Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Ác Độc Nữ Xứng Sau Ta Đoạt Đoàn Sủng Kịch Bản

Chương 3: Phi ảnh đế à, có hứng thú tạo em bé với tôi không?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thật ra chính cô cũng không còn thừa lại mấy phần lý trí, tất cả đều đã bị mấy chén rượu cùng với thứ thuốc kia đốt cháy.

Dáng người khẽ lay động, bước chân siêu vẹo từ từ đi thẳng về phía cầu thang, tiếng giày cao gót đạp lên cầu thang tạo ra mấy âm thanh có chút thâm thúy.

Trên lầu hai bây giờ có một ghế dài, một người đàn ông lười biếng ngồi dựa vào sofa, đôi mắt đào hoa liếc nhìn chăm chú về hướng đi của người phụ nữ đang bước về phía này, ly rượu cầm trên tay cũng không nhịn được run lên mấy cái cùng với thái độ suy ngẫm.

"Có hứng thú uống một chén không? Phi ảnh đế?"

Cảnh Lê ngồi xuống đối diện ở trên bàn, cầm lấy chai Vodka bên cạnh tự đổ cho mình một ly, đôi mày xinh đẹp hơi nhướng lên mấy cái nhìn về phía Phi Mạch ngồi đối diện.

"Tôi không tùy tiện uống rượu với phụ nữ."

Phi Mạch đưa đôi mắt lạnh lùng nhìn thẳng về phía trước, môi mỏng sẽ kéo lên thành một đường cong nhẹ hoàn mỹ, giọng nói trầm thấp không nặng không nhẹ trả lời.

"Không tùy tiện uống rượu với phụ nữ sao? Hình như chuyện này không phải lắm đâu nhỉ?"

Nói xong câu đó, Cảnh Lê ngửa đầu uống cạn ly Vodka của mình, đột nhiên đứng dậy tiến tới gần chỗ Phi Mạch, lưng hơi khom xuống, tóm chặt lấy cà vạt của người đàn ông kéo thẳng về phía mình, đồng thời hung hăng hôn lên đôi môi mỏng kia một cái mạnh mẽ.

Mọi người xung quanh chứng kiến cảnh tượng này không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh.

Người phụ nữ này là không muốn sống nữa hay sao?

Cô ta vậy mà lại cưỡng hôn người không hứng thú với phụ nữ là Phi ảnh đế hả?

Giờ phút này Cảnh Lê cũng không rảnh lo lắng về thái độ của mấy người xung quanh, bởi vì người đàn ông trước mặt sau nụ hôn này rõ ràng đã có thay đổi.

...

Phi Mạch nheo lấy đôi mắt xinh đẹp, cơ thể bất động, hô hấp cũng có chút dồn dập.

Đưa đôi bàn tay ôm lấy vòng eo thon gọn của cô, hoàn toàn không có điểm dừng, thật sự thân mật đến không thể ngăn cản.

Sau khi nụ hôn kết thúc, Cảnh Lê không nhịn được thở nhẹ gấp gáp mấy tiếng, chóp mũi chạm vào chóp mũi hắn, giọng nói mang theo phần quyến rũ nở, thở ra mấy hơi nóng bỏng phà vào mặt hắn "Phí ảnh đế?"

"Như em mong muốn."

Phi Mạch kéo khóe miệng tạo thành một nụ cười hoàn chỉnh, ở phía dưới ánh đèn mờ ảo kia, nụ cười cứ như mê hoặc chúng sinh càng tăng thêm sự tà mị cho người đàn ông xinh đẹp, không gian như ẩn như hiện hoàn toàn không phân thật giả vô cùng quyến rũ.

*

Một lần nữa khi cô tỉnh dậy đã là vào sáng hôm sau, khi ánh mặt trời chiếu xuyên qua bức màn nghiêm túc soi thẳng vào giường lớn.

Hàng mi dài khẽ rung lên mấy cái, Cảnh Lê từ từ tỉnh giấc.

Đầu óc có chút mơ hồ, cũng chẳng nhớ rõ rốt cuộc đêm qua mình đã làm gì nữa.

Mà người đàn ông ở bên cạnh phả ra hơi thở nóng bỏng ở trên đỉnh đầu cô khiến cho Cảnh Lê không thể không chú ý đến.

"Đã tỉnh rồi sao?"

Âm thanh kia vang lên cứ như có ma lực thần kỳ làm cho khô không nhịn được say đắm vào trong đó.

Cảnh Lê trong đầu không nhịn được nhớ về hình ảnh đem qua.

Đôi mắt chuyển động liên tục, cô theo bản năng muốn trốn tránh rời đi, chỉ là khi vừa đặt chân xuống giường thì đã có một bàn tay to lớn dùng sức ôm lấy eo cô.

"Dựa vào tiếp đi."

Mà Cảnh Lê bị hành động nhanh chóng này làm đau, không nhịn được nức nở lên mấy tiếng, ôm lấy cái mũi bị thương của mình đầy đau khổ, nước mắt sinh lý cũng rơi ra.

"Hôm qua anh cũng đâu nói như vậy cơ chứ?"

Bên tai truyền đến một hơi thở trêu chọc, Cảnh Lê khẽ nheo mắt lại, đưa mắt nhìn về phía người đàn ông trước mặt đánh giá. Đôi mắt xinh đẹp, cơ ngực rắn chắc, đi xuống phía dưới một chút lại có đường cong vô cùng rõ ràng, thân thể tuyệt mỹ với tám múi cơ bụng nổi lên đầy chói mắt, thật sự chính là lấy những thứ gì tốt nhất đeo lên người mình, con người thường nảy sinh lòng tham với sắc đẹp, lúc này cô cũng không thể tránh khỏi.

"Đẹp lắm sao?"

Người đàn ông bên cạnh nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng này của cô không nhịn được lên tiếng hỏi với âm thanh trầm khàn nóng bỏng.

Hai người chạm ánh mắt vào nhau, không khí có chút ái mũi.

Không cần nghi ngờ gì nữa, người này nhất định là cực phẩm nhân gian, mỹ vị trần đời rồi.

Mái tóc rối hỗn độn rơi trên trán, ngũ quan tinh xảo như tạc tượng, đôi mắt màu hổ phách cứ như hoa đào phảng phất bao phủ một làn sương mỏng, mang theo một hơi ý nồng đậm, bờ môi mỏng kéo lên tạo ra một nụ cười có chút bất cần, mà hương vị này thật sự là vô cùng gợi cảm...
« Chương TrướcChương Tiếp »