Chương 22

Vẫn là mùi hương của Cố đại thiếu gia dễ ngửi hơn.

Trong lòng cậu khẽ rung động, nổi lên một suy nghĩ.

Quý Úc tiến lại gần nhỏ giọng hỏi: “Cố đại thiếu gia, cậu mua nước hoa ở chỗ nào vậy?”

Đầu ngón tay Cố Tông dừng lại một chút, phun ra ba chữ: “Hàng không bán.”

Đáp án này cũng nằm trong dự kiến của Quý Úc, mùi hương của đại thiếu gia đương nhiên cũng phải là sản xuất độc nhất vô nhị.

Cậu lại hỏi ngược lại: “Giữa trưa cậu có việc gì không?”

Cố Tông lãnh đạm mà nói: “Có chuyện gì thì nói thẳng.”

Quý Úc sờ sờ cái mũi: “Muốn cùng cậu đến nhà ăn, biểu đạt một chút cảm ơn.”

Đây là mục đích thứ nhất, còn mục đích thứ hai là muốn mượn mùi hương dễ ngửi của Cố đại thiếu gia.

Cố Tông liếc nhìn cậu một cái: “Hết bệnh rồi?”

Quý Úc mặt không đổi sắc: “Hết rồi.”

Không khỏi cũng phải khỏi.

Một lát sau, dưới mí mắt Quý Úc xuất hiện một thứ rất giống nhiệt kế.

Nếu nó là nhiệt kế, thì đơn vị của nó lại không phải độc c, mà là m; nếu nó không phải nhiệt kế, nhưng bề ngoài của nó lại rất giống.

Cố Tông híp mắt, tiếng nói khàn khàn gợi cảm: “Ngậm lấy.”

Quý Úc nhướng mày, cười như không cười nói:

“Cố đại thiếu gia không cần phải chăm sóc tận tình vậy đâu.”

Nói xong, cậu há mồm ngậm lấy.

Quý Úc đẩy nhiệt kế vào hàm dưới, giơ tay đỡ lưng ghế Cố Tông, ở bên tai hắn mơ hồ không rõ mà nói:

“Cố đại thiếu, tôi phải ngậm bao lâu vạy?”

“Năm phút,” mùi hương ngọt từ bên gáy đi vào hô hấp, Cố Tông nhăn nhăn mày, “Đừng nghịch.”

Quý Úc thực hiện được trò đùa dai thì nhướng mày cười.

Cố Tông thu hồi ánh mắt, môi mỏng khẽ nhúc nhích.

Có chút thiếu thiếu.

Sợ Cố đại thiếu gia thẹn quá hóa giận, Quý Úc không nói đùa nữa, ngoan ngoãn mà ngậm năm phút, sau đó đưa nhiệt kế cho Cố Tông.

“Cậu xem.”

“Không phát sốt chứ?”

Ngoại trừ tuyến thể sau cổ Alpha và Omega có thể phân bố pheromone ra bên ngoài, trong miệng cũng có một lượng pheromone nhất định. Cái này cũng giống như nhiệt kế, có thể đo lường pheromone thông qua nước bọt để kiểm tra giới tính, khả năng sai sót gần như bằng không.

Cố Tông nghiêng nghiêng đầu, nhìn mặt mày xinh đẹp tinh xảo của Quý Úc, thần sắc không rõ.

Thật sự là một Alpha…

“Ừm, không phát sốt.”

Tiếng chuông nghỉ trưa vang lên, Tiểu R liền nhảy ra:

【Tích tích —— khoảng cách bắt đầu cốt truyện còn một giờ, xin ký chủ nhanh chóng kịp thời đến nhà ăn tầng 4.】

Nhà ăn · tầng 4

Lúc Quý Úc cùng Cố Tông cùng xuất hiện, nhóm Omega trong nhà ăn rõ ràng xôn xao lên, châu đầu ghé tai với bạn học, mặt đỏ tai hồng nói mấy cái từ ngữ khó hiểu.

Hiện tại Quý Úc đã có thể bình tĩnh mà nghe bọn họ nói chuyện phiếm.

Hai chữ động dục này, cậu đã nghe chán rồi.

Lấy cơm trưa xong, Quý Úc chọn một vị trí gần cửa sổ, tương đối thoáng gió.

Ngửi mùi hương trên người Cố đại thiếu gia, cậu miễn cưỡng có chút muốn ăn.

Quý Úc gắp một miếng sườn, chậm rì rì mà nhai.

Không biết vì sao, cậu có chút ngứa răng.

【Tích tích —— khoảng cách bắt đầu cốt truyện còn một phút, hiện tại bắt đầu đếm ngược, 60, 59, 58…】

Quý Úc chọc cơm, không chút để ý mà đánh giá các nữ sinh đi ngang qua.

【…5, 4, 3, 2, 1.】

Một mâm cơm cà ri từ trên trời giáng xuống, rơi lên cánh tay của Quý Úc.

Quý Úc chậm rãi giương mắt, thấy một khuôn mặt nhỏ kinh hoảng thất thố.

“Xin, xin lỗi.”

Một giọng nam mềm mại.

【Cốt truyện bắt đầu, xin ký chủ nói ra câu: “Cậu đang cố ý gây sự chú ý với tôi sao?”】

Quý Úc giật mình, tầm mắt chậm rãi dời xuống, thấy được hầu kết của hắn nhô lên.

Há?

Nam?

Nam?!

【Tích tích, nhận thấy được tâm thái tiêu cực của ký chủ.】

“Cậu đang cố ý gây sự chú ý với tôi sao?”

Giọng nói không lớn không nhỏ, vừa lúc khiến mọi người xung quanh nghe thấy.

Đôi tay Cố Tông đang lấy đũa cũng dừng lại.

Cái muỗng trên tay Hà Á Chí rơi xuống.

Trần Quỳnh Tư cách đó không xa miệng mở ra.

Cái sự yên tĩnh quỷ dị này…