Chương 2

Dung Cẩn trở về bên giường ngồi xuống, không khỏi nhớ tới một cuốn tiểu thuyết hôm qua cô mới đọc.

Vốn cô không thích đọc thể loại ngôn tình này, cuốn tiểu thuyết này cũng là do một người bạn của cô giới thiệu, nói: "Dung Cẩn cậu xem này, nữ phụ ác độc trong này không chỉ giống cậu về gia thế, ngay cả tên của cậu cũng không lệch một chữ!".

Cô cũng có chút tò mò, cảm thấy thật quá mức trùng hợp, lập tức đi đến xem qua một chút.

Dung Cẩn trong truyện là con gái duy nhất của một gia đình hào môn bậc nhất ở kinh đô Trung Quốc, được người người mến mộ.

Tính cách của cô kiêu ngạo, độc đoán và tự phụ, bắt tất cả mọi người phải gọi cô là đại tiểu thư, điều này rất bị mọi người lên án.

Ngoại trừ thiếu gia nhà họ Lạc là Lạc Ngôn Phong có mối quan hệ thân thiết với nhà họ Dung, sau khi có thể coi là đối xử tốt với cô khi cô bị tất cả mọi người xa lánh.

Nhưng những điều này đều không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất là cô lại yêu con trai của tài xế biệt thự nhà mình - Phó Quân, cũng chính là nam chính trong tiểu thuyết.

Sau khi bị từ chối cô tìm mọi cách gây khó dễ, đủ mọi cách hãm hại.

Giống như tát một bạt tai, châm chọc vài câu là chuyện thường như cơm bữa. Đánh một trận roi, bỏ đói hai ngày không cho ăn cơm cũng là chuyện bình thường.

Tóm lại, cô nghĩ mãi không ra liệu có chuyện gì mà nguyên thân kia không làm được.

Mà dưới sự đối đãi phi nhân tính được tích lũy tháng ngày này, trái tim nam chính Phó Quân từ trong trẻo lạnh lùng dần dần bị hắc hóa.

Nhưng để mà nói đến một lần khiến anh bị hắc hóa hoàn toàn, anh là chuyện bạch nguyệt quang của anh bị Cẩn tiểu thư gϊếŧ chết trước mắt anh.

Trong biệt thự nhà cô có một cô gái là con của một đầu bếp yêu mến Phó Quân, khi Phó Quân bị trách phạt thường xuyên giúp đỡ anh, hai người dần dần nảy sinh tình cảm mập mờ.

Chỉ là trong một lần gặp mặt ban đêm lén lút của hai người lại bị Cẩn tiểu thư vừa vặn bắt được.

Cẩn tiểu thư trong cơn tức giận sai hơn hai mươi người hầu luân phiên đánh cô gái kia đến chết, cũng đánh Phó Quân đến hấp hối.

Sau chuyện này Phó Quân trở nên nghe lời lạ thường, dường như không phản kháng Cẩn tiểu thư nữa.

Nhưng không lâu sau đó anh mượn sự giúp đỡ từ bên ngoài đoạt tài sản nhà cô, đưa cha mẹ cô vào tù.

Cũng ăn miếng trả miếng mà tìm hơn hai mươi tên ăn mày, cưỡиɠ ɧϊếp cô đến chết, sau khi chết còn ném thi thể cô vào hồ cá sấu cho cá sấu ăn.

Nghĩ đến kết cục bi thảm của thân thể này, Dung Cẩn không khỏi rùng mình một cái.

Ngủ một giấc lại kỳ diệu bị tống vào trong sách thì thôi đi, cô quyết định không thể dồn mình vào chỗ chết được.

Hiện tại cô còn không biết trong tiểu thuyết tình tiết phát triển đến giai đoạn nào rồi, đã kí©h thí©ɧ khiến nam chính bị hắc hóa hay chưa.

Dung Cẩn nghĩ, cô nhất định không thể giống nguyên chủ không ngừng tìm đường chết, mà phải mất bò mới lo làm chuồng, hết thảy bù đắp và đối tốt với nam chính mới được.