Đàm Minh Minh xuyên vào một quyển văn tập hợp các đại lão. Đại lão A về sau sẽ trở thành kỳ tài thương mại oai phong một cõi, một tay che trời. Mà hiện tại, cũng chỉ là một kẻ nghèo khổ làm công, một đứa trẻ đáng thương quái gở lạnh lùng. Đại lão B là em trai u ám bị gia đình nhận nuôi vứt bỏ, cuối cùng được nhà Đàm Minh Minh nhận nuôi. Đại lão C vốn là ảnh đế tài sản hơn trăm triệu, ngàn vạn fan hâm mộ. Mà hiện tại, lại bởi vì chúng bạn xa lánh mà chết, linh hồn trở thành một con chó nhỏ lưu lạc đầu đường. Mà Đàm Minh Minh đối với chuyện này hoàn toàn không biết gì cả, còn đang vui vẻ: Che ô mua thuốc, sưởi ấm cho bạn học nam tội nghiệp. Dịu dàng xoa đầu em trai mình, nói với cậu rằng cậu không đáng ghét. Đuổi mấy đứa nhỏ bắt nạt chó con đi, trong đêm mưa ôm chó con vào trong lòng ấm áp. …… Vì thế, cô không cẩn thận mà trở thành bạch nguyệt quang trong lòng các đại lão. Bạn là sự cứu rỗi duy nhất, ánh sáng cuối đêm dài. Từ đó, nguyện vì bạn mà sống, vì bạn mà chết, vì bạn vượt mọi chông gai.