Chương 29: Lẳng lặng nhìn các nàng biểu diễn

Đám người càng nói càng hưng phấn, giống như hôn sự rơi xuống trên đầu các nàng vậy.

Hạ Thanh Tâm thì ngồi ở trên ghế bên cạnh đại điện, lẳng lặng nhìn các nàng biểu diễn. Có chút hối hận, thời điểm chính mình đi ra không mang theo hạt dưa.

Sắc mặt của Hạ Phi Vũ càng ngày càng âm trầm, lão vốn dĩ liền tiêu dao sung sướиɠ ở trong hậu cung của mình, vừa rồi mới ở trên phố thu được một vị tiểu mỹ nhân, đang yêu thích không buông tay nha.

Kết quả đám nữ nhi bỗng nhiên tìm tới lão nháo trò, còn có mấy đứa đệ tử thân truyền tham dự vào, trăm miệng một lời muốn lão xử trí Hạ Thanh Tâm, để cho chính mình thay thế nàng gả đi...

Đúng vậy, còn nói thới thay thế Hạ Thanh Tâm gả đi.

Trong đám nữ nhi có một người là đại nữ nhi của Hạ Phi Vũ, rốt cuộc là đứa bé đầu tiên, cho dù là nữ nhưng Hạ Phi Vũ vẫn tương đối yêu thương nàng.

Bởi vậy lá gan của nàng lớn nhất, ngẩng đầu ưỡn ngực tiến lên một bước nói với Hạ Phi Vũ:

- Dù sao hôn sự giữa Huyền Nguyệt tiên tôn và Kim Vũ Tông chúng ta đều đã hoàn toàn định ra, đến lúc đó, bất kể là gả ai đi qua, Vân Tê Cung hẳn là cũng sẽ không truy cứu...

Đại nữ nhi ngẩng đầu ưỡn ngực, dáng vẻ hiên ngang lẫm liệt nói:

- Chuyện Viên Uyển Nhu bỏ trốn theo tình lang khẳng định không thể giấu diếm dược, nói không chừng Huyền Nguyệt tiên tôn sớm đã muốn từ hôn, nhưng mà không kéo xuống mặt mũi được đây?

- Chi bằng để cho nữ nhi thay thế Viên Uyển Nhu gả đi qua.

Đại nữ nhi cúi người hành lễ với Hạ Phi Vũ, nói:

- Chỉ cần nữ nhi gả tới Vân Tê Cung, con nhất định sẽ nỗ lực hết sức nhằm làm lớn mạnh tông môn chúng ta.

Mấy vị nữ nhi khác thấy đại nữ nhi chiếm thượng phong, lập tức xông lên phía trước ríu rít nói:

- Ta cũng nguyện ý vì phụ thân thay thế gả đi.

- Ta cũng nguyện ý! Viên Uyển Nhu căn bản không phải nữ nhi của phụ thân, tuyệt đối sẽ cùng ngài nội bộ lục đυ.c, nào giống như chúng ta chân chính vì phụ thân mà suy nghĩ đâu?

Hạ Thanh Tâm ngồi ở bên cạnh, tay chống cái bàn không nhịn được cười.

Nhưng đến đoạn này, nàng vẫn muốn xen vào một câu. Hạ Thanh Tâm giơ tay lên, giống học sinh tiểu học giơ tay phát biểu, đợi tất cả mọi người đều nhìn về phía mình, nàng mới chậm rì rì nói:

- Ngắt lời một chút, ta hiện tại họ Hạ, gọi là Hạ Thanh Tâm.

Đại nữ nhi nghe thế, càng cười lạnh một tiếng, chanh chua nói:

- Phụ thân ngươi xem nàng kìa! Rõ ràng chính là kẻ bạc tình bạc nghĩa, người của nhà họ Viên còn chưa chết sạch đâu, nàng liền gấp gáp không chờ nổi muốn sửa thành họ Hạ, còn đem tên của mình cũng sửa lại nốt, ngày sau nàng tuyệt đối sẽ phản bội phụ thân.

Cũng may, tuy rằng Hạ Phi Vũ đầy đầu là nữ nhân, nhưng lão có thể làm được tông chủ Kim Vũ Tông, thì hiển nhiên không phải loại người không có đầu óc.

- Đủ rồi!

Hạ Phi Vũ hung hăng đập bàn một cái, nổi giận nói:

- Mấy người các ngươi dám vọng tưởng cướp đoạt nhân duyên của người khác, quả thực chẳng biết xấu hổ!

- Còn có các ngươi, uổng công ta dốc lòng bồi dưỡng, các ngươi thế mà mang theo các tiểu thư phạm phải sai lầm lớn như vậy.

Lão chỉ tay về phía đám đệ tử, lạnh giọng quát:

- Người đâu! Đem các tiểu thư đều mang về hậu viện đóng cửa ăn năn, không có mệnh lệnh của ta, ai cũng không được phép bước ra cửa phòng nửa bước!

- Còn mấy kẻ khuyến khích các tiểu thư phạm sai lầm, một người đánh 200 roi, trục xuất tông môn!

Trong nháy mắt, toàn bộ đại điện trở thành một mảnh quỷ khóc sói gào.

Hạ Thanh Tâm thay đổi cái tư thế, cùng vị đại tiểu thư ban nãy kêu gào lớn nhất nhìn nhau. Nàng chớp chớp mắt, nheo mi, vứt cho đối phương một cái liếc mắt đưa tình, khiến cho vị đại tiểu thư kia suýt chút nữa ngất xỉu tại chỗ.