Chu Thiến đương nhiên là chú ý thấy cảnh này.
Nếu đổi thành thời điểm khác, thì trong lòng ả đã mắng đứa con gái không ra gì này 180 lần.
Nhưng hôm nay thì khác với trước đây, hiện giờ tâm trạng của Chu Thiến tốt hơn bình thường rất nhiều!
Tin nóng mà Từ Lệ tìm được đúng là đáng tin cậy.
Sau khi hai bài Weibo đó được đăng lên liên tiếp, Quý Vãn bị mắng cả một buổi tối, mà đến bây giờ cũng chưa đánh cái rắm nào!
Điều này nghĩa là gì?
Nghĩa là Quý Vãn thật sự giống như tin đồn nói, đã ly hôn với chồng của cô!
Chu Thiến nghĩ đến đây thì cảm thấy trong lòng sảng khoái.
Nhớ trước đây, cô ả ngàn chọn vạn tuyển trong số rất nhiều người theo đuổi, mới chọn được Hứa Vũ Thành. Cô ả tất nhiên không phải vì thích Hứa Vũ Thành, mà chỉ vì trong số những người đó, Hứa Vũ Thành là người có gia thế tốt nhất, kết hôn với gã thì sẽ có lợi nhất cho sự nghiệp của ả.
Nhưng không lâu sau khi Chu Thiến vừa công bố tin kết hôn, thì Quý Vãn cũng có tin đồn kết hôn!
Chồng của Chu Thiến là người thừa kế của một gia tộc giàu có mà cô ả đã lựa chọn kỹ lưỡng, còn bên Quý Vãn cũng nói cô gả vào gia tộc giàu có!
Mặc dù cả Hoa Quốc có rất nhiều gia tộc giàu có, nhưng sao Quý Vãn lại có thể trùng hợp như thế, cũng gả vào gia tộc giàu như ả được?
Nói cô không cố tình ké tin để lăng xê, làm sao Chu Thiến tin được?
Nhiều năm đã trôi qua, nhưng nhớ lại chuyện năm đó, Chu Thiến vẫn cảm thấy như nghẹn trong cổ họng.
Tuy nhiên, cũng may mà trời cao có mắt, mặc dù gia đình Hứa Vũ Thành bây giờ đã sa sút, nhưng Hứa Vũ Thành vẫn thích cô ả, ả đã đứng vững chân trong nhà họ Hứa. Còn Quý Vãn, bây giờ chẳng qua chỉ là một bà mẹ đơn thân đã ly hôn mà thôi.
Chu Thiến càng nghĩ càng vui vẻ, ngay cả khi đối diện với Quý Vãn, ả ta cũng cười chân thật hơn. Cô ả hỏi một câu: “Hôm nay sao hai người đến muộn thế, tối qua ngủ không ngon à?”
Cô ả dứt khoát ném lại lời nói hôm qua, xem Quý Vãn sẽ trả lời thế nào!
Nghe Chu Thiến nói vậy, biểu cảm của mọi người tại hiện trường đều hơi thay đổi.
Đa số khách mời ở đây đều là người trong giới giải trí, dù không phải người trong giới, chuyện tối qua đã gây náo động lớn như vậy, nên sáng nay ít nhiều gì mọi người cũng đã nghe được một số tin tức.
Ai mà không biết ẩn ý sâu xa trong câu hỏi của Chu Thiến chứ?
Mấy người đàn ông không tiện nói gì nên đều im lặng.
Thẩm Thi Mạn đứng ngoài quan sát, đang nhỏ giọng nói chuyện với Hoắc Minh Kiệt, làm như không hiểu ý câu nói của Chu Thiến, không thèm liếc mắt sang nhìn cái nào.
Tống Tình lẳng lặng liếc nhìn Chu Thiến một cái, nhưng cũng nhanh chóng thu lại ánh mắt, nghiêng đầu nhìn Quý Vãn, trong mắt cô ấy thoáng hiện vẻ lo lắng không rõ ràng.
Biểu cảm của Khương Nhu là rõ ràng nhất, cô ấy vốn đang mỉm cười nói chuyện với Quý Vãn, nghe vậy thì nụ cười tắt hẳn.
Cô ấy chưa từng gặp phải loại người nào như thế này! Thật quá đáng!
Khương Nhu mím môi, nghiêng đầu nhìn Quý Vãn, muốn nói lại thôi.
Dù chỉ mới quen Khương Nhu chưa đến hai ngày, nhưng Quý Vãn đã rất hiểu Khương Nhu, biết rằng bề ngoài cô ấy trông có vẻ dịu dàng, nhưng thực chất là một quả bom, rất dễ bùng nổ. Cô vội vàng vỗ nhẹ tay Khương Nhu để trấn an, trao cho cô ấy một ánh mắt yên tâm.
Giang Nhu lúc này mới thôi mím môi.
Trên mặt Quý Vãn lại treo lên nụ cười nhạt, cô nhìn Chu Thiến đối diện, đang định mở miệng, thì lại nghe thấy giọng tủi thân của Diệp Thanh Thanh: “Thanh Thanh… Là Thanh Thanh dậy muộn, cho nên đến muộn…”
Những người ở đây đều nhìn về phía Diệp Thanh Thanh.
Diệp Thanh Thanh ngồi trên ghế, gụp cái đầu nhỏ xuống, rồi nhanh chóng ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ ửng hết sức tủi thân nhìn Chu Thiến, rồi lại dùng giọng nức nở nói với Quý Vãn: “Xin, xin lỗi ma ma. Sau này Thanh Thanh, sau này không ngủ nướng nữa…”
Nói xong câu cuối cùng, cả giọng cũng run lên làm người nghe muốn nát lòng.
Quý Vãn đâu còn rảnh quan tâm đến Chu Thiến, cô vội vàng ôm Diệp Thanh Thanh vào lòng, nắm tay nhỏ của bé, an ủi: “Không sao đâu, không phải là lỗi của Thanh Thanh.”
Nhưng Diệp Thanh Thanh hình như rất buồn, khuôn miệng nhỏ nhắn xinh đẹp mếu máo, hốc mắt đong đầy nước mắt. Bé không muốn bị ai nhìn thấy nước mắt của bé nên vùi đầu vào lòng Quý Vãn.