Trước mặt cô xuất hiện mấy tên đàn ông đang bị bảo tiêu mặc áo đen ở gần đó mang đến, cứ như phải xé rách quần áo cô để làm trò trước mặt mọi người, từ đó muốn trình diễn vở kịch động trời trong lòng mới vui vẻ.
"Đêm nay người phụ nữ này là của các người, tôi cho phép các người hung hăng hành hạ cô ta, nếu ai cãi lời tôi nhất định sẽ khiến hắn ở Yến Kinh không thể sống được yên ổn."
Tiêu Thất dùng gương mặt lạnh lùng lộ ra một nụ cười nhạt, lại nói nụ cười này lạnh đến thấu xương, hoàn toàn không có chút hơi ấm, nói xong coi đó liền ôm lấy Thôi Tuyết Lăng xoay người rời đi.
Cảnh Lê không nhịn được nhếch môi cười có chút chế nhạo, ánh mắt lại vô tình lướt qua một nơi nào đó ở tầng hai.
Phi Mạch vậy mà đang ở đó sao?
Đây chẳng phải là boss phản diện trong truyền thuyết đấy hả?
Trong tiểu thuyết, Phi Mạch gia thế hiển hách, năm 19 tuổi đã bước chân vào giới giải trí, 20 tuổi được đề cử ảnh đế, 25 tuổi anh ta cũng chính là người đầu tiên lấy được ba giải ảnh đế trẻ tuổi nhất.
Người này tính cách bất định, là một người không đi theo định hướng của tiểu thuyết, bối cảnh gia đình là chỗ dựa hiển hách, đắc tội anh ta thật sự không thể sống nữa rồi.
Anh ta cũng là người duy nhất không bị hấp dẫn bởi Mị lực của nữ chính trong bảng tiểu thuyết gốc, chẳng những không gia nhập vào hậu cung tranh sủng, tính tình lại còn thất thường, thường xuyên đi ngược lại với quyết định của đám người nữ chính, không ngừng xuất hiện ngán chân bọn họ. Mặc kệ với thân phận là nam phụ, thật ra anh ta mới xứng đáng làm nhanh chính nhất, là một loại tồn tại vô cùng đặc biệt.
Cũng không biết nếu như so sánh thì Phi Mạch với cô rốt cuộc là ai tồi tệ hơn?
Dưới bụng như có một ngọn lửa nhỏ đang cháy, mạnh mẽ cứ như dòng nước xiết làm tâm trạng khô có chút khó chịu, hoàn toàn không cho Cảnh Lê cơ hội kịp phản ứng, cứ như đem lý trí cô hoàn toàn thiêu đốt đến bốc cháy.
Tiện tay cầm lấy trên bàn một chai XO ngửa đầu rót sạch vào miệng, màu nâu của rượu theo khóe môi mà tràn ra ngoài, chảy dọc theo làn cổ trắng ngần tinh tế từ từ dọc xuống dưới.
"Bang___"
Tiếp theo đó chính là tiếng chai đổ nát, ánh sáng đèn có chút mập mờ thu vào trong, thông qua ánh nhìn trong suốt kia có thể nhìn thấy ánh sáng cứ như quả cầu lấp lánh mà tồn tại.
Một thân ảnh ngồi trên ghế có chút mệt mỏi, Cảnh Lê ưu nhã tựa lưng tìm vị trí thoải mái nhưng vẫn không mất thì khí thế vốn có. Cầm lấy trên bàn một điếu thuốc, tùy ý dùng tay rút ra một chiếc bật lửa đưa lên gần môi.
Sương khói mù mịt bao trùm lấy không gian xung quanh, mùi hương của thuốc lá kí©h thí©ɧ vị giác có chút nồng đậm, cũng là kí©h thí©ɧ thần kinh làm cho cô tỉnh táo hơn đôi phần. Hướng về phía mấy người đàn ông ở đằng xa đưa tay ngoắc nhẹ mấy cái nở nụ cười vui vẻ, nụ cười mang theo vẻ sắc tình quyến rũ cứ như hồ ly tinh xinh đẹp từ trong cốt cách, quyến rũ đến tận xương tủy.
"Muốn chơi tôi? Vậy còn phải nhìn xem các người có khả năng đó không đã. Đến đây uống vài chén rượu thử sức. Tôi chính là một con ngựa hoang thiếu dây cương, cũng chưa chắc các người có thể khống chế được."
Ánh mắt kiêu ngạo 10 phần của cô dường như chẳng hề để ai vào mắt, điều này cũng đã thành công kí©h thí©ɧ khát khao chinh phục của mấy tên đàn ông ở đằng kia. Cảnh Lê thái độ kiêu ngạo, đàn ông càng kiêu ngạo lại càng có hứng thú chinh phục.
Rất tốt.
Rất hoang dã, cũng rất thú vị.
Mấy người đàn ông ở đó nhìn thấy cảnh tượng này không nhịn được mà nuốt nước miếng ực một cái.
Năm tên cảnh vệ gào lớn lao thẳng về phía Cảnh Lê.
Có tiếng huýt sáo vang lên, Cảnh Lê đột nhiên cử động, dùng đôi chân dài của mình tung ra một cú đạp thẳng về phía hạ bộ của tên đàn ông kia.
"A..."
Một tiếng kêu la thảm thiết vang lên, cứ như là tiếng gϊếŧ heo vang vọng cả tòa nhà, người đàn ông không nhịn được mà quỳ xuống đất che hạ bộ của bản thân.
Những người khác cũng không nhịn được mà thích lấy một hơi khí lạnh, theo bản năng che lấy bộ phận quý giá của bản thân mình lại.
Mà Cảnh Lê cũng không cho bọn họ thời gian kịp phản ứng, một vòng xoay chuyển xinh đẹp đã đá qua khai phá vòng vây thành công, đứng dậy tung ra một quyền cước cộng thêm mấy lần bá vai liền đem đem ba người kia hạ đo ván trên mặt đất.
Tất cả mọi người chứng kiến cảnh này đều không nhịn được mở tròn mắt kinh ngạc.
Lần nữa quay đầu nhìn lại, cô đã xinh đẹp ngồi ở giữa ghế nhìn về phía này, còn thuận tay cầm lấy một chai rượu trên bàn, loảng xoảng một tiếng chính là đập thẳng vào đầu một tên đàn ông ở gần đó.
Cảnh Lê kiêu ngạo liếʍ môi dưới, mắt phượng lười nhé nhìn về phía ba tên bảo vệ đứng ở đằng xa, "Các người muốn thử một chút không?"
Ba người bọn họ liền biết bà cô này không dễ chọc liền sợ hãi gương mặt tái nhợt lắc đầu lùi lại về đằng sau, đây chính là một đóa hồng có gai, hơn nữa gai này còn vô cùng sắc nhọn.