Thật sự Quý Úc có chút hoài nghi lời này của Cố Tông là đang nói với cậu.
Đợi Cố Tông đi tắm rửa, đến khi từ trong toilet truyền đến tiếng nước, cậu mới đi đến vị trí Cố Tông vừa đứng, nhìn về phía tủ quần áo của mình, sau đó mới bỏ đi cái suy nghĩ này của mình.
Sao có thể phân biệt được cái áo đồng phục nào là của mình giữa một đống quần áo giống nhau như đúc thế này chứ?
Huống chi thân hình 1 mét 8 của cậu cũng đã che kín cửa tủ quần áo.
Quý Úc thở dài một hơi nhẹ nhõm, lên giường ngủ.
Chuyện quần áo này, sau này nói sau.
Đêm đó, Quý Úc mơ một giấc mơ.
Cậu mơ thấy mình đè Cố Tông ở trên tường, tham lam mà ngửi lấy pheromone trên người của đối phương, sau đó cắn vào tuyến thể sau cổ hắn.
Ở ABO thế giới, việc mơ về hành động cắn tuyến thể này giống như mộng tinh vậy.
Quý Úc vô cùng kinh sợ, nằm suốt một ngày, mãi đến thứ sáu mới dám nhìn thẳng vào Cố Tông.
Bởi vì cậu lên mạng tìm kiếm thử, có một tiến sĩ nổi danh đã giải thích từ góc độ thượng tâm lý học, mơ thấy việc đánh dấu người cùng giới tính với mình, cũng không có nghĩa là xu hướng giới tính thay đổi, có thể là do quan hệ cùng một người khác phái nào đó có chút khẩn trương hoặc là không tín nhiệm, mà ngược lại một người cùng giới lại có thể hiểu được tâm tư tình cảm của mình; cũng có khả năng là do áp lực sinh hoạt quá lớn, cho nên mới có những giấc mơ vô lý như vậy.
Quý Úc buông di động, chắc chắn khẳng định lý do của giấc mơ kỳ quái này là do áp lực học tập gần đây.
“Ai có thể giải thích những câu này? to obeyed was natural her.”
“Cấu trúc bị động cho chủ ngữ ở trong câu.”
“Rất tốt, ngồi đi, tiết này chúng ta sẽ học về…”
【Tích tích tích tích, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, đạt được phần thưởng của nhiệm vụ: Tai nghe tám phương! Thành công bỏ qua cốt truyện!!】
Hiện tại Quý Úc đã quen với việc Tiểu R đột nhiên ra tiếng, cậu bình tĩnh mà nhớ kỹ bút ký:
【Nhiệm vụ tiếp theo đâu?】
Tiểu R hì hì cười:【Hôm nay là thứ sáu, mai kia là cuối tuần rồi, cho nên không bố trí nhiệm vụ, ký chủ phải làm việc kết hợp nghỉ ngơi, sắp xếp thời gian hợp lý.】
Quý Úc hồ nghi:【Khi nào thì sẽ đưa ra nhiệm vụ tiếp theo?】
Tiểu R:【Buổi sáng thứ hai.】
“Thôi được.”
Quý Úc dựa vào lưng ghế, lười biếng mà duỗi thẳng hai chân.
Áp lực gần đây lớn đến mức khiến cậu có cả mộng tinh, cuối tuần này phải nghỉ ngơi cho thật tốt.
“Đây là điểm yếu của ngữ pháp đơn nguyên, hiện tại tôi sẽ lấy ví dụ.”
Giáo viên tiếng Anh mở sách ra, chú ý tới người nào đó đang nghiêm túc học tập ở hàng phía sau, chờ mong nói:
“Quý Úc, em đọc cho cô đoạn văn thứ nhất.”
Quý Úc sửng sốt, đứng dậy chậm rãi mở miệng: “Frederick william, the king prussia…”
Đồng thời, ở trong lòng cậu thầm hỏi Tiểu R:【Đã phát phần thưởng rồi sao?】
Cậu không cảm thấy âm lượng của giáo viên tiếng Anh có biến hoá gì so với lúc trước.
Tiểu R giải thích nói:【Âm lượng bình thường đương nhiên không có khả năng muốn phóng to là phóng to, sẽ ảnh hưởng đến sinh hoạt bình thường của ký chủ, phần thưởng này sẽ phóng đại những âm thanh rất nhỏ, tùy vào từng thời điểm.】
Quý Úc nhướng mày:【Xem như các người còn có chút nhân tính.】
【Đó là đương nhiên… Tất cả đều là để phục vụ công việc học tập của ký chủ.】
Giờ nghỉ trưa thứ sáu, nửa lớp đều đang múa bút thành văn, không phải ở làm bài tập mà là đang chép bài tập, hận không thể trong vòng một giờ có thể làm xong mười mấy trang bài thi.
Quý Úc nâng má, uể oải mà ngáp một cái.
Trùng hợp thật đấy, cậu cũng ngủ không được.
Tiếng chuông kết thúc giờ nghỉ trưa vang lên, bởi vì tiết tiếp theo là thể dục cho nên mọi người đều ném bút xuống, hô hào nói:
“Đi học thôi đi học thôi.”