Chương 1: Xuyên sách

Editor: Tina

từ

_________

"Dật Nhiên ca ca.......a a.......nhẹ một chút...."

"Bảo bối, em mê người như vậy, anh làm sao có thể nhẹ nhàng được?"

"ưʍ....."

Một phen mây mưa, cực kì nóng bỏng.

Nhưng mà, chuyện này cùng với Trì Tranh Tranh – người đang nằm giường bên cạnh, không có chút quan hệ nào nha.

Trên thực tế, mặc dù cô chứng kiến màn "xuân cung đồ" vô cùng ướŧ áŧ, nhưng nội tâm không chút gợn sóng, thậm chí còn muốn cười.

Rốt cuộc, cô đã phải nghe một "vở kịch" như vậy mấy ngày liền, dù có tò mò đến đâu cũng không hào hứng nổi.

Bởi vì màn xuân cung đồ này tất nhiên là của vị hôn phu và cô em họ bạch liên hoa của cô rồi.

Màn "xuân cung đồ" thực nhanh đã kết thúc.

Trì Tranh Tranh: " Ha, quả nhiên vẫn ngắn như thường lệ."

Hai người bắt đầu màn đối thoại như thường lệ _____

"Dật Nhiên ca ca......hu hu, chúng ta không thể làm như vậy được!" An Thấm Như khóc lóc.

Trì Tranh Tranh: Này em gái, lúc trên giường ngươi không có nói như vậy!

Văn Dật Nhiên sờ đầu cô ta, âm thanh ôn nhu: " Thấm Như, anh vốn không thích cô ta, anh chỉ thích em, Trì Tranh Tranh cứ như bây giờ thì tốt quá, sẽ không có ai chia rẽ hai chúng ta."

Trì Tranh Tranh trong lòng phẫn nộ: Tôi nên cảm ơn anh à.

An Thấm Như nghẹn ngào, âm thanh hổ thẹn: "Nhưng mà.....nhưng Dật Nhiên ca ca là hôn phu của chị họ, Tranh Tranh đã trở thành người thực vật, chúng ta làm như vậy, em cảm thấy có lỗi với chị ấy, chúng ta không thể....."

Nghe thấy lời này, Trì Tranh Tranh liền mất hứng.

Dĩ nhiên, cô mất hứng không phải vì hai người bọn họ cấu kết với nhau, suy cho cùng chủ nhân của khối thân thể này không còn nữa mà thay vào đó là linh hồn của cô xuyên vào cách đây không lâu.

Cô rất không vui vì cô trở thành người thực vật!!

Cô vốn tên Trì Tranh, mấy ngày trước, trên đường tan làm về nhà, cô mua bánh kếp cùng trái cây từ cửa hàng gần công ty, vừa chậm rãi về nhà vừa ăn, lúc ấy cô không để ý đằng trước có một chiếc xe tải lớn mất kiểm soát đang lao thẳng về phía cô!

Sau đó.....

Bùm, cô xuyên vào Trì Tranh Tranh, trở thành người thực vật.

Tuy rằng có thể sống lại là chuyện tốt, nhưng vì sao lại để cô trở thành người thực vật!!!

Trong lúc nhất thời, cô không biết tốt hơn nên chết hay trở thành người thực vật.

Tâm tình của Trì Tranh, không đúng, là Trì Tranh Tranh trở nên rất phúc tạp.

Bên cạnh, vị hôn phu của Trì Tranh Tranh trở nên manh động, ôm hôn An Thấm Như, âm thanh mập mờ: "Sao lại không thể? Bây giờ anh cho em biết anh có thể hay không!"

Sau đó......âm thanh mập mờ lại vang lên lần nữa.

Trì Tranh Tranh: "......." Lại bắt đầu nữa?

Cái này phải chăng giống trong truyền thuyết hay nhắc đến, chất lượng không đủ liền bù số lượng?

Này người anh em, coi chừng thận hư, không có thuốc đâu đấy, hiểu không?

Rất nhanh (?) lần thứ hai lại kết thúc

[ Ôi ông này hư thận là cái chắc:)))))) ]

Hai người liền lập tức sửa sang lại quần áo, An Thấm Như đẩy Văn Dật Nhiên ra, tầm mắt hướng về phía Trì Tranh Tranh đang nằm trên giường, che miệng muốn khóc lớn, nhưng cô ta lại không dám phát ra tiếng, nhìn vô cùng ủy khuất.

[ Tặng bả giải oscar của năm là thích hợp nhất:)))))) ]

Văn Dật Nhiên liền vội vàng ôm lấy cô ta, an ủi: " Thấm Như, em đừng buồn, chúng ta là thật long yêu nhau, anh sẽ nói rõ với gia đình! Ngày Trì Tranh Tranh xảy ra tai nạn xe cộ, chúng ta đã cùng cô ta nói rõ rồi, nếu như không phải cô ta gặp tai nạn thì anh đã cùng cô ta hủy hôn ước! Sẽ không để em ủy khuất!"

Trì Tranh Tranh:???

Cái gì?

Trước khi nguyên thân gặp tai nạn, bọn họ đã giải thích với nguyên chủ?

Cho nên rốt cuộc vì sao nguyên chủ gặp tai nạn giao thông?!

Trì Tranh Tranh liền cảm thấy cả người đều không tốt.

Cô mặc dù có biết chút ít, nhưng cũng là sau khi xuyên qua mới nghe được, bởi vì nàng không tiếp nhận kí ức của nguyên chủ.

Đoạn đối thoại vẫn tiếp tục _____

An Thấm Như nghẹn ngào nói: "Tranh Tranh đã trở nen như vầy, em làm sao không biết xấu hổ mà tranh giành anh chứ?"

Cô ta bật khóc: "Nhưng....nhưng em là thật lòng yêu anh!"

Văn Dật Nhiên cảm động, cũng cảm thấy khổ sở khi bị gậy đánh uyên ương: "Anh cũng yêu em! Không ai có thể chia rẽ chúng ta!"

An Thấm Như đột nhiên đẩy hắn ra, hốt hoảng nói: "Không, không thể, em phải đem anh trả lại cho chị Tranh Tranh!"

Nói xong, liền quay lưng bỏ đi.

"Thấm Như ____" Văn Dật Nhiên lập tức đuổi theo.

Trì Tranh Tranh: "......" phụt, ha ha ha ha!!

Thật xin lỗi, cô nhịn cười không được.

Cốt truyện này khi cô cùng bà nội xem phim truyền hình lúc tám giờ "Hoa gia X", "Mẹ kế x".... cô đều xem qua không ít.

Cốt truyện bạch liên hoa cùng nam não tàn.

Về phần vì sao có thể chắc chắn như vậy, bởi vì rất dễ nhận biết nha!

Vừa rồi cô em họ vừa chạy vừa khóc như thể không còn mặt mùi nào đối mặt với cô.

Nhưng trong thực tế, ngày mai cô ta sẽ lại đến, sau đó bị Văn Dật Nhiên "tìm thấy", hai người vừa nói một lúc thì sẽ kìm lòng không đậu mà bắt đầu biểu diễn "xuân cung đồ".

Dù sao hôm qua cũng thế.

Há, ngày hôm trước rồi mấy ngày trước đó đều thế.

Đoán chừng ngày mai cũng giống thế.

Dù sao cũng không ngăn cản được, Trì Tranh Tranh chỉ có thể cảm khái __Các người vui là được.

Chao ôi, cô làm người thực vật cũng quá khổ đi.

_____________________

Thật ra, cốt truyện có hơi khác so với lúc Trì Tranh Tranh đoán.

Ngày hôm sau, Văn Dật Nhiên đến, bạch liên hoa cũng đến, ngoài ra còn rất nhiều người khác đến nha.

Hiếm khi có nhiều người tới như vậy, Trì Tranh Tranh rất muốn mở mắt xem náo nhiệt một chút.......

Nhưng vì là người thực vật, nên không mở mắt được.

Tức giận nha!

Bất quá cô có thể nghe!

"Tranh Tranh a, hôm nay có thầy tốt hơn chút nào không? Con nhanh tình lại một chút, ba mẹ còn có em trai con, đều rất lo cho con. Em họ Thấm Như, cũng khóc đến sưng mắt!" Giọng một người phụ nữ mang theo chút nức nở.

Trì Tranh Tranh biết đây là mẹ cô Đinh Di Quâng, trước đây có từng đến chăm sóc cho cô.

"Haizzz" một giọng đàn ông trầm mặc, thở dài.

Đây là ba cô – Trì Ngạn

Một giọng đàn ông lạ khác vang lên: "Trì Ngạn, không nên quá đau buồn, Tranh Tranh nhất định có thể tỉnh lại"

Trì Tranh Tranh:.........

Cảm ơn, vị đại ca này cũng thật tự tin, cô còn không biết mình có thể tỉnh lại không nữa.

"Văn ca, nếu cậu cũng có niềm tin Tranh Tranh sẽ tỉnh lại, vì sao nhất định phải giải trừ hôn ước của Dật Nhiên và con bé chứ?" Trì Ngạn đột nhiên hỏi.

Âm thanh kia đột nhiên im bặt.

"Chú Trì, dì Trì, con nhất định phải giải trừ hôn ước. Con với Trì Tranh Tranh vốn không có tình cảm, dù cô ấy không trở thành người thực vật, con cũng sẽ giải trừ hôn ước, dưa hái xanh không ngọt, mong chú dì sẽ tha thứ cho con." Văn Dật Nhiên không đành lòng nhìn thấy ba mình bị làm khó nên nói thay ông, giọng nói mang chút áy náy cùng nghiêm túc.

Đinh Di Quân nổi giận: "Dật Nhiên! Cậu như vậy thật quá đáng, Tranh Tranh của chúng tôi còn đang nằm trên giường, đây là lời cậu có thể nói?!"

Bà vừa nói vừa khóc.

"Cô à, người đừng quá đau buồn, Tranh Tranh nhất định không muốn nhìn thấy dáng vẻ người khóc thành như vầy." Đôi mắt An Thấm Như đỏ hoe, tầm mắt nhìn về phía Văn Dật Nhiên: "Dật Nhiên ca.....đừng có nói lung tung......."

Văn Dật Nhiên tránh né ánh mắt của cô ta, nghiến răng, vẻ mặt càng trở nên kiên định.

________ Không thể để Thấm Như chịu ủy khuất được, nhất định phải giải trừ hôn ước.

"Thấm Như!" Đinh Di Quâng ôm An Thấm Như khóc lớn.

Trì Ngạn châm một điểu thuốc rồi bắt đầu hút, thật lâu mới mở miệng: "Tranh Tranh rất thích Dật Nhiên, hơn nữa hai nhà chúng ta đã hợp tác đầu tư một số tiền lớn, nếu giải trừ hôn ước, không chỉ hai nhà chúng ta có chuyện mà ngay cả các đối tác của công ty hai nhà cũng sẽ có sắc mặt không tốt."

Văn Kính Sâm hơi dừng lại một chút, lộ vẻ do dự.

Suy nghĩ của Trì Ngạn thật ra cũng có đạo lý, bây giờ quả thật không phải thời điểm để giải trừ hôn ước, dư luận sẽ nghi ngờ.

Tốt nhất là chờ một thời gian, nếu như Trì Tranh Tranh chết thì quá tốt, còn nếu Trì Tranh Tranh vẫn không tỉnh lại, sau này sẽ tìm một thời điểm thích hợp để giải trừ hôn ước, cũng sẽ không có ai bất mãn với Dật Nhiên.........

"Ba......." Nhìn ra Văn Kính Sâm bị thuyết phục, Văn Dật Nhiên khẩn cầu.

Văn Kính Sâm đột nhiên tiến thoái lưỡng nan.

Lúc này, một người phụ nữ tinh mắt liền thở dài, nói: " A Dư còn chưa có lập gia đình, nếu Tranh Tranh không biến thành người thực vật a Dư lại trầm lặng,, tính cách con bé phóng khoáng, hoạt bát, ngược lại cùng a Dư lại rất xứng đôi.

Chỉ là lời than thở bình thường, nhưng lời này vừa nói ra liền khiến cả phòng im bặt.

Sau đó, Văn Kính Sâm dường như nghĩ đến điều gì đó, cất giọng cười: "Con trai lớn của tôi quả nhiên rất thích hợp, Tranh Tranh bây giờ mặc dù trở thành người thực vật, nhưng sau này nhất định có thể tỉnh lại, A Dư lại chờ con bé thêm mấy năm, cũng không thành vấn đề.

Trì Ngạn sửng sốt, tất nhiên là không đồng ý: "Cùng Tranh Tranh đính hôn là Dật Nhiên, Văn Dư.......không phải là người tiểu Tranh thích."

Cái này không phải bất đồng sao?

Văn Dật Nhiên là người thừa kế của Văn gia, còn Văn Dư là tên thừa thải trong nhà, làm gì có ai để ý đến cậu ta?

Văn Kính Sâm liền bổ sung: "Tranh Tranh bây giờ biến thành thế này, cũng không có cách nào hỏi ý kiến con bé được."

_______đây ý là bảo Trì Tranh Tranh đã trở thành người thực vật, còn bới móc xói mói?

Hai người bắt đầu nảy sinh tranh chấp.

An Thấm Như đang an ủi Đinh Di Quân bằng giọng yếu ớt: "Cô à, cũng chỉ là đính hôn mà thôi, bất kể là Dật Nhiên hay A Dư đều không có gì khác nhau, nếu chị Tranh Tranh không muốn thì sau khi tỉnh lại có thể phản đối."

Giọng nói đột nhiên trở nên khổ sở, mang chút tang thương: "Chỉ hy vọng Tranh Tranh có thể sớm tỉnh lại....."

Lời này vừa nói ra, cả phòng bệnh liền đột nhiên yên tĩnh.

Dù sao, đính hôn cùng ai, với bộ dạng này của Trì Tranh Tranh còn có thể tỉnh lại? Thế thì vị hôn phu là ai, rất quan trọng à?

Chỉ cần là người của Văn gia, quan hệ hợp tác của hai nhà vẫn vững chắc.

Ngược lại, bởi vì Văn gia có lỗi với Trì gia, nên vẫn có thể chiếm được không ít lợi ích.

Vì vậy, rất nhanh Trì gia liền đồng ý.

Vị hôn phu của Trì Tranh Tranh bị thay đổi từ nhị thiếu gia Văn gia thành Đại thiếu.

Trì Tranh Tranh là người thực vật không có quyền lên tiếng cũng là lẽ thường, chỉ là người đàn ông gọi là "A Dư" hình như cũng không được điếm xỉa tới, cứ thế liền định hôn sự cho anh ta, không biết tâm trạng của anh ta lúc này thế nào......

"Anh, người đồng ý chứ?" Văn Dật Nhiên đột nhiên hỏi.

Trì Tranh Tranh sửng sốt trong chốc lát.

Gì?

Vị hôn phu mới của cô đang ở đây?

Bọn họ cứ như vậy mà không hỏi ý hắn??

Ở ngay trước mặt hắn liền tùy tiện quyết định hôn sự cả đời hắn trói buộc với vị hôn thế người thực vật?

Trì Tranh Tranh sợ ngây người.

Không nghe được ai trả lời.

Văn Kính Sâm nổi giận: "Văn Dư! Mày có đồng ý hay không?"

Hiển nhiên so với Văn Dật Nhiên, ông ta đối với đứa con trai Văn Dư này không có chút kiên nhẫn cùng tình cảm gì.

Một lúc lâu, rốt cuộc giọng của người đàn ông vang lên_____

"Ồ"

Không nói đồng ý hay không đồng ý.

Rõ ràng chỉ có một chữ, cũng không chứng minh được gì, Trì Tranh Tranh cảm thấy chân mình có chút mềm nhũn.

Quá quyến rũ!

Giọng nói khàn khàn, trầm thấp lại mang theo hàm xúc khó tả.

Chỉ cần nghe giọng nói là đã biết đây là một đại soái ca!!

Tền gì?

Văn Dư?

Mới vừa xuyên đến nên đầu óc cô có chút loạn,quá nhiều thông tin khiến đầu cô có chút đau.

Sau đó, Trì Tranh Tranh liền nhớ đến quyển sách.

Một quyển tiếu thuyết nam không cp.

Nội dung của quyển sách khiến trái tim cô vô cùng chấn động, Trì Tranh Tranh bày tỏ _______

.......Chính là, còn rất xuất sắc.