Chương 2

Tuy nhiên một canh giờ trước khi Thư Điềm Điềm bỏ mạng tại đây, trong khi nàng còn đang chờ đợi sớm đến cõi cực lạc thì bị một lực lượng vô hình nào đó khống chế, khi mở mắt ra lần nữa thì đã có lại quyền kiểm soát cơ thể...

Sau đó nàng bị một nhóm tà tu vác đao lớn điên cuồng truy đuổi suốt mười dặm.

Trong lòng Thư Điềm Điềm chỉ muốn chửi trời, lúc này nàng đã xách hòm thuốc lùi đến sát vách núi, không còn đường lui nào nữa.

Mắt nhìn thấy đám tà tu vây quanh mình thành hình bán nguyệt, cười tà, chuẩn bị vác đao đi lại đây, Thư Điềm Điềm hít sâu một hơi, bất ngờ giơ lên một tấm lệnh bài, lớn tiếng nói: “Đây là lệnh bài mà Xích Tiêu Tiên Quân tặng cho ta, một khi bóp nát nó, thần thức của tiên quân sẽ lập tức tới đây, các ngươi đều chạy không thoát!”

Tươi cười của tên tà tu dẫn đầu quả nhiên cứng lại, có chút hoài nghi mà liếc nhìn tấm lệnh bài kia một cái.

Đại khái là danh tiếng của Xích Tiêu Tiên Quân quá vang dội, tà tu quả nhiên bán tín bán nghi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Thư Điềm Điềm, sau đó đột nhiên cười lớn.

“Yên tâm, chúng ta sẽ không gϊếŧ ngươi, chỉ là mời tiểu y tu đến chữa bệnh cho lão tổ của chúng ta, chữa thương xong còn có thể theo lão tổ của chúng ta cùng nhau tiêu dao sung sướиɠ, ngươi nói có phải không?”

Thư Điềm Điềm không chút dao động, ngược lại siết chặt lệnh bài: “Các ngươi lui về phía sau.”

Sắc mặt tà tu trong nháy mắt trở nên khó coi, thử lùi về sau hai bước, ai mà biết tiểu y tu kia đột nhiên ném tấm lệnh bài về phía ngược lại, thời điểm nhòm tà tu kia ba chân bốn cẳng chạy lên đoạt lấy, nàng giống như con thỏ từ trong khe hở nhảy ra ngoài.

Nhưng nàng còn chưa kịp chạy được vài bước, hình bóng giống như con thỏ kia đột ngột dừng lại ở giữa không trung.

Một cỗ lạnh lẽo tràn vào trong lòng Thư Điềm Điềm, khiến nàng đột nhiên té lăn quay trên mặt đất.

Thư Điềm Điềm mở to hai mắt nhìn, mang theo sự không cam lòng chết không nhắm mắt, rơi vào hôn mê.

Sự lạnh lẽo mơ hồ từ bên trong người truyền đến khiến cả người nàng lạnh đến phát run, chỉ mơ hồ nghe được tiếng của đám tà tu bên ngoài.

“Các ngươi nói xem, tiểu y tu này lớn lên chỉ đẹp hơn một chút, nhưng trên người còn có cái gì hữu dụng mà lão tổ lại kêu chúng ta mạo hiểm lớn như vậy?”

Thư Điềm Điềm tất nhiên biết được nguyên do – kiếp trước trước khi xảy ra tai nạn máy bay, nàng đã xem xong cuốn tiểu thuyết ngược văn thời xưa này. Một đời này Thư Điềm Điềm bị đám tà tu theo dõi, bởi vì nàng mang thân thể thiên âm trong truyền thuyết.