“Cha mẹ thằng bé đi rồi, Ái Quốc phải trưởng thành thôi.” Thím hai thở dài.
“Nói cũng có lý..” Thôn trưởng lại nói. “Còn chuyện này, Ái Trung nhà cô làm sao thế, mang con trai trưởng nuôi dưới tên em trai, chuyện này còn ta còn chưa từng thấy qua, sao nhà cô không nói thằng bé?”
Thím hai thở dài: “Ái Trung đã 26, có ý nghĩ của chính mình, chúng ta chỉ là chú thím, nói thằng bé thế nào được? Hơn nữa thằng bé là quan quân, sao có thể nghe lời chúng ta? Hơn nữa, Tiểu Thành Đồ là con của Ái Trung hay là con của Ái Quốc đều là cháu của chúng ta không phải sao?”
“Lời này cũng đúng… sau khi vợ chồng Đại Ngưu đi, mẹ chồng của cô cũng không chịu được mà bệnh, hiện tại đã khỏe hơn chưa?”
“Bà ấy vẫn vậy, việc của Lâm quả phụ không nói cho bà ấy, có ba chồng ở đó chăm sóc bà, không ai dám nói chuyện này cho bà.”
Sau khi Cố Hi về lại nghĩ đến một chuyện, câu nói học sinh cấp hai của Thím hai đã làm hắn bị đả kích, từ một người tốt nghiệp đại học hàng đầu biến thành người chỉ có bằng cấp hai, hắn chưa thể chấp nhận sự thật này. Cho nên hắn phải nâng cao bằng cấp, hơn nữa bây giờ là năm 57, đến năm 77 mơi có thi đại học, mọi người mới để ý đến bằng cấp, khi đó hắn mới 40 tuổi.
Hắn không muốn làm nông dân làm việc dưới ruộng, không muốn vào xưởng làm công nhân, cho nên phải dùng bằng cấp tìm công tác mình muốn.
Nhưng vấn đề là, hắn chỉ có bằng tốt nghiệp cấp hai, không vào được cấp ba, cho nên chỉ có thể vào lớp học đêm. Bây giờ lớp học ban đêm không phải muốn là có thể vào, cần có thư đề cửm hơn nữa số lượng hạn chế.
Ví dụ như xưởng dệt, xưởng thực phẩm, hợp tác xã,… đều có danh sách đề cử.
Trong trường học cũng có danh sách đề cử.
Nghĩ như vậy, tiểu học của thôn họ Lý nhất định phải mở, nếu không hắn không thể đi học lớp ban đêm.
Cố Hi vào trường học của thôn họ Lý. Cũ rách, nhưng không đóng cử. Trên cửa có mạng nhện, Lý Ái Quốc là học ở đây.
Trường học có 4 gian, ba phòng học và một phòng cho giáo viên.
Bây giờ phòng học vẫn là hai lớp học một gian. Tiểu học, từ lớp vỡ lòng đến lớp 5, tổng cộng có 6 lớp, vừa đủ 3 gian phòng học.
Nhìn qua trường học một chút, Cố Hi chuẩn bị về nhà. Trên đường về lại nghĩ nhất định phải mua xe đạp. Nhưng không có phiếu thì phải làm thế nào?
Giờ nàu Lý Hỉ Mai cũng về đến nhà.
Nhà chồng của Lý Hỉ Mai ở chính là phòng do nhà xưởng cấp. Dựa theo thâm niên trong nghề, 50 mét vuông. Hai phòng ngủ một phòng khách. Phòng khách cũng là bếp, nhưng trong phòng không có nhà vệ sinh.
Nhà ở của xưởng có ba tầng, mỗi tầng có hai hộ, nhà vệ sinh ở tầng 1, tách riêng nam nữ. Cho nên ban ngày mọi người sẽ xuống dưới đi vệ sinh, buổi tối thì đi bằng bô.
Khi Lý Hỉ Mai vào nhà, mọi người trong nhà đang ăn cơm. Thấy nàng trở về có chút bất ngờ, sao lại về giờ này, sao không ở lại nhà mẹ đẻ ăn cơm?
Chồng Lý Hỉ Mai tên là Cao Lượng, không cao lắm, chỉ khoảng 1m65
Cao Lượng có mấy bạn làm học ở hợp tác xã, có lần hắn đến đó nhìn thấy Lý Hỉ Mai tới mua đồ, sau đó thích nàng.
Thật ra, dáng người Lý Hỉ Mai cao gầy, mặt cũng dễ nhìn Cao Lượng rất thích nàng, hơn nữa cũng muốn cải thiện chiều cao cho đời sau, nhờ bạn học hỏi thăm chuyện của Lý Hỉ Mai.
Sau khi hỏi thăm mới biết, trong nhà Lý Hỉ Mai là mẹ kế quản, thực ra cũng có để ý, thông gia không dễ bàn, nói gì đến mẹ kế. Nhưng nghe được thanh danh của Trương Nhị Thúy, lại thấy bà cho con gái riêng của chồng đi học đến tận cấp hai, hiện tại Lý Ái Trung tham qua quân ngũ, Cao Lượng cũng yên tâm.
Mẹ đẻ còn có người không cho con gái đi học, mẹ kế có thể làm, bà nhất định là người tốt.
Lại nói bây giờ người thất học nhiều, Lý Hỉ Mai tốt nghiệp tiểu học. Cho nên Cao Lượng nói với cha mẹ, sau đó nhờ người làm mối.
Lúc đó, Cao Lượng cũng làm trong xưởng cùng ba, một tháng lương 32 đồng.
Cho nên Trương Nhị Thúy đòi 188 đồng sính lễ.
Cha Cao Lượng làm trong xưởng 10 năm, Cao gia có thể bỏ ra được số tiền này, nhưng mà họ cảm thấy Trương Nhị Thúy đòi quá nhiều, lúc ấy còn chưa nói được. Nhưng Cao Lượng thực sự thích Lý Hỉ Mai, mẹ Cao lại hỏi thăm được Lý Hỉ Mai là người thành thật.
Cũng cắn răng đồng ý.
Không nghĩ tới sau khi cưới, Lý Hỉ Mai còn mang theo của đồi môn, so với con dâu không có của hồi môn, mẹ Cao cảm thấy Trương Nhị Thúy cũng biết cư xử.
Cùng một người thông minh làm thông gia, đương nhiên là chuyện tốt.
Huống chi sau khi Lý Hỉ Mai mang thai, Trương Nhị Thúy mỗi tháng cho 10 quả trứng gà còn có rau tươi. Tuy Lý Hỉ Mai cũng mang đồ về nhà đẻ, nhưng là có qua có lại, mẹ Cao càng thêm vừa lòng.
Chỉ là 1 tháng trước, Trương Nhị Thúy và Lý Đại Ngưu qua đời.
Mẹ Cao cảm thấy rất tiếc, Lý Hỉ Mai về nhà giúp đỡ, bà không phản đối. Dù sao Trương Nhị Thúy đối xử với Lý Hỉ Mai không tồi. Không nghĩ tới lần này giúp tận một tháng.