Ánh mắt hắn nhìn nàng vô cùng không thân thiện, như muốn lăng trì nàng ra từng miếng thịt.
"Thuộc hạ đã nghe được những lời đồn về nàng ta." Hắn quỳ một gối xuống, kiên quyết nhìn về phía Ma Tôn nhà mình: "Ma Tôn, nữ nhân này không thể giữ lại!”
Thì Đồng lập tức mở to mắt, nhìn thẳng vào nam nhân bị cắm sừng ở trước mặt.
Nghe đồn?
Đồn cái gì?
Nàng hôn mê một ngày mà bên ngoài đã truyền ra tin đồn gì?
Ma Tôn hiển nhiên cũng tò mò: "Trong Tu Chân giới có lời đồn gì?"
"Sau khi lão tặc Khánh Phong bị thương, rơi vào hôn mê, Thì gia tuyên bố với bên ngoài rằng Thì Đồng đã phản bội, đi theo con đường ma đạo, bởi vì nàng ta ghen ghét lão tặc Khánh Phong luôn chỉ cưng chiều đứa con gái nuôi, còn công khai muốn gϊếŧ phụ thân và huynh trưởng!"
"Ma Tôn, một nữ nhân độc ác như vậy, ở bên cạnh ngài sẽ chỉ làm tổn hại đến thanh danh của ngài và Ma tộc, có thể một ngày nào đó nàng ta sẽ phản bội ngài!"
"Kẻ phản bội Thì gia không thể giữ lại!"
Sau một hồi mổ tim đào phổi thuyết phục, Ma Tôn vẫn không phản ứng, Thì Đồng trợn trắng mắt khinh bỉ.
Danh tiếng của Ma tộc?
Khi nào nàng mới có thể so sánh danh tiếng Đại ác của Ma tộc chứ?
"Ngươi đang làm gì vậy?"
Nàng vẫn đang trợn tròn mắt, Ma Tôn đã nhạy bén mà cúi đầu xuống, nhìn chằm chằm vào nàng với vẻ mặt u ám.
"Ngươi đang bày tỏ sự bất mãn với bản tôn sao?"
"Làm sao có thể!"
Thì Đồng không ngờ rằng mình bị bắt tại trận, mong muốn sinh tồn nhanh chóng online trở lại, lập tức thề thốt phủ nhận.
Sự khinh bỉ không thể thu trở lại, nàng chỉ có thể bày ra một bộ dạng như muốn ngất xỉu.
"Ta, ta chỉ là vừa nghe được những lời buộc tội vô căn cứ này, ta không thể thở được." Nàng thở nặng nề, cố gắng khóc ra một giọt nước mắt ở khóe mắt: "Ma Tôn ca ca, hắn ta nói như thế có khác nào làm hoen ố sự chân thành của ta dành cho chàng chứ!"
"Chẳng lẽ ta nói không đúng sao?"
Nam nhân bị cắm sừng cười nhạo một tiếng, hắn hễ cứ nhìn thấy người của Tu Chân Giới là không vừa mắt, hơn nữa nàng còn là con gái của lão tặc Khánh Phong.
"Đương nhiên không đúng!"
Thì Đồng cuối cùng cũng "lấy lại hơi thở", nàng buồn bã nhìn chằm chằm vào nam nhân bị cắm sừng.
"Chẳng lẽ ngươi đều tin rằng lời đồn nào cũng là thật sao? Ngươi có biết rằng chính những người như ngươi đã lan truyền những tin đồn không đúng sự thật!"
"Khi ta còn ở Tu Chân giới, mọi người đều nói Ma Tộc điên rồi, Ma Tôn ca ca tàn nhẫn, những người khác đều tin, nhưng ta không tin!"
"Ta không tin vào những lời nghe được mà ta chỉ tin vào mắt mình, vì vậy lúc đó ta can đảm dũng cảm ngước mắt lên nhìn Ma Tôn ca ca, cũng là cái nhìn đó khiến lòng ta từ nay về sau không thể chứa thêm một nam nhân nào khác!"
Nàng đưa tay lên che ngực trái, hét lên: "Mọi người hỏi tại sao ta lại phản bội đúng không, tại sao ta lại phản bội phụ thân và huynh trưởng của mình, chẳng lẽ chỉ bởi vì ghen ghét bọn họ chiều chuộng đứa con gái nuôi đó sao?"
"Không phải, tất cả đều không phải!"
"Chỉ là ta đã nhìn thấu đạo đức giả của Khánh Phong tiên tôn, nhìn thấy được sự giả dối của phe chính đạo! Bởi vì Ma tộc đối lập với bọn họ, ta đau lòng cho sự khó khăn của mọi người, ta chẳng sợ sự thù địch của cả Tu Chân giới, ta sẵn sàng đứng về phía Ma Tôn ca ca chống lại bọn họ!"
Những lời nói chói tai này hoàn toàn khiến hai người của Ma Tộc bị sốc.
Bọn họ trố mắt nhìn nàng, như thể bị sự chân thành nhiệt huyết của nàng cảm động.
Thì Đồng thấy thế, cảm thấy vẫn thiếu thiếu một chút nữa.
Vì vậy, nàng siết chặt lớp vải trên ngực, như thể nàng tức giận đến mức không thể thở được.
Sau đó, trước hai cặp mắt trợn tròn, nàng hoàn toàn ngất xỉu trên giường.
Nữ tu gục xuống giường, chiếc giường kêu "ọp ẹp" hai tiếng.
Cảnh tượng này quá bất ngờ!
Những lời nói kia quả thực có chút rung động lòng người!
Ngay cả Ma Tôn cũng tự nghi ngờ chính mình trong một giây.
Chẳng lẽ con gái ruột của lão tặc Khánh Phong không có đầu óc này thật sự yêu hắn từ cái nhìn đầu tiên?
Trước khi Ma Tôn kịp nghĩ lại, suy nghĩ của hắn đã bị gián đoạn bởi một âm thanh kèn kéo dài.
Đây là hiệu lệnh của Triệu gia!
Bọn họ đang tập hợp để cùng Thì gia tiến vào Thần Nguyệt bí cảnh!