Chương 19

Khương Tô Mịch thấy nét mặt Từ Lam trong nháy mắt liền cứng ngắc. Trong khi Sở Tri thì lại nhớ lại khi nãy Kỷ Trì Sâm nhìn chằm chằm anh, ánh mắt đó làm sau lưng anh đều có chút tê dại.

Hai người lúng túng ngồi một hồi lâu, phía bên kia các khách mời cũng đều đã chuẩn bị sẵn sàng, tổ tiết mục vừa nãy lấy ra một cái hộp, bảo nhóm người Khương Tô Mịch ở trong đó rút ra lịch trình hẹn hò hôm nay.

Lịch trình hẹn hò vừa mới nãy cũng đã được giới thiệu qua, có đi đến viện phúc lợi làm thiện nguyện, cũng có đi chỗ vui chơi, còn có đi làm thủ công chậm rãi, trong đó thân mật nhất chính là cùng đi xem phim chiếu rạp.

Trừ bỏ việc đi xem phim thì những cái khác vẫn còn ổn, rốt cuộc thì đều có những người khác đi cùng, hơn nữa có thể bảo trì khoảng cách, liền tính không có gì để nói cũng sẽ không quá xấu hổ.

Nghĩ đến vận may không tốt lắm của mình, Khương Tô Mịch bèn xê dịch thân mình một chút, ý bảo Sở Tri bốc trước.

Sở Tri không có lưỡng lự, duỗi tay cầm một cái tờ giấy ra tới.

Thật không may, anh ta bốc được chính là đi xem phim.

Khương Tô Mịch xác định rồi, có bút kẻ mắt.

Lại còn là hai cái.

Tổ tiết mục sẽ không nói cho các khách mời về hành trình của những người khác, mỗi người đã được phát một chiếc di động, bên trong ngoại trừ ứng dụng dùng để liên lạc thì không còn gì cả, thậm chí còn khóa lại các ứng dụng khác.

Sau khi công tác chuẩn bị xong hết, các khách mời bắt đầu xuất phát.

Khương Tô Mịch cùng Sở Tri vừa mới bắt đầu có thì chút xấu hổ, nhưng hai bên đối với đối phương đều không có bất cứ tâm tư gì khác, nửa đường cũng có thể bắt đầu giao lưu một chút.

Sở Tri tuy thật thà, an tĩnh, nhưng học thức uyên bác, cũng không khoe khoang, cho người ta cảm giác thoải mái lại ổn trọng.

Sau khi bốn chiếc xe đi vào trong nội thành, bốn chiếc xe còn lại đi theo phương hướng khác.

Sở Tri xuống xe trước, cảm giác di động trong túi đột nhiên rung lên, liền lấy ra xem, phát hiện là Từ Lam nhắn tin, hỏi anh đang ở đâu.

Giây tiếp theo, tin nhắn đã bị thu hồi.

Sở Tri không do dự mà lập tức gửi định vị qua.



Sở Tri cùng Khương Tô Mịch xuống xe ở bãi đỗ xe ngầm Thương Thành, rồi từ tầng B2 trực tiếp đi thang máy thẳng lên rạp chiếu phim tầng sáu.

Hai người đi đến quầy chọn phim trong rạp trước, định tùy tiện lựa chọn một bộ phim chính kịch hoặc phim thương mại để xem.

Nhưng lướt qua bảng chọn phim vài lượt, hai người phát hiện hôm nay phim chiếu đều là phim thể loại tình cảm, bên trong lẫn một bộ phim hoạt hình.

Khương Tô Mịch nhìn lại lịch.

Sắp tới Thất Tịch…

Tổ tiết mục nhất định là đã kiểm tra ngày tháng nên mới sắp xếp cái lịch trình này.

Hai người im lặng nhìm chằm chằm vào tấm áp phích hoạt hình có đầu hai con gấu. Thật lâu sau, Sở Tri mới mở miệng: “Tôi không muốn xem phim hoạt hình.”

Cũng không quá muốn xem thể loại tình cảm.

Nửa câu sau còn chưa nói xong, phía sau liền truyền đến một thanh âm lạnh nhạt: “Cô ấy muốn xem phim hoạt hình.”

Khương Tô Mịch quay đầu lại phía có tiếng nói, phát hiện Kỷ Trì Sâm không biết tới từ khi nào, theo phía sau là Dịch Tư Ân.

Mặc dù không mặc âu phục, khí thế của Kỷ Trì Sâm cũng không giảm, nếu không nói, thậm chí người ta sẽ cho rằng Dịch Tư Ân là thư kí của Kỷ Trì Sâm.

Khương Tô Mịch theo bản năng cùng anh đối nghịch: “Tôi không muốn.”

Kỷ Trì Sâm đứng cạnh Khương Tô Mịch, liếc mắt qua màn hình, khom lưng nhìn thẳng vào cô, giọng không tốt: “Em không muốn xem phim hoạt hình, chẳng lẽ lại muốn xem phim tình cảm?”

Từ Lam không biết từ lúc nào đã đi tới, nhìn chằm chằm Sở Tri, ngôn ngữ không rõ cảm xúc: “Quả nhiên là giáo sư đại học, không thích xem thể loại phim hoạt hình ấu trĩ này.”

Sở Tri ngây người.

Không khí nháy mắt đóng băng lại, những người ở đây không ai nói chuyện.

Dịch Tư Ân sợ hãi mở miệng, chỉ vào trong đó một bộ phim tình cảm: “Tôi nghe nói này bộ khá hay.”

Kỷ Trì Sâm cùng Từ Lam đồng thời nhìn về phía cô: “Câm miệng.”

Khu bình luận được phen cười điên lên.

[Dịch Tư Ân: Nhỏ yếu, bất lực.]

[Thôi Bình Đào: Không nhìn thấy tôi, không nhìn thấy tôi.]

[Cái vị dấm này tràn ra cả ngoài màn hình.]

[Tổ tiết mục không nói cho khách mời nơi những người khác đi, bọn họ khẳng định đã lén liên hệ với nhau!]



Hiện trường lại lần nữa lâm vào yên tĩnh.

Khương Tô Mịch đánh vỡ trầm mặc trước, kéo Kỷ Trì Sâm đi đến bên cạnh: “Anh sao lại ở đây?”

Kỷ Trì Sâm mặt không đổi sắc: “Đi ngang qua.”



Đi ngang qua rạp chiếu phim trong góc trên tầng 6, anh nói với quỷ đi.

Dịch Tư Ân đi ngang qua nghe thấy câu này nhịn không được hai mắt nhìn Kỷ Trì Sâm.

Người vừa mới ở trên xe yêu cầu tạm dừng phát sóng trực tiếp, gọi điện thoại cho trợ lý bảo anh ta tạo áp lực cho tổ tiết mục hỏi Khương Tô Mịch đi chỗ nào cùng với người hiện tại giống như hai người khác nhau!

Dịch Tư Ân trộm liếc xéo anh một cái.

Ôi đàn ông.

Sau khi Kỷ Trì Sâm cùng Khương Tô Mịch đã đi xa, Từ Lam cùng Sở Tri nhìn nhau, cũng chưa nói chuyện.

Ở phía sau Từ Lam, Thôi Bình Đào yên lặng đi đến bên cạnh Dịch Tư Ân: “Nếu không hai ta đi chơi đi.”

Dịch Tư Ân cười, không đáp lời.

Đi theo Kỷ Trì Sâm, dù thế nào thì độ chú ý sẽ không thấp, nhưng đi theo bên cạnh Thôi Bình Đào, ai sẽ chú ý bọn họ?

Dịch Tư Ân đương nhiên không đồng ý.