Chương 2: Nam chính biếи ŧɦái

【Đúng vậy, cậu sẽ yêu đương với nữ chính, sau đó còn muốn ôm ấp hôn hít,】Tiểu R thập phần đáng tiếc mà thở dài,【Cho nên liền không có thời gian học tập, quá thảm.】

Quý Úc:???

Cậu thoạt nhìn giống như mỹ nhân yêu học tập không yêu người sao?

“Cho nên hoàn toàn đi theo bộ cốt truyện cũng là một loại lựa chọn, đúng không?”

Tiểu R trầm mặc một lát, không có phủ nhận, mà nói:【Mai hoa hương tự khổ hàn lai, bảo kiếm được gió mài giũa ra, Tiểu R tin tưởng, chương trình học lớp 11 không làm khó được một học sinh lớp 12 như cậu! Cố lên!】

【Lập tức phải đi học, Tiểu R không quấy rầy cậu học tập nữa, nếu muốn gọi Tiểu R, trí tuệ nhân tạo của cậu liền sẽ online.】

Tiểu R mới vừa offline, chuông vào học liền vang lên.

Đoạn âm nhạc này Quý Úc rất quen thuộc, là bài《 khúc quân hành Thổ Nhĩ Kỳ》của Mozart.

Là tiếng chuông vào học hồi cậu học lớp 11.

Mãi đến khi tiếng chuông kết thúc, Quý Úc mới lấy lại tinh thần, đánh giá phòng học.

Chỗ ngồi cũng cùng vô cùng giống nhau, góc tường hàng sau cùng, là chỗ ngồi dựa cửa sổ của học tra.

Nếu không phải bạn học xung đều mang gương mặt xa lạ nhắc nhở Quý Úc, cậu còn cho rằng mình không có xuyên không.

Quý Úc hoảng hoảng thần, đứng dậy rời khỏi phòng học.

Lúc này đang trong tiết học, trên hành lang không có người, chỉ có tiếng đọc sách hết đợt này đến đợt khác.

Một nam sinh đi ra từ WC, thấy Quý Úc liền hô: “Anh Quý.”

Quý Úc gật gật đầu với hắn, quét mắt qua WC, không chínht do dự đi vào.

WC lát gạch men sứ màu trắng mờ, chỉnh thể sạch sẽ rộng thoáng, trên đài rửa mặt còn có máy phun hương, không giống như là WC trường học, mà như là WC của khách sạn cao cấp.

Mùi hương có chút nồng, chân mày Quý Úc nhíu lại, châm điếu thuốc, hương vị nicotin làm cậu dần dần bình tĩnh lại.

Hiện tại cậu có hai lựa chọn.

Một, học tập thật tốt để hoàn thành nhiệm vụ, nhảy qua cốt truyện, thu hoạch lấy sự tự do.

Hai, đi theo cốt truyện chính, thu hoạch tự do.

Quý Úc nhả ra vòng khói, cẩn thận nhớ lại nội dung tiểu thuyết.

Tiểu thuyết cũng không có cái gì đặc sắc, là cuốn truyện ngôn tình vườn trường cẩu huyết bình thường.

Nam chính cũng rất giống cậu, thích trốn học đi ngủ, nữ chính là nữ học bá ngoan ngoãn, mới vừa chuyển đến liền làm dơ quần áo của nam chính giáo bá, các nữ sinh nghĩ cô là muốn hấp dẫn sự chính ý của nam chính, bắt đầu nhằm vào nữ chính. Nam chính vốn dĩ coi thường những việc này, sau khi ngửi thấy mùi nước hoa trên người nữ chính, chính ý hành động cử chỉ của cô, sau đó mới bắt đầu theo đuổi…

Trừ bỏ lời kịch bá đạo tổng tài cùng tự tin của nam chính ra, đam mê của hắn làm Quý Úc có chính khó có thể tiếp thu.

Mỗi lần nam chính gặp được nữ chính, đều sẽ cầm lòng không đặng mà cắn vào cổ của cô.

Mà trước khi cắn, cũng phải phát triển cảm tình một chút. Nữ chính cũng thật thần kỳ, mỗi lần bị cắn thì thân thể liền mềm nhũn ra, mặt đỏ tai hồng.

Lúc đầu Quý Úc còn tưởng rằng nam chính là một tên biếи ŧɦái, phải mất một lúc mới xác định đây là nam chính.

Tiếng bước chân ngoài cửa lôi Quý Úc thoát ra khỏi dòng suy nghĩ, cậu theo bản năng mà dấu thuốc ra phía sau, nhìn về phía người tới.

Người này thân hình cao gầy, ngũ quan so với người bình thường thâm thúy hơn vài phần, hắn mặc đồng phục, áo sơ mi không có một chút nếp gấp, cúc áo cùng cổ tay áo cài kín mít, mỗi lần hắn giơ tay nhấc chân mơ hồ có thể thấy được vòng cung của cơ bắp.

Quý Úc híp híp mắt, tên trên đồng phục không lớn, cậu chỉ thấy rõ chữ “Cố” thêu trên đó.