Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Ba Kế Hào Môn Của Bé Rồng Con

Chương 43

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Là Tiêu Tiêu mà~" Giọng sữa của bé con mềm mại, bàn tay nhỏ vỗ vỗ mặt ba ba, "Ba ba dậy rồi!"

Thẩm Như Hành nắm lấy bàn tay nhỏ bé của con trai, hôn vào lòng bàn tay cậu, ôm Tiêu Tiêu nằm xuống: "Ba ba tối qua không gặp Tiêu Tiêu nên ngủ không ngon, Tiêu Tiêu phải ngủ với ba một giấc nữa."

Bé rồng nhỏ bị Thẩm Như Hành ôm lấy, nhịn một lúc, cuối cùng cũng xoay người chui vào lòng ba ba, bàn tay nhỏ nâng mặt anh lên: "Ba ba không ngủ nữa, anh trai nói ra ngoài."

"Anh trai? Anh trai nào?" Thẩm Như Hành cau mày.

Tiêu Tiêu ngẩn người, nghiêm túc suy nghĩ một lúc, bắt đầu cố gắng miêu tả: "Anh trai chụp ảnh, vù vù vù~"

Hóa ra là anh quay phim đã đến.

Thẩm Như Hành vẫn nhắm mắt, cố ý làm khó bé con: "Không được, ba ngủ chưa đủ, không đi."

Bé rồng nhỏ sốt ruột, vừa vỗ vừa đánh, nhưng ba ba vẫn không chịu tỉnh, phải làm sao đây?

Đột nhiên, mắt bé con sáng lên, nhào tới hôn chụt vào má Thẩm Như Hành: "Đổi! Hôn đổi!"

Nụ hôn mềm mại của đứa trẻ in trên má khiến tâm trạng người ta bỗng chốc vui vẻ.

Thẩm Như Hành cười ha ha mở mắt ra: "Tiêu Tiêu giỏi quá, còn biết dùng hôn để đổi cơ đấy!"

Cậu nhóc bị cọ mũi ngại ngùng cười: "Ba ba thích!"

Lúc Thẩm Như Hành rửa mặt, Tiêu Tiêu ngồi chơi với camera trên giường, ban đầu giả vờ như không quan tâm, đợi camera ong mật bay qua gần, lập tức duỗi tay nhỏ ra tóm lấy.

Đưa camera lên trước mắt nhìn một cái, bé con lại buông tay, tiếp tục cuộc săn lùng tiếp theo.

[Ôi trời ơi bảo bai của tôi, con đừng chơi nữa, chóng mặt quá~]

[Tự chơi một mình, đứa bé ngoan như vậy sao không phải con nhà mình, ghen tị chết mất]

[Nói chứ phản ứng của Tiêu Tiêu nhanh thật đấy, camera này bay linh hoạt lắm mà bé túm phát nào trúng phát đó]

[Đứa bé này nhìn là biết rất nhanh nhẹn rồi, Tiểu Triết chơi ghép hình dựa vào trí nhớ tĩnh, Tiêu Tiêu lắp ráp mô hình lại dựa vào trí nhớ động hahaha, cảnh đã trải qua nhất định có thể lắp ráp lại]

[Ê, hình như tôi từng đọc được trong một cuốn sách nói rằng, phương thức ghi nhớ của mỗi người khác nhau, có người nhìn một lần là nhớ, có người thì phải tự tay làm mới nhớ kỹ]

[Người ở trên đọc sách của khu Lam Mộng à, cũng chỉ có loài người thuần chủng bọn họ còn nghiên cứu phương pháp học tập gì đó, nhân thú có thân thể khỏe mạnh là được rồi, những thứ khác giao cho AI là được mà?]

[Nghe nói khoa học kỹ thuật của khu Lam Mộng rất lạc hậu, không có xe bay, vẫn sử dụng công cụ lao động thủ công, sử dụng phương tiện truyền thông bằng giấy, ngay cả hoa cỏ gì đó cũng cần người chăm sóc, có thật không vậy?]

Nội dung bình luận dần lạc đề, nhưng rất nhanh, các chị gái, các dì của Tiêu Tiêu ngủ nướng đến trưa mới dậy đã tràn vào, nhìn thấy Tiêu Tiêu đang tự chơi tự vui liền cười ha hả, bình luận "Tiêu Tiêu mau lại đây với dì", "Hôn Tiêu Tiêu đáng yêu nhất" tràn ngập màn hình.

Thẩm Như Hành và Tiêu Tiêu đương nhiên là không rảnh để ý đến những bình luận trên mạng, bữa sáng ngon lành vẫn chưa được ăn mà!

Hai cha con nôn nóng đi xuống nhà, đến phòng ăn, vẫy tay gọi quay phim ngồi xuống cùng, rồi bắt đầu chuyến du ngoạn ẩm thực của ngày hôm nay.

Bữa sáng hôm nay của Tiêu Tiêu là món bánh vằn thắn nhỏ nhiều màu sắc ăn kèm với bánh trứng vàng ươm, và một nắm nho khô việt quất chua chua ngọt ngọt.

Trước mặt Thẩm Như Hành vẫn là món bánh bao kim sa và cháo thịt bằm trứng bắc thảo mà cậu yêu thích.

Hai cha con vẫn như thường lệ cụng nhẹ "ly nước" của mình vào nhau, sau đó bắt đầu tập trung ăn cơm.

[Ồ, hôm nay quay phim được đối xử tốt đấy, vậy mà được ăn giống chủ nhà]

[Mỗi lần nhìn thấy hai cha con này ăn cơm, tôi lại thấy họ ăn như thể là sơn hào hải vị, mặc dù trong bát của Tiêu Tiêu chỉ là bánh vằn thắn và bánh trứng]

[Rõ ràng là đã ăn sáng rồi, vậy mà vẫn thấy đói, hay là tôi đặt thêm một suất nữa?]

[Trước khi xem chương trình này, tôi nghĩ chỉ cần dung dịch dinh dưỡng là đủ, chẳng phải chỉ là để duy trì năng lượng cho cơ thể sao? Bây giờ thì tôi đã "quay xe" rồi.]

[Chương trình này có vấn đề! Cuộc sống của người mới đơn giản, dồn hết tâm sức cho việc xây dựng và chiến đấu, chỉ có những người cũ như họ mới cổ súy cho lối sống xa xỉ này!]

[Người anh em phía trên nói cũng có lý, nhưng thỉnh thoảng thư giãn một chút cũng không phải là không được mà]

Thẩm Như Hành ăn uống rất tao nhã, nhưng tốc độ không hề chậm, chẳng mấy chốc đã kết thúc "trận chiến", ngẩng đầu lên hỏi quay phim: "Hôm nay có lịch trình cố định nào không?"

Quay phim vội vàng nuốt miếng bánh bao kim sa trong miệng, giải thích: "Livestream thường ngày của chương trình ba con là ba ngày, có một số hoạt động cố định, hôm qua đã quay cảnh Tiêu Tiêu chơi ở nhà rồi, hôm nay muốn sắp xếp cho hai ba con đi chơi."
« Chương TrướcChương Tiếp »