Sáng sớm, cửa VIP của sân bay có rất ít người, trên hành lang dài chỉ có hai người là Diệp Hoài Thư cùng thư ký Lý.
Diệp Hoài Thư nhận được điện thoại thì dừng bước, trên khuôn mặt lạnh lùng khó giấu vẻ uể oải, hắn giơ tay day huyệt thái dương.
Giọng nén giận của Diệp Chấn Hưng vang lên trong điện thoại: “Tôi nghe ai nói hả? Đương nhiên là tôi tự mình xem!”
Diệp Hoài Thư nhíu mày theo bản năng.
Ban đầu khi nghe thấy câu chất vấn của Diệp Chấn Hưng, Diệp Hoài Thư còn tưởng rằng Quý Vãn vì ép mình nhanh chóng quyết định nên mới nói chuyện này cho Diệp Chấn Hưng. Giờ xem ra, chắc là mình đã hiểu nhầm.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Diệp Hoài Thư lên tiếng dò hỏi.
“Anh không lên mạng à?” Diệp Chấn Hưng trầm giọng hỏi lại.
Diệp Hoài Thư giải thích: “Con vừa mới xuống máy bay, 8 giờ tối qua theo giờ trong nước con mới check-in, bay mười một tiếng.”
Diệp Chấn Hưng im lặng trong giây lát, rồi mới nói: “Tự anh xem đi. Tôi chỉ nói một câu thôi. Lúc trước người nói muốn kết hôn với Quý Vãn là anh, tôi không quản được việc riêng của anh, nhưng nếu anh làm Thanh Thanh không có mẹ…”
Diệp Hoài Thư nhíu mày thật chặt, lạnh giọng cắt ngang lời ông: “Sẽ không xảy ra chuyện này.”
Nghe thấy lời này của hắn, Diệp Chấn Hưng cũng không nói thêm gì nữa: “Hot search tôi đã cho người đè xuống, sẽ lập tức gửi thông tin cho anh, tự anh xem mà xử lý đi.” Nói xong, ông cúp điện thoại.
Diệp Hoài Thư giơ tay với thư ký Lý, thư ký Lý đưa một cái máy tính bảng cho hắn.
Diệp Chấn Hưng rất nhanh, vừa mới cúp điện thoại thì hắn đã nhận được phần thông tin đã được sắp xếp sẵn này.
Diệp Hoài Thư mới đọc dòng đầu tiên thì mày đã nhíu thật chặt.
Càng đọc xuống dưới thì sắc mặt hắn càng tệ, cuối cùng sắc mặt đã trở nên xanh mét.
Diệp Hoài Thư lấy di động ra, mở Weibo.
Giống như lời Diệp Chấn Hưng nói, hot search đã bị ông tìm người đè xuống, nhưng chuyện mới xảy ra tối qua, cho dù đè hot search xuống thì thảo luận cũng không thể dừng lại trong thời gian ngắn.
Diệp Hoài Thư tắt màn hình, trầm giọng nói với thư ký Lý: “Đi đặt cho tôi vé máy bay đến Côn Minh nhanh nhất.”
Thư ký Lý nhanh chóng tìm kiếm rồi nói: “Chuyến bay sớm nhất là vào 10 rưỡi sáng.”
“Muộn quá.” Diệp Hoài Thư nhíu mày, một lát sau, hắn nói: “Gọi máy bay tư nhân đi, không được thì bay máy bay trực thăng.”
Hắn cần phải nhìn thấy Quý Vãn ngay lập tức.
Biểu cảm của thư ký Lý hơi thay đổi, không dám chần chừ nữa, anh ta nhanh chóng làm theo lời hắn.
Anh ta còn chưa đi, đã nghe thấy Diệp Hoài Thư gọi anh ta lại.
Sắc mặt Diệp Hoài Thư rất tệ, hơn mười tiếng bay đường dài hắn vẫn luôn không được nghỉ ngơi tốt, vẻ mệt mỏi trên mặt rất rõ ràng: “Liên lạc với tổ chương trình, đi điều tra xem là ai làm chuyện này.” Nghĩ đến điều gì đó làm giọng điệu hắn lạnh như băng, hắn nói: “Tài khoản đăng tin đồn đó, không xin lỗi thì liên hệ với phòng pháp lý, để phòng pháp lý kết nối với luật sư Vương.”
Thư ký Lý đồng ý hết.
Nửa tiếng sau, Diệp Hoài Thư bước lên máy bay trực thăng đi đến Côn Minh.
……
……
Tối qua, hầu như cả đêm Quý Vãn không ngủ. Vốn hôm nay cô không định trang điểm, nhưng thấy quầng thâm dưới mắt mình quá nghiêm trọng, cô do dự một lát rồi vẫn quyết định trang điểm nhẹ, tập trung che khuyết điểm ở vùng mắt.
Chiều hôm qua, trước khi kết thúc buổi ghi hình, chương trình đã thông báo thời gian tập trung vào sáng nay.
Do trang điểm nên mất thêm chút thời gian, Diệp Thanh Thanh và Quý Vãn đến sân chỉ suýt soát kịp giờ.
Quét mắt nhìn đám người, bốn gia đình khách mời khác đều đã có mặt, ngay cả gia đình của Hoắc Minh Kiệt hôm qua đến muộn nhất, cũng đã đến từ sớm.
Thấy Quý Vãn và Diệp Thanh Thanh đi vào, Khương Nhu vẫy tay với hai người trước: “Mau đến đây đi, sắp ăn sáng rồi!”
Quý Vãn mỉm cười với cô ấy, dắt tay Diệp Thanh Thanh đi qua ngồi xuống.
Hai người vừa mới ngồi xuống, tầm mắt của Chu Thiến đã quét qua, ả ta không nhìn Quý Vãn, mà chào hỏi Diệp Thanh Thanh trước : “Thanh Thanh, chào buổi sáng.”
Diệp Thanh Thanh không cho rằng Chu Thiến sẽ tốt tình mà chào hỏi mình, bé giương mắt nhìn cô ả một cái, thấy một tia chế giễu lướt qua thật nhanh trong đáy mắt ả.
Diệp Thanh Thanh không thay đổi vẻ mặt, thu tầm mắt lại, mỉm cười với cô ả, rồi quay đầu nhìn Gia Gia bên cạnh ả: “Chào buổi sáng, Gia Gia.”
Khi Diệp Thanh Thanh vừa đi vào thì Gia Gia đã thấy bé, thấy Diệp Thanh Thanh chủ động chào hỏi mình, Gia Gia cuối cùng cũng không kiềm chế được niềm vui, khóe môi nhếch lên cao.
Nhưng lời dặn dò đêm qua của Chu Thiến vẫn như sấm bên tai, Gia Gia cũng không dám thể hiện quá rõ ràng, cô bé chỉ lén vẫy tay nhè nhẹ với Diệp Thanh Thanh.