“Huống chi, Cố Dương thị cứ về nhà mẹ đẻ suốt, trong nhà này, nàng đã làm được việc gì chưa?”
Cố lão tam có chút chột dạ, theo bản năng nhìn nàng một cái: “Nương, trong nhà có cái gì việc thì để con tới làm…”
“Vậy thì tốt, ngươi làm tướng công, giúp tức phụ của mình làm việc là chuyện đương nhiên, ta sẽ không nói gì. Đây mới là lý do ta giữ ngươi ở nhà, ngươi luôn đi theo Cố Dương thị chạy đến Dương gia, không khéo người ta lại nghĩ rằng ngươi tới ở rể. Hay là… Lão tam, ngươi thật sự có ý định muốn ở rể sao?” Chu Vân Lan nhìn y với ánh mắt khó nói hết thành lời: “Nếu là vậy, ta cũng không ngăn cản hạnh phúc của ngươi… Ta đồng ý…”
Chu Vân Lan còn chưa kịp nói hết câu, Cố lão tam đã vội vàng lên tiếng cắt ngang: “Nương, không phải đâu, con không có, nương đừng nói thế nữa.”
Cho dù y có tình cảm với Cố Dương thị đến mấy thì cũng không bao giờ đồng ý chuyện ở rể, đó là điều mà nam nhân không thể chấp nhận.
Khi Cố lão tam trở lại phòng, thấy Cố Dương thị đang thu dọn hành lý, y không những không ngăn cản mà còn nói: “Nương tử, chẳng phải nàng thích về nhà mẹ đẻ nhất sao? Vậy để ta đưa nàng về, nương đã đồng ý rồi, nàng có thể ở đó đến khi sinh con xong rồi trở lại.”
Biểu cảm trên mặt Cố Dương thị lập tức thay đổi. Nàng ta làm loạn là để Chu Vân Lan thấy vì nghĩ rằng Cố lão tam sẽ đứng về phía mình. Việc nàng ta tự nguyện về nhà mẹ đẻ là một chuyện, nhưng bị Chu Vân Lan đuổi về lại là chuyện khác.
“Cố lão tam, chàng có ngốc không? Bây giờ ta bị đuổi về nhà mẹ đẻ, nhà ta sẽ bị người đời chê cười. Sao điều này có thể giống với việc ta tự nguyện về nhà mẹ đẻ như trước đây được chứ?”
“Sao có thể?” Cố lão tam hỏi lại: “Chẳng phải nhạc phụ và nhạc mẫu thương yêu nàng nhất sao? Họ chắc chắn không nỡ trách mắng nàng đâu, yên tâm đi. Hiện tại nương đang rất tức giận, mười mấy lượng bạc cũng có ít đâu.”
Cố Dương thị bĩu môi: “Nói nghe hay quá, cứ như chỉ có tam phòng chúng ta dùng bạc ấy. Nhị ca còn hay đi đánh bạc kìa, sao nương lại có thể bất công như vậy?”
“Bà ấy có thể.” Trên trán Cố lão tam toát mồ hôi: “Nương hiện tại có cha ủng hộ, sức lực cũng mạnh hơn nhiều, chỉ e chúng ta không phải là đối thủ của bà ấy.”
“Chẳng lẽ bà ấy còn dám đánh người đang mang thai như ta sao?” Cố Dương thị không cam lòng.
“Bà ấy có thể sắp xếp cho nàng làm rất nhiều công việc nhà… Giống như quản lý con dâu như những nhà khác.” Dù sao Cố lão tam vẫn có chút nhạy bén.
Cố Dương thị như bị chặn họng, trong lòng âm thầm chửi rủa bà già chết tiệt nhưng ngoài miệng vẫn tỏ ra không hài lòng nói: “Vậy chàng không giúp ta sao?”
“Ta chính là đang muốn giúp nàng nên mới đưa nàng về nhà mẹ đẻ. Chẳng lẽ một nam nhân như ta phải đi bờ sông giặt quần áo sao?” Cố lão tam không hiểu nổi tại sao bây giờ Cố Dương thị lại không muốn về nhà mẹ đẻ.
“Được rồi, ta sẽ trở về.” Cố Dương thị nghiến răng nói: “Nhưng hôm nay bà ấy làm khó ta, ta sẽ ghi nhớ kỹ. Sau này đừng mong ta chăm sóc cho bà ấy lúc về già.”
Nói xong, Cố Dương thị tức tối xách đống quần áo về nhà mẹ đẻ.
Cố lão tam đưa nàng đi rồi, mãi đến tối khuya mới trở về.
Kết quả lại tình cờ gặp được Cố lão đại và Cố Lý thị cũng đang đi đường đêm.