Quyển 1 - Chương 4

Editor: bownee00world

Hoàng hậu vừa nhận ra đã lập tức đặt Lâm Tiếu Khước nằm lại trên giường và chuẩn bị rời đi.

Lâm Tiếu Khước chầm chậm mở mắt, nhìn thấy bóng lưng của hoàng hậu, nhận ra hoàng hậu.

"Nương nương."

Giọng của Lâm Tiếu Khước nhỏ đến mức nếu sự an tĩnh của căn phòng không biến mất vào lúc này, hoàng hậu nghi ngờ mình vừa nghe nhầm.

Lâm Tiếu Khước nhìn Sơn Hưu, ra hiệu Sơn Hưu đỡ mình dậy.

Sơn Hưu nhanh nhẹn đi tới, cúi đầu, trầm mặc đỡ Lâm Tiếu Khước ngồi dậy.

Lâm Tiếu Khước dựa vào đầu giường, không nhịn được ho khan vài tiếng.

Một lúc sau dịu lại, hoàng hậu vẫn quay lưng với Lâm Tiếu Khước, không đi cũng không quay lại.

"Không khí ở nơi này không tốt."

Lâm Tiếu Khước nhìn bóng lưng của hoàng hậu và nói.

"Nương nương nên rời đi sớm một chút, tránh cho nhiễm bệnh."

Hoàng hậu nghe xong, siết chặt khăn lụa trong tay một lúc lâu rồi rời đi.

Hoàng hậu Sở Từ Chiêu đi trên đường, nhìn thâm cung đại viện kéo dài đến tận chân trời, rõ ràng là bầu trời trong xanh, ánh nắng soi rọi khắp nơi, nhưng hoàng hậu lại thấy mây mù giăng lối.

Bão tố không xuất hiện trên trời cao mà ở ngay trong lòng hoàng hậu.

***Đọc tại Truyện HD để cập nhật chương mới nhanh nhất***

Lâm Tiếu Khước đã tỉnh, không thể không hỏi tình hình của Tạ Tri Trì.

Ở trong cuốn tiểu thuyết này, Lâm Tiếu Khước là pháo hôi công lưu luyến si mê vai chính thụ Tạ Tri Trì, là quỷ đoản mệnh, không có quá nhiều phân cảnh.

Xuất phát từ việc muốn bảo vệ ký chủ và tránh cho ký chủ nảy sinh tình cảm với nhân vật trong tiểu thuyết, hệ thống 233 không nói chi tiết nội dung của tiểu thuyết mà chỉ giới thiệu ngắn gọn phân cảnh của Lâm Tiếu Khước.

Một là đứng dưới mưa cầu tình cứu Tạ Tri Trì; hai là sau khi biết Tạ Tri Trì vẫn bị biến thành cung nô nên nghĩ cách cứu Tạ Tri Trì nhưng lại bị Tạ Tri Trì bắt giam; ba là bị Tạ Tri Trì dùng làm con tin để uy hϊếp thái tử, sau đó tự sát vì không muốn liên lụy đến thái tử.

[Ký chủ đã hoàn thành phân cảnh đầu tiên, cầu tình trong mưa, kế tiếp không cần phải lo lắng, chỉ cần đợi đến phân cảnh tiếp theo rồi làm nhiệm vụ là được.]

Thật ra, cốt truyện hoàn chỉnh còn tàn khốc hơn nhiều so với những gì hệ thống 233 nói.

Đây là một cuốn tiểu thuyết HE ngược luyến tình thâm.

Hoàng đế Tiêu Quyện coi trọng trạng nguyên Tạ Tri Trì, dùng cường quyền bức bách Tạ Tri Trì phải phục tùng. Tạ Tri Trì không thuận theo, châm chọc hoàng đế ngay trong cung yến, sau đó bị hoàng đế tống vào ngục.

Hoàng đế Tiêu Quyện muốn thiến Tạ Tri Trì, để Tạ Tri Trì trở thành tiện nô bị ngàn người chà đạp, hủy hoại sự kiêu ngạo của Tạ Tri Trì, cho Tạ Tri Trì biết, bên dưới hoàng quyền, không có thần tử, chỉ có nô ɭệ.

Những thứ Tiêu Quyện muốn, nếu không chiếm được, gã sẽ hủy hoại.

Tạ Tri Trì không phải là thần tử có gia tộc lớn hậu thuẫn, Tạ Tri Trì chỉ là thường dân, dựa vào khoa cử mà từng bước đi đến trước mặt hoàng đế, chỉ muốn học để cống hiến cho Đại Nghiệp, yêu dân vì dân chăm lo cho dân.

Tuy nhiên, khi bước vào hoàng thành, trung tâm của Đại Nghiệp, tín ngưỡng từ xưa đến nay của Tạ Tri Trì bị xé toạc, đến cả bản thân cũng sa vào vũng bùn khó thoát.

Tạ Tri Trì rất đẹp, ca nhi nhà thừa tướng nhìn trúng Tạ Tri Trì.

Tuy nhiên, Tạ Tri Trì đã có đồng dưỡng tức (3), mặc dù chưa thành hôn nhưng đồng dưỡng tức đã vất vả lo liệu việc nhà trong nhiều năm, cũng chưa từng phạm phải lỗi lầm nào.

(3) đồng dưỡng tức – con dâu nuôi từ bé.

Ca nhi kia nhẫn nhịn hết lần này đến lần khác, rút lui hết lần này đến lần khác, nói là có thể để cho người sắp ba mươi kia làm thϊếp.

Đồng dưỡng tức cũng là ca nhi, lớn hơn Tạ Tri Trì mười tuổi, là người tị nạn sau đợt hạn hán nghiêm trọng, trong lúc cận kề cái chết thì được cha Tạ Tri Trì nhặt về và đặt cho một cái tên mới, Vân Mộc Hợp.

Cha Tạ Tri Trì chỉ sống thêm được một khoảng thời gian chưa đến hai năm, Tạ Tri Trì lúc đó vẫn còn là một đứa nhỏ, Tạ gia cũng không có người thân nào có thể chăm sóc Tạ Tri Trì.

Vì để Tạ Tri Trì yên bình trưởng thành, cha Tạ Tri Trì đã làm chủ cho Vân Mộc Hợp, để Vân Mộc Hợp trở thành hôn thê của Tạ Tri Trì.

"Mộc Hợp."

Lúc lâm chung, cha Tạ Tri Trì gọi Vân Mộc Hợp đến nói lời trăn trối.

"Ngươi phải cho nó sống sót, bất kể là dùng cách gì, hãy nuôi nấng nó. Nó là phu chủ của ngươi, cũng là trượng phu tương lai của ngươi, nếu ngươi bỏ rơi nó, nhất định sẽ sống không yên ổn, sau khi chết cũng biến thành súc sinh."

"Nhưng nếu ngươi nuôi nấng nó, nó sẽ biết cách báo đáp và đối xử tốt với ngươi cho dù sau này có tiền đồ hay không. Mộc Hợp, ta cho ngươi cơm ăn, hiện tại, đến lượt ngươi báo đáp ân tình này."

Cha Tạ Tri Trì nói xong liền nhắm mắt xuôi tay.

Vân Mộc Hợp chỉ mới mười hai tuổi ôm đứa bé vào lòng, cắn răng không để nước mắt rơi, sau khi chôn cất ân nhân, Vân Mộc Hợp tìm đủ mọi cách để nuôi nấng Tạ Tri Trì.

Đối với Tạ Tri Trì, Vân Mộc Hợp như huynh như cha, có biết ơn, có kính trọng, chỉ là không có tình yêu nam nữ.

Nhưng dù thế nào đi nữa, Tạ Tri Trì cũng sẽ không phụ lòng Vân Mộc Hợp.