Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Sách: Sau Khi Bị Bá Tổng Đọc Tiếng Lòng, Tôi Mất Mặt Chết

Chương 2

« Chương Trước
Anh nhìn chằm chằm vào môi Cố Yến, thật lâu không có thêm bất kì động tác gì.

Cố Yến bị nhìn đến chột dạ.

[Tại sao anh ta không ký vào đơn ly hôn, ông đây biểu diễn một tháng rồi, cho nhau chút mặt mũi đi, đại ca.]

Bùi Mặc Trì xác định, là Cố Yến đang nói chuyện, nhưng là nói chuyện ở trong lòng.

Môi không hề động đậy, hơn nữa lời nói trong lòng của Cố Yến lại khác hoàn so với biểu cảm của cậu.

Anh cau mày, suy nghĩ miên man.

Anh có thuật đọc tâm?

Vì cái gì anh có thể nghe được tiếng lòng của Cố Yến?

Nội tâm Cố Yến sóng gió mãnh liệt, này sao lại thế này, không phải là thay đổi chủ ý chứ.

Đừng mà!

Tại sao anh ta vẫn nhìn cậu như vậy.

[Nhìn cái gì mà nhìn, ông đây biết bản thân đẹp, nhưng không phải để anh nhòm ngó, mau ký đi! ]

Bùi Mặc Trì buông bút trong tay, đem đơn ly hôn bỏ thẳng vào trong máy hủy tài liệu.

Nội tâm Cố Yến khóc thút thít.

[Tương lai tốt đẹp của tôi, đang nằm trong chiếc máy hủy tài liệu này, tên cún này lại phát điên cái gì đây.]

Bùi Mặc Trì cười lạnh, anh nổi điên, muốn hỏi xem có câu nào Cố Yến nói là thật lòng không

Không muốn ly hôn là giả.

Yếu đuối là giả.

Vậy những câu cậu ta nói với anh hàng ngày đều là giả.

Cố Yến khịt mũi, giả vờ vui vẻ nắm lấy tay của Bùi Mặc Trì: “Chồng à, anh tha thứ cho em rồi sao, em biết là anh rất yêu em mà, em cũng rất yêu anh.”

Giọng nói sến súa, thêm một cái nháy mắt đầy quyến rũ.

Chính bản thân Cố Yến cũng muốn lấy xà phòng tẩy.

Cậu không tin, bản thân không làm cho Bùi Mặc Trì ghê tởm.

“Cậu yêu tôi?”

Bùi Mặc Trì phá lệ nhịn sự ghê tởm, không đẩy Cố Yến ra, lạnh lùng hỏi.

Cố Yến bị khựng lại.

Ai? Vì sao nguyên chủ lại thích Bùi Mặc Trì như vậy nhỉ?

Đừng nói nữa, Cố Yến hoàn toàn không hiểu.

Cố Yến nở một nụ cười rạng rỡ, mang theo nghịch ngợm nói: “Tất nhiên là vì chồng vừa đẹp trai lại giàu, đối xử với em rất tốt, lại còn rất chu đáo.”

[Chu đáo cái quái gì, vừa kiêu ngạo lại vô vị, ai sẽ thích một ông già như vậy!]

Bùi Mặc Trì cười lạnh.

Kiêu ngạo?

Vô vị?

Ông già ?

Ha hả, thì ra anh ở trong mắt Cố Yến lại có nhiều mác đến như vậy, nhưng không có một cái nào tốt cả.

Ly hôn thì ly hôn, để ở trước mắt mình cũng thấy phiền.

Cố Yến thật muốn trợn trắng mắt.

[Tên mặt lạnh vô cảm xúc, không hề giống với các cậu trai trắng trẻo làm tôi mê mẩn ở Thiên Thượng Nhân Gian, chờ mình có tiền, nhất định phải bao nuôi vài cậu trắng trẻo để chơi cùng, an ủi cho những tổn thương mà mình phải chịu ở nơi này.]

Bùi Mặc Trì còn đang định lấy tờ giấy khác để viết một tờ đơn ly hôn khác.

Giỏi lắm, Cố Yến.

Anh muốn xem xem, Cố Yến còn muốn làm gì sau lưng anh nữa.

Thiên Thượng Nhân Gian là quán bar gay nổi tiếng cả thủ đô .

Bùi Mặc Trì không thích những nơi hỗn tạp như vậy.

Không nghĩ tới đóa hoa cao ngạo như Cố Yến, cư nhiên lại thích đến những nơi phong trần tạp vị như vậy.

“Chồng à, anh làm sao vậy?”Cố Yến tỏ ra vô tội nhìn anh, thập phần khó hiểu.

Bùi Mặc Trì hừ lạnh một tiếng, nếu nghe tiếp nữa, anh sẽ tức chết mất.

“Cố Yến, cậu đã là phu nhân của Bùi gia, nên biết giữ tròn bổn phận.”

Cố Yến ủy khuất: “Chồng à, anh nói gì vậy, ngày thường em đều cùng các phu nhân khác đi mua sắm, mua mua quần áo, chẳng làm gì cả.”

[Thật ra cũng chẳng làm gì cả, chỉ là cùng bạn thân đi xem vài buổi biểu diễn cơ bắp, rồi ra bãi biển bôi dầu cho mấy anh chàng đẹp trai....]

Mỗi lần Cố Yến nói một câu, sắc mặt Bùi Mặc Trì càng tốt sầm.

Cuối cùng anh nghiến răng nghiến lợi quát: “Đủ rồi.”

“Ông xã, nếu anh không thích, sau này em sẽ ở nhà không đi đâu nữa.”

[Ô vãi, anh ta căn bản không hiểu tình thú của giới trẻ. ]

Bùi Mặc Trì hít sâu một hơi, nắm chặt nắm tay.

“Đi ra ngoài.”

Cố Yến bị sắc mặt Bùi Mặc Trì dọa sợ.

Không thể trêu vào không thể trêu vào, đúng là một lão già hỉ nộ vô thường.

Dù sao thì kế hoạch ly hôn cũng đổ sông đổ bể, nên Cố Yến cũng không cần đối phó với người ta nữa.

Nga một tiếng, liền dùng tốc độ nhanh nhất, thoát khỏi cơn tức giận của Bùi Mặc Trì.

[Hoan hô, cuộc sống về đêm của ông đây bắt đầu rồi]

Bùi Mặc Trì: ……

Cố Yến thật sự không phải là bị bệnh tâm thần chứ? Tỷ như tinh thần phân liệt?

Chương 2 Vặn eo thành bánh quai chèo

Cố Yến nằm liệt trên giường, đăng một thông báo xin nghỉ trên Livestream Gâu Con.

Hôm nay quá mệt mỏi.

Không có thời gian để livestream cãi nhau với người khác.

Nguyên chủ là một bình hoa di động, nhưng Cố Yến lại không phải là bình hoa giống nguyên chủ.

Cậu thích chơi game, vừa xuyên đến nơi này đã đăng ký tài khoản, tên: Bố Yến Của Con.

Bởi vì miệng độc, người chửi mắng cậu cũng nhiều, nhưng người hâm mộ của cậu cũng nhiều không kém.

Vừa mới đăng thông báo, liền có vô số người vào xem.

Bởi vì ngày thường Cố Yến đắc tội người quá nhiều.

Công kích không trừ một ai, gặp ai cũng nổi điên.

[Lợn Chết Không Sợ Nước Sôi: Ôi, con trai hôm nay không chửi người nữa à? ]

[ Hoa Thủy Tiên Đẹp Nhất: Miệng xấu như vậy, chắc chắn là một tên béo chết tiệt.]

[Đầu Tư Cổ Phiếu: Có phải cậu bị kim chủ đè không, không dậy nổi à.]

[Tiểu Loli Đáng Yêu: Đánh dã ca ca mang em đi với]

Cố Yến chọn vài người để trả lời bình luận.

[ Bố Yến Của Con đã trả lời Đầu Tư Cổ Phiếu: Đúng rồi ở trên giường của bố cậu, bố cậu là thụ nên đương nhiên vui vẻ.]

[Bố Yến Của Con đã trả lời Lợn Chết Không Sợ Nước Sôi: Tôi sợ mắng cậu thành cháu trai. ]

Người cũng như tên, Cố Yến chính là kiêu ngạo như vậy.

Sáng sớm hôm sau, Cố Yến đã phát ngốc ở trên giường một lát , rồi mới mặc một bộ quần áo quyến rũ của mình ra cửa.

Cốt truyện bắt đầu.

[Lúc nào mới xong đây, cẩu nam nhân này sao vẫn chưa chịu ly hôn.]

Bùi Mặc Trì vừa mở cửa ra liền nghe thấy câu như thế:……

Anh cho rằng chỉ cần ngủ một giấc, thứ này có thể biến mất, nhưng không ngời thứ này vẫn còn ở đây.

Anh mắt hai người chạm nhau, Cố Yến sửng sốt vài giây, sau đó liền thành thục quấn lấy Bùi Mặc Trì.

“Chồng à, anh dậy rồi, đây là muốn đi làm sao? Cà vạt cũng chưa thắt, em tới thắt cà vạt giúp anh.”
« Chương Trước