Kiều Hề Chi bởi vì cứu người ngoài ý muốn rơi xuống nước chết đuối. Sau khi tỉnh lại phát hiện mình trở thành nữ phụ bạch nguyệt quang trùng họ trùng tên với cô trong niên đại văn.
Mà bạch nguyệt quang đã định trước phải trở thành sương trên mặt đất.
Trong sách nữ phụ bạch nguyệt quang ngại bần yêu phú, thông đồng thanh niên trí thức trong thôn không thành, xoay người gả cho kẻ có tiền trong thành, ai biết trượng phu là tên gia bạo (bạo lực gia đình), cuối cùng bạch nguyệt quang chết.
Nữ phụ bạch nguyệt quang? Cô không lo!
Cái gì mà nam chính, thanh niên trí thức, nam gia bạo mời toàn bộ đứng dạt sang một bên.
Cô chỉ muốn làm giàu mang cả nhà trải qua ngày lành được ăn ngon mặc đẹp.
Nhưng sự tồn tại của bạch nguyệt quang là biểu tượng tốt đẹp, nam chính đối với cô tốt quá làm sao đây!--
Hứa Mặc từ nhỏ đã là kẻ đáng thương, ngay cả một miếng ăn đều đáng quý.
Thức ăn với hắn mà nói là thứ quý giá nhất.
Kiều Hề Chi là ân nhân cứu mạng của hắn, vì báo đáp ân cứu mạng hắn đưa thức ăn.
Đưa gà rừng, cô không cần; đưa quả dại, cô không cần; đưa nấm, cô không cần; đưa lợn rừng, cô cũng không cần....
Nếu những thứ đó cô đều không cần, vậy hắn đành phải lấy thân báo đáp.
【 tiểu tiên nữ ôn nhu đáng yêu vs tiểu đáng thương cô tịch lạnh lùng 】