Ngay sau khi Cảnh Lê đến bệnh viện, đây cũng là lần đầu tiên cô nhìn thấy lão đại y học trong truyền thuyết, Thẩm Viễn Trạch.
Đối phương mang theo một chiếc kính tinh xảo, mặc áo blouse trắng, dáng người cao ráo cùng với làn da vì hàng năm ở trong phòng thí nghiệm nên có chút trắng bệch, mái tóc hơi dài nhưng lại vô cùng chỉn chu.
Ở giữa tiểu thuyết ngay sau khi tập đoàn Thẩm Thị đóng cửa, anh ta cũng không tránh được kiếp nạn bị đám cá trong ao kia biến thành vật trả thù.
Anh ta còn đoàn đội y học của mình chế tạo ra dược liệu, bởi vì một số nguyên nhân mà gây ra tác dụng phụ nghiêm trọng ảnh hưởng đến tính mạng, thân làm người phụ trách của dự án, Thẩm Viễn Trạch không thể không đứng ra chịu tội trước pháp luật.
Khác với Thẩm Viễn Phàm tương đối bất mãn với Cảnh Lê, Thẩm Viễn Phàm ngược lại có phần bình tĩnh, dường như ngoài y học ra thì bất luận chuyện gì đều không khơi gợi được hứng thú của đối phương.
Nhìn thấy cô bước tới, Thẩm Viễn Trạch nhanh chóng cúi đầu chào hỏi, anh giải thích một số nguy hiểm có thể gặp phải và một số vấn đề cần lưu ý nói cho cô biết.
“Vì tránh cho bài xích phản ứng, giải phẫu sau anh sẽ sử dụng thận nhổ trồng miễn dịch ức chế tề tới hạ thấp khung máy móc đối kháng nguyên vật chất phản ứng tính.”
"Sử dụng phương tiện gì? Có thể nói cho em biết là muốn sử dụng dược liệu nào không?"
Mày Cảnh Lê nhíu chặt nghiêm túc dò hỏi.
Theo miễn dịch ức chế khai phá ra ứng dụng bình thường, nhổ trồng thận trường kỳ mang lại lợi ích khá tốt, nhưng chỉ cần là dược vật chắc chắn sẽ tồn tại phản ứng phụ, mà phản ứng phụ của thứ này còn rất nghiêm trọng. Kiếp trước cô đã từng nghiên cứu qua các phát minh y học, rất rõ ràng về trình độ khoa học kỹ thuật hiện tại của thế giới này.
Khóe miệng lộ ra một nụ cười trào phúng, Thẩm Viễn Trạch rất rõ ràng ý tứ của mình, đây đều là các từ ngữ chuyên ngành, có nói ra chưa chắc gì cô đã hiểu.
Nhưng anh ta lại không thể không nói đạo lý như vậy.
"Anh chuẩn bị sử dụng kháng thể T, tế bào đơn clone kháng thể, đây là một loại tạp giao nhọt tế bào phân bố chỉ nhằm vào một kháng nguyên duy nhất quyết định cả kháng thể, có độ tinh khiết cực kỳ cao, tính chất đều vô cùng rõ ràng, đặc dị tính đặc điểm cao..."
"Nói rõ hơn đi, mấy cái đó em đều hiểu được, anh chỉ cần nói cho em biết anh chuẩn bị cho mẹ dùng loại nào."
Cảnh Lê nhanh chóng cắt đứt lời của cái máy nói trước mặt, mấy từ ngữ chuyên ngành này cô đều hiểu được, cô so với ai khác lại càng hiểu tường tận về bản chất của nó hơn, không cần phải lập lại nhiều như thế.
"OKT3"
Thẩm Viễn Trạch nhìn tình hình thực tế nhíu chặt mày trả lời.
"Kháng thể T tế bào clone kháng thể chủ yếu không phản ứng được vì tế bào này phấn thích hội chứng, nhiều phát sinh lần đầu hoặc lúc ban đầu 2 đến 3 thứ được dùng. Em cảm thấy theo khuynh hướng cá nhân nên khuyến khích sử dụng kháng thể IL-2R nhất, dù sao nó cũng có ít tác dụng phụ hơn tất cả."
Cảnh Lê nói xong lại nhìn thấy Thẩm Viễn Trạch trước mặt hoàn toàn nghệch mặt ra nhìn cô, hiển nhiên là cũng không biết thứ gọi là IL-2R kia là cái gì.
Quả nhiên giây tiếp theo anh ta lên tiếng hỏi "Cái gì là IL-2R cơ chứ?"
Chưa từng nghe thấy, lại còn chưa từng học qua.
Nhóc con này không lẽ còn biết cả y học hay sao?
Anh cả từ trước đến nay chưa từng nói cho anh ta biết về chuyện này nhỉ?
“IL2R, tên đầy đủ interleukin-2 receptor, là một loại tam tụ thể lòng trắng trứng, ở tuyến dịch lim-pha tế bào chờ miễn dịch màng tế bào mặt ngoài biểu đạt, thông qua cùng IL2 kết hợp phát huy sinh vật học tác dụng.
IL2R thông qua ba loại hình thức cùng IL2 kết hợp: Thông qua α liên, β liên hoặc γ liên. Này ba loại IL2R liên đều là vượt màng cũng kéo dài đến màng tế bào nội, có hướng bào nội truyền lại sinh hóa tín hiệu tác dụng ( α liên không tham dự tín hiệu truyền ).
IL2 cùng IL2R đối với miễn dịch hệ thống có quan trọng điều tiết công năng, thông qua trực tiếp tác dụng với T tế bào ở miễn dịch nại chịu cùng duy trì bình thường miễn dịch công năng phương diện phát huy công năng.”
Đối với IL2R so với ai khác lại càng quen thuộc hơn, bởi vì kiếp trước cô ở trong công ty đã nghiên cứu một loại thuốc duy nhất chính là IL-2R với mong muốn đưa ra thị trường để khai phá.
Lại đưa mắt nhìn thẳng về phía người trước mặt, ánh mắt của Thẩm Viễn Trạch xuyên qua lớp kính kia vô cùng ngạc nhiên.
"Em hiểu y thuật sao?"
"À... Có vấn đề gì sao?"
"Nhưng em chẳng phải là một nghệ sĩ còn không tốt nghiệp cấp 3 hay sao?"