Chương 17.2: Bánh hạch đào

Bánh hạch đào là người cô thứ hai của nhà Lâm Vân Hà gả đến trong thành mang đến, trẻ nhỏ trong Lâm gia mỗi người đều được chia, một người có bốn khối.

Lâm Vân Hà tự mình cất giấu đi, muốn ăn liền lấy ra, cô ta đã ăn 3 khối, đây là một khối cuối cùng.

Nếu không phải lần này Kiều Hề Chi đối với cô ta đột nhiên xa cách, cô ta mới không lấy ra cho Kiều Hề Chi ăn đâu.

Nếu là nguyên chủ, đã nhận lấy bánh hạch đào tha thứ cho cô ta.

Nhưng Kiều Hề Chi đã ăn qua đồ ngọt mà mấy đứa trẻ này cũng chưa thấy qua, sao có thể bị một khối bánh hạch đào này đả động?

Kiều Hề Chi vẫn không dao động: “Tôi đã nói rồi tôi không tức giận, nhưng vẫn là cảm ơn bánh hạch đào của cậu, tự cậu giữ lấy mà ăn đi.”

Lâm Vân Hà rốt cuộc phản ứng lại rồi, Kiều Hề Chi thật sự không tức giận.

Trên mặt cô ta ý cười đã không còn, vẻ mặt khó hiểu: “ Vậy Kiều Kiều tại sao cậu đối xử với tớ lãnh đạm như vậy?”

Kiều Hề Chi nhàn nhạt nhìn cô ta một cái, giọng điệu nhẹ tựa lông vũ: “Không vì gì cả, chính là không muốn chơi với cậu.”

Kiều Tử An vui vẻ, Tam tỷ nói không muốn chơi với chị gái nó không thích này.

Thằng bé bước cẳng chân, đi đến phía sau Kiều Hề Chi, theo thói quen túm góc áo cô.

Lâm Vân Hà thì là vẻ mặt bị tổn thương: “Tớ đối với cậu tốt như vậy, cậu nói không chơi với tớ liền không chơi, Kiều Hề Chi cậu có lương tâm không?”

Cô ta càng nói càng kích động: “Nhị ca cậu nói rất đúng, cậu chính là bạch nhãn lang không có lương tâm!”

Kiều Hề Chi ngược lại rất bình tĩnh, cô vỗ vỗ đầu Kiều Tử An: “An An ngoan, vào trong phòng chơi.”

“Vâng.” Kiều Tử An nghe lời trở về phòng.

Kiều Hề Chi tới gần Lâm Vân Hà, hai người chỉ có cách khoảng nửa mét.

“Cậu rất tốt với tôi? Vậy cậu ngược lại nói nói xem, chỗ nào rất tốt với tôi?”

Lâm Vân Hà trăm triệu không nghĩ tới Kiều Hề Chi hoàn toàn ra bài không theo kịch bản.

Dựa theo tính cách Kiều Hề Chi không phải nên là bị cô ta nói không có chỗ dung thân, sau đó xin lỗi cô ta sao?

Kết quả, Kiều Hề Chi để cô ta nói ra bản thân chỗ nào đối tốt với cô, ngược lại làm cô ta có điểm mắc kẹt.

Trầm mặc ước chừng mười giây, Lâm Vân Hà mới đúng lý hợp tình mở miệng: “Tớ mang cho cậu bánh hạch đào ăn.”

Kiều Hề Chi mặt không biểu tình: “Đây là lần đầu tiên cậu cho tôi ăn.”

Ngày thường đều là cô ta lừa Kiều Hề Chi để ăn.

Lâm Vân Hà tự tin có chút không đủ: “Tớ thường xuyên mang theo cậu đi chơi.”

Kiều Hề Chi đôi mắt cũng chưa chớp một chút: “Trẻ nhỏ trong thôn cũng thường xuyên chơi với tôi.”

Nguyên chủ tuy rằng yếu ớt thích khóc, nhưng cô lớn lên đẹp, trên người cũng sạch sẽ, trẻ nhỏ đều thích những thứ xinh đẹp, rất nhiều người đều không ngoại lệ.

Chẳng qua Kiều Hề Chi với Lâm Vân Hà là tốt nhất mà thôi.

Chơi với cô chính là đối xử tốt với cô, vậy người đối xử tốt với cô quá nhiều rồi.

Lâm Vân Hà suy nghĩ nửa ngày, không thể nghĩ được lý do gì tốt.

Cô ta không rõ, Kiều Hề Chi rõ ràng dễ lừa như vậy sao đột nhiên trở nên đặc biệt không dễ lừa?

Kiều Hề Chi cười lạnh: “Chính cậu đều nói không nên lời đối tốt với tôi ở chỗ nào, lại có mặt mũi gì mà nói lời đối tốt với tôi thế?”

Lâm Vân Hà chột dạ: “Chúng ta không phải bạn tốt sao làm gì so đo nhiều như vậy?”

Không hề nói chính mình đối với Kiều Hề Chi có bao nhiêu tốt, bắt đầu đánh lên bài cảm tình.

“À? Bạn tốt hả?” Kiều Hề Chi lên miệng, Lâm Vân Hà mí mắt nhảy lên thình thịch, “Mấy ngày trước, Hứa Mặc đuối nước, cậu nói để tôi cứu người trước, còn cậu đi gọi người, như vậy xin hỏi, cậu đi gọi người sao?”

Lâm Vân Hà đáy mắt hiện lên hoảng loạn, lại rất nhanh trấn định xuống, cười hòa hoãn nói: “Tớ đương nhiên đi gọi người.”

Kiều Hề Chi lại tới gần Lâm Vân Hà một bước nhỏ, chiều cao hai người không chênh lệch lắm, mặt cô để sát vào Lâm Vân Hà, ánh mắt làm người ta không rét mà run: “Cậu nói dối.”

Kiều Hề Chi giọng nói rất bình tĩnh, Lâm Vân Hà lại cảm thấy như là ác quỷ lấy mạng, làm phía sau lưng cô ta ớn lạnh.

Cô ta chấn kinh lui về phía sau mấy bước lớn, gót chân nhất thời không đứng vững, trực tiếp té ngã trên mặt đất.

-Sorry mấy nàng, chương trước nhầm Sơ nhất thành Cao nhất nên lỗi xíu, đã sửa. Kiều Kiều học xong lớp 7 chương trình học bên ta. Sơ trung tương đương với lớp 7,8,9. Sơ nhất lớp 7, sơ nhị lớp 8, sơ tam lớp 9.