Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Ác Độc Nữ Xứng Sau Ta Đoạt Đoàn Sủng Kịch Bản

Chương 13: Âm thầm giở trò, đúng là không ai tàn nhẫn như cô.

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nghĩ đến nguyên chủ ở trong nhà đã từng tốn một đống tiền mua lấy mấy món hàng xa xỉ, Cảnh Lê không nhịn được mà cười nhạt trong lòng.

Vừa rồi vốn định quay trở về nhà một chuyến, chỉ là vừa đi được nửa đường liền trực tiếp trở về ký túc xá thì hơn.

Thời điểm vừa bước lên tàu điện ngầm, cô mở WeChat tìm đến một nữ sinh khác có mối quan hệ khá tốt cùng với nguyên chủ, Tiền Toàn, có vẻ cũng là một tiểu thư có tiếng.

Bởi vì đây là tiểu thuyết hiện đại, vậy nên tác giả cơ bản vẫn sử dụng các thiết bị ở thời điểm thực tế, cho nên thế giới này ở trong sách đều sử dụng máy ứng dụng phổ biến ngoài đời thật cùng thời đại với Cảnh Lê như WeChat, QQ, Weibo.

Tiền Toàn cũng được xem như là một nữ sinh tương đối giàu có, bám dính lấy các người đàn ông phú quý khác, trong vòng bạn bè cũng coi như là có chút danh tiếng.

Mà cô ta cùng với nguyên chủ có mối giao tình tốt cũng là có nguyên nhân, bởi vì nguyên chủ giỏi nhất là nói mấy lời nịnh nọt, mà cô ta vừa hay lại thích nghe mấy lời này, thậm chí cả hai còn từng cùng nhau bàn tán sau lưng vài người khác, nguyên chủ ở trong giới giải trí vừa lúc có thể thỏa mãn được niềm vui nho nhỏ này của cô ta.

Cho nên thường ngày đối với nguyên chủ cũng được xem như là có chiếu cố, cũng đã từng cho lời khuyên nguyên chủ tốt nhất đừng đi theo con đường này, chỉ là tính tình cô gái này có chút kiêu ngạo, nguyên chủ trực tiếp khinh thường mấy lời khuyên đó muốn gả vào trong hào môn nhanh chóng, cho nên thái độ của cô vẫn luôn là một mực cung kính với người kia, mà dần dần Tiền Toàn cũng không mở lời nói về mấy chuyện đó nữa.

Tiểu Cảnh Lê: Toàn Toàn, có ở đó không?

Tiền Phu Nhân: Đây đây, hiếm thấy thật đấy, vậy mà còn chủ động liên lạc với tôi sau? Còn tưởng rằng cô leo được lên người của Thôi Tuyết Lăng liền khinh thường chúng tôi rồi cơ chứ.

Nhìn thấy đối phương trả lời mấy câu nhanh chóng như vậy, Cảnh Lê không nhịn được mà nở một nụ cười vui vẻ, cách một màn hình cũng có thể cảm nhận được đối phương đang tràn đầy oán hận, hiện tại Chắc là chỉ hận không thể cắn nát điện thoại.

Tiểu Cảnh Lê: Mấy người có bối cảnh lớn kiểu đó, tôi làm sao có thể trèo cao như vậy cơ chứ. Không nói nhiều lời nữa, tôi có một số món hàng xa xỉ cần phải xử lý, cô có tiện tìm đường bán giúp tôi một ít hay không?

Tiền phu nhân: Cô thiếu tiền sao?

Tiểu Cảnh Lê: Mẹ tôi làm phẫu thuật yêu cầu phải dùng tiền một chút, nhìn tình hình này có vẻ là vẫn còn thiếu một chút tiền.

Tiền phu nhân: Lần này là thật sao?

Tiểu Cảnh Lê: Còn thật hơn cả vàng đấy, bằng không tôi làm gì muốn bán đi mấy thứ đồ đó cơ chứ.

Tiền phu nhân: Được rồi, cô gửi cho tôi một ít ảnh chụp đi, tôi sẽ giúp cô bán chúng đi.

Tiểu Cảnh Lê: Cảm ơn nhé, lần sau sẽ mời cô ăn cơm.

Giải quyết được một phần vấn đề, Cảnh Lê cất lấy điện thoại vào túi trở về ký túc xá của nguyên chủ lấy ra một đống hàng xa xỉ bắt đầu chụp ảnh.

Nghèo như vậy mà vẫn mua mấy đồ xa xỉ kiểu này, nguyên chủ đúng là đến chết vẫn sĩ diện, thật khiến cho người ta không dám khen tặng mà.

Trong lúc Cảnh Lê đang chụp ảnh vậy mà Tiền Toàn lại gọi điện thoại đến đây.

"Toàn Toàn, nhanh như vậy mà đã tìm được người mua rồi hay sao?"

"Không có đâu, cái kia, cô có thật sự vô cùng thiếu tiền hay không? Tôi có một phương pháp có thể giúp cô mau chóng có tiền đây."

Tiền Toàn muốn nói gì đó rồi lại thôi.

"Toàn Toàn, tôi không thể làm chuyện phạm pháp đâu."

Cảnh Lê nhíu chặt mày lại nhanh chóng lên tiếng can ngăn.

"Không phải bảo cô làm chuyện phạm pháp đâu, chuyện là thế này, đêm nay Kha thiếu có tổ chức một cuộc thi đua xe, chỉ cần cô nguyện ý tham gia thì sẽ đưa cô 30 vạn."

Tiền Toàn ở đầu dây bên kia nhanh chóng lên tuyến giải thích.

Kha thiếu?

Đây rốt cuộc là tên nào trong tiểu thuyết vậy chứ?

Vậy nhưng điếc không sợ súng, có thể kiếm một lần 30 vạn như vậy ai lại không đi cơ chứ?

Dù sao âm thầm giở trò ra mấy chiêu tàn nhẫn không ai qua nổi cô cơ mà.

"Được rồi, chỉ là tôi không có xe, chi bằng cô đến đây đón tôi đi, còn có không tiếp nhận ghi nợ đâu, bảo anh ta chuyển tiền trước cho tôi đã."

Cảnh Lê mở miệng ra liền bắt đầu đưa ra điều kiện.

"Ôi trời, người bạn này của cô đúng là có đủ thú vị rồi đấy, cô ta vậy mà lo lắng tôi sẽ lừa gạt cô ta hay sao?"

Ở phía bên kia có một giọng nam bí ẩn vang lên.

Rất nhanh sau đó ở bên phía Tiền Toàn liền phản hồi lại "Được rồi, không thành vấn đề, cô gửi cho tôi số thẻ, đợi một lát nữa sẽ chuyển liền đến cho cô."

Điện thoại cắt đứt không được bao lâu thì 30 vạn quả nhiên đã được chuyển đến tài khoản.
« Chương TrướcChương Tiếp »