chuyện như vậy. Anh nhất định sẽ làm cái gì đó ngăn cản, cho nên bộ truyện này tiếp tục phát triển khẳng định chính là Chiêm Hành và Giản An An đứng ở hai phía đối lập, hai người bọn họ đối chọi gay gắt tiếp tục đấu.
Tác giả sẽ không để cho bộ truyện này chấm dứt như vậy, Giản An An sống lại chính là vì để cho báo đại thù mà mình, chiếm được Chiêm Hành, nếu như cuối cùng hai người bọn họ thành đôi thì tính là chuyện gì?
Còn không bằng trực tiếp kết thúc ở đây, dù sao nhà họ Chiêm đã ngã xuống, nhà họ Đường đã ngã xuống, Giản An An đã sớm cùng Chiêm Hành kết hôn, cho nên tâm nguyện của Giản An An xem như được thực hiện, công đức viên mãn.
Giản An An có thể có năng lực mạnh làm ra nhiều chuyện như thế, ngoại trừ bởi vì cô là người trọng sinh, còn có một điểm chính là cô dựa vào diễn xuất tinh xảo của mình đã lừa gạt tất cả mọi người ngay từ đầu, đạt được sự tín nhiệm của mọi người đối với cô ta.
Cô ta rất thông minh, cô ta biết tuy rằng Chiêm Hành thích cô ta che chở cô ta, nhưng cô ta không thể làm chuyện gì cũng mượn thế lực của Chiêm Hành, bằng không xảy ra vấn đề gì nhất định sẽ bị Chiêm Hành phát hiện, cho nên sau lưng cô ta còn có một chỗ dựa vững chắc.
Chỗ dựa vững chắc đó chính là nhà họ Phùng.
Nhà họ Phùng là con rắn lớn nhất Minh thị, hắc bạch đều ăn, ở thành phố Minh người có thực lực chống lại Chiêm Hành chính là nhà họ Phùng.
Cho nên cô ta mượn tay nhà họ Phùng làm suy sụp nhà họ Chiêm và nhà họ Đường. Cho dù Chiêm Hành có phát hiện, cảm thấy tình hình của hai nhà này có điểm đáng ngờ, có thể là sau lưng có người cố ý tính kế, sau đó đi điều tra cũng không tra đến cô ta được. Dù sao cho dù có dấu vết, cô ta để lại cũng đều là dấu vết của nhà họ Phùng.
Nhà họ Phùng tuy rằng đã có thế lực rất lớn ở thành phố Minh, nhưng trên thế giới này không có ai sẽ thật sự thỏa mãn. Vị trí đứng đã rất cao, nhưng ông ta sẽ muốn cái cao hơn.
Đứng cao, nhìn xa, tất nhiên sẽ nghĩ nhiều. Ai lại không sợ sẽ có người sau leo lên quá nhanh đuổi kịp chính mình?
Cho nên dù cho Chiêm Hành điều tra được đằng sau tất cả những chuyện này có thể là do nhà họ Phùng gây ra, anh cũng sẽ không hoài nghi nhà họ Phùng làm như vậy là ý đồ gì. Dù sao thế lực của nhà họ Chiêm và nhà họ Đường ở thành phố Minh cũng không thể khinh thường, hơn nữa đà phát triển rất nhanh, hai nhà đều âm ỷ có đà nhảy vọt lên cao, cho nên nhà họ Phùng muốn động đến bọn họ cũng là có thể hiểu được.
Mà nhà họ Phùng vì sao lại hợp tác với Giản An An? Ngoại trừ cô ta là con gái ruột của tác giả ra còn có hai nguyên nhân, nguyên nhân đầu tiên chính là nhà họ Phùng cũng muốn nhìn xem Giản An An có bao nhiêu bản lĩnh, có phải thật sự có thể phá hủy nhà họ Chiêm cùng nhà họ Đường hay không.
Bọn họ chỉ là lúc cần thiết cung cấp một chút trợ giúp, lại không cần tự mình động thủ, thật là chuyện dễ dàng? Chỉ cần xem một vở kịch là được.
Cho dù Giản An An cuối cùng không thành công bọn họ cũng không có tổn thất gì? Cùng lắm thì sau khi nhà họ Chiêm và nhà họ Đường phát giác, đẩy Giản An An ra, còn có thể thuận nước giong thuyền.
Mà Giản An An cuối cùng nếu thành công thì đó không phải là tốt nhất sao? Bọn họ từ đầu đến cuối cái gì cũng không làm, cuối cùng thành công ngư ông đắc lợi, không phải là vui mừng xem kết quả?
Trên đời này làm gì có chuyện làm ăn tốt như vậy?
Ngoại trừ nguyên nhân này ra, một nguyên nhân khác chính là nhà họ Phùng muốn xuống tay từ chỗ Giản An An, xem có cơ hội nào có thể nuốt chửng Chiêm Hành hay không.
Nếu nói nhà họ Chiêm và nhà họ Đường phát triển đã làm cho nhà họ Phùng chú ý, vậy pho Đại Phật Chiêm Hành nhà họ Phùng bọn họ còn không ngày đêm thương nhớ?
Tục ngữ nói rất hay, một núi không cho phép có hai hổ.
Chiêm Hành còn trẻ lại có thực lực, ánh mắt đầu tư độc đáo, thành phố Minh chỗ nào không có sản nghiệp của anh? Chứ đừng nói ngoại trừ thành phố Minh ra. Nếu như nói nhà họ Chiêm và nhà họ Đường chỉ làm cho nhà họ Phùng có chút chú ý, như vậy Chiêm Hành chính là điều bọn họ thật sự kiêng kỵ.
Nếu Giản An An có thể giúp bọn họ loại trừ nhà họ Chiêm và nhà họ Đường, và bọn họ lại có thể từ chỗ Giản An An biết được một số nhược điểm của Chiêm Hành, như vậy cuối cùng những thứ sụp đổ đều là kẻ thù của nhà họ Phùng bọn họ. Nghĩ như vậy hợp tác này hấp dẫn cỡ nào? Chỉ là một chút rủi ro thì sao? Làm có chuyện gì không có rủi ro trên thế giới này?
Bạn muốn thành công phải có khả năng chịu được rủi ro, nếu không bạn sợ bóng sợ gió không dám làm bất cứ điều gì, vậy thì đã định trước bạn chỉ có thể thất bại, nhìn người khác leo lên từng chút từng chút, sau đó một cước đá bạn xuống, giẫm dưới đế giày.
Cho nên Giản An An tự cho là thông minh, dựa vào con thuyền lớn của nhà họ Phùng, kỳ thật chẳng qua chỉ là tính kế và lợi dụng lẫn nhau mà thôi.
Dù sao Giản An An cũng là nữ chính, nữ chính không thiếu cái gì nhất? Đó là sự tự tin.
Cho dù cô ta cũng đoán được nhà họ Phùng sở dĩ giúp cô ta có thể là vì Chiêm Hành, nhưng cô ta có tự tin sau khi tất cả đã thành công có thể an toàn rút lui, sau đó còn có thể bảo vệ Chiêm Hành, cho nên cô ta an tâm thoải mái, chẳng sợ gì cả dựa vào nhà họ Phùng.
Vì vậy, nếu tác giả để mặc nó phát triển, vậy cuối cùng chắc chắn là một trận chiến khó khăn. Giản An An không dễ dàng thoát khỏi nhà họ Phùng như vậy, cuối cùng cô ta chỉ có thể đứng đối lập với Chiêm Hành, hai người yêu nhau tàn sát lẫn nhau, đối chọi gay gắt.
Vậy điều này không phải là trái với ý định ban đầu của tác giả khi viết bài này sao? Dù sao tam quan của tác giả cũng không ngay thẳng muốn để Giản An An sảng khoái mà thôi, cô không có hứng thú tiếp tục viết phát triển thành đại chiến thương nghiệp, ngược luyến tình thâm.
Cho nên còn không bằng sau khi nhà họ Đường và nhà họ Chiêm đều ngã xuống trực tiếp kết thúc cho bớt việc.
Sau khi suy nghĩ nhiều như vậy, Đường Cận thở ra một hơi trầm: Tác giả “Để tôi yêu anh”, quả nhiên là một kẻ ngốc!
Đường Cận xoay người ngồi dậy, gương mặt lãnh đạm khuynh thành, trong mắt sóng ngầm cuồn cuộn.
Cho nên cả đời này của cô chỉ có hai nhiệm vụ chủ yếu, đó chính là: Chiếm được Chiêm Hành! Bảo vệ nhà họ Đường!