Chương 21

Dịch Tư Ân tùy tiện chọn ly cà phê, quét mã.

Chờ cà phê được mang lên, Dịch Tư Ân gỡ microphone xuống, nhỏ giọng nói: “Lúc vừa mới ly hôn đúng là sẽ có chút không quen, nhưng không quen cũng không có nghĩa là còn tình cảm, chỉ cần qua đoạn thời gian đó thì tốt rồi.”

Cô ta lấy cái muỗng khuấy cà phê, họa tiết tinh xảo dần hòa lẫn vào với cà phê, cho đến khi nhìn không thấy hình dạng ban đầu: “Nếu đã ly hôn, còn tiếp tục dây dưa thì đối với anh hay cô ấy đều không tốt.”

Kỷ Trì Sâm thu hồi ánh mắt, không nhịn được cười.

Nhưng Dịch Tư Ân thấy nụ cười này lại cảm thấy sởn tóc gáy.

Anh tắt microphone đi, giọng lạnh thấu xương: “Cô Dịch đây là muốn để mọi người biết bản thân mình gièm pha, phá hoại quan hệ của người khác sao? Nếu cô có thể quay xong chương trình này thì đối với mọi người đều tốt, còn cô nếu thật sự không muốn quay nữa, thì giữa đường thay đổi người cũng không phải là việc gì khó.”

Cái muỗng trong tay Dịch Tư Ân bộp một tiếng rơi xuống: “Tôi xin, xin lỗi.”

Mấy ngày nay thấy thái độ của Kỷ Trì Sâm đối với Khương Tô Mịch, làm Dịch Tư Ân quên mất anh vốn là người như thế nào.

Giờ mới biết được, lúc bị anh nhìn chằm chằm, đừng nói là nói chuyện hay phản bác, căn bản thở cũng không dám thở mạnh.



Trong khi hai người Kỷ Trì Sâm đang nói chuyện, đồ uống ngọt Khương Tô Mịch và Sở Tri gọi cũng được mang lên.

Hai người đeo microphone, câu được câu không mà nói chuyện.

Khương Tô Mịch vốn dĩ không có hứng thú nói chuyện phiếm.

Lại thấy Sở Tri chốc chốc lại nhìn ra bên ngoài cửa sổ.

Thấy anh lại nhìn về phía ngoài cửa sổ thất thần, Khương Tô Mịch phụt cười: “Đang nghĩ về Từ Lam? Hay là nói, anh đang đợi Từ Lam?”

Sở Tri sửng sốt, cúi đầu phủ nhận: “Không có.”

Khương Tô Mịch nhìn vành tai anh ửng đỏ: “Ồ, tôi tin anh.”

Sở Tri chuyển đề tài: “Cô cùng tổng giám đốc Kỷ tình cảm thật tốt.”

Khương Tô Mịch tựa như không thể tin được mà hỏi lại một lần: “Chúng tôi? Tình cảm tốt?”

Sở Tri gật đầu.

Khương Tô Mịch uống một ngụm cà phê, nghiêng đầu thấy được bóng dáng của Kỷ Trì Sâm được phản chiếu trong tấm kính của cửa hàng: “Anh nhầm rồi, chúng tôi không có tình cảm.”



Mấy người ngồi ở tiệm bánh ngọt một lúc, không ngờ không đợi được Từ Lam, ngược lại gặp được Tôn Ảnh Minh.

Anh cùng Dương Mạn đẩy cửa vào, vừa lúc thấy cảnh tượng Kỷ Trì Sâm luôn chăm chú nhìn bóng lưng Khương Tô Mịch, hoàn toàn bỏ Dịch Tư Ân ở một bên.

Tôn Ảnh Minh đi qua kéo Dịch Tư Ân tới bên cạnh mình, giọng lớn hơn bình thường không ít: “Tổng giám đốc Kỷ, rõ ràng anh đang ghép cặp hẹn hò cùng Tiểu Ân, nhưng lại luôn chạy theo Khương Tô Mịch, có phải không ổn lắm không?”

Dịch Tư Ân ở bên cạnh điên cuồng kéo tay áo, còn đánh anh ta hai cái, muốn bảo anh ta câm miệng.

Nhưng Tôn Ảnh Minh không thèm để ý, mà nhìn chằm chằm Kỷ Trì Sâm.

Khương Tô Mịch vừa thấy Tôn Ảnh Minh tới, tò mò nhướng đuôi lông mày, còn cố ý dựa người ra phía sau, muốn nghe rõ hơn chút.

Kỷ Trì Sâm nhìn thẳng vào mắt Tôn Ảnh Minh, đầu ngón tay không theo quy luật mà gõ nhẹ lên mặt bàn, thờ ơ lên tiếng: “Sao?”

Dịch Tư Ân sợ Tôn Ảnh Minh lại nói gì đó đắc tội Kỷ Trì Sâm, liền cùng với Dương Mạn, hai người tốn rất nhiều sức lực mới có thể kéo anh ta đi.

Sau khi Tôn Ảnh Minh rời đi, tiệm bánh ngọt khôi phục an tĩnh.

Khương Tô Mịch có chút thất vọng thả lỏng thân thể.

Chỉ có như vậy?

Tôn Ảnh Minh, sức chiến đấu của anh cũng quá thấp rồi.

Sao không mắng thêm hai câu rồi hẵng đi?

Đang nghĩ ngợi, có người ngồi xuống ghế bên cạnh cô.

Khương Tô Mịch hoảng sợ, trong lòng cô đang giúp Tôn Ảnh Minh nghĩ mấy lời để mắng Kỷ Trì Sâm, quay đầu liền thấy Kỷ Trì Sâm ngồi xuống bên cạnh mình.

Kỷ Trì Sâm đem cốc cà phê của cô bưng lên tới uống một ngụm, nói với Sở Tri: “Tôi không còn bạn đồng hành nữa, có thể ngồi ở đây không?”

Sở Tri ngơ ngác gật đầu.

Phần bình luận:

[Sở Tri: Tôi nào dám nói chuyện?]

[Kỷ Trì Sâm vừa mới còn nói không uống, hiện tại lại uống cà phê của Khương Tô Mịch, không phải đồ của vợ là không uống đúng không?]

[Ai nói Khương Tô Mịch đi bám người ta nhanh bước chịu đánh, rốt cuộc là ai bám người đây!]



Vốn dĩ Khương Tô Mịch cùng Sở Tri còn có thể nói một hai câu xã giao, sau khi Kỷ Trì Sâm tới, liền hoàn toàn không còn gì để nói, một lúc sau liền rời khỏi tiệm bánh ngọt.

Vốn tưởng rằng bọn họ sẽ là ba người trở về sớm nhất, không nghĩ tới sau khi về đến biệt thự, những người khác đã sớm về rồi.

Mục đích của tổ tiết mục dĩ nhiên không đạt được.

Nhưng lượt xem cũng không ít, không lỗ.

Hôm nay cơm chiều vẫn là khách mời tự mình vào bếp, nguyên liệu nấu ăn là do tổ tiết mục chuẩn bị.

Dù sao hôm nay việc sắp xếp hẹn hò ngẫu nhiên này cũng xem như hố các khách mời, để đền bù tổ tiết mục đã chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn rất phong phú, đầy đủ các loại thịt, hải sản, rau dưa.

Mỗi cặp khách mời có thể chọn lựa ba loại thịt và thêm một phần rau dưa.

Cả một ngày chưa ăn gì khiến Khương Tô Mịch rất đói bụng, kéo Kỷ Trì Sâm đi chọn nguyên liệu nấu ăn.

Nhóm khách mời khác cũng đều sôi nổi tiến lên chọn thức ăn.