Chương 40

Chạng vạng tối, Tần tuyển vội vàng về nhà từ công ty, đón Trần Hòa Nhan về nhà mẹ đẻ ăn tối.

Ba Trần mẹ Trần biết con gái mình xuất viện, vì vậy họ liền muốn con gái cùng con rể về nhà ăn một bữa tối sum họp gia đình cùng nhau, cũng coi như chúc mừng qua cơn mưa trời lại sáng, đem cả nhà đều lo muốn chết cuối cùng cũng đã yên ổn.

Sau khi ăn xong, bởi vì con gái vừa mới hồi phục được xuất viện nên ba Trần mẹ Trần không dám giữ hai vợ chồng ở lại lâu mà giục hai người sớm trở về rồi nghỉ ngơi thật tốt.

Tần Tuyển lái xe, Trần Hòa Nhan ngồi ở ghế phụ, cả hai đều im lặng không nói gì, Tần Tuyển chuyên chú lái xe, mà Trần Hòa Nhan ngồi ở ghế phụ xem di động.

Cô đang xem tin nhắn trong nhóm bạn thời đại học của mình, nhóm này là các bạn cùng lớp lập ra để tránh giáo viên khi còn học đại học, khi còn đi học mọi người đều vô cùng tích cực, sau này ra trường mỗi người đều có con đường của riêng mình, trong nhóm cũng an tĩnh hơn rất nhiều, thỉnh thoảng vẫn sẽ có người nhắn tin tâm sự.

Trần Hòa Nhan thường không nói nhiều, thậm chí còn không click mở, thỉnh thoảng cô sẽ lướt qua nhóm một chút rồi nói một hai câu, lúc này trong nhóm đang có bạn học thông báo tin tức đính hôn, trong diễn đàn thực náo nhiệt, mọi người trò chuyện rôm rả, hỏi han tình hình hiện tại của nhau.

Đại học Trần Hòa Nhan học là học viện quản lí tài vụ chuyên nghiệp, trường học cũng đứng top đầu của cả nước, sau bốn năm năm phát triển, nhiều bạn trong lớp đã có những thành thích nhất định, có người xuất ngoại tiếp tục đào tạo sâu và một số đạt được trình độ kế toán trung cấp đang tiếp tục nỗ lực để đạt được chức cao, một số người vượt qua kì thi CPA, còn có ở những chức vị không tồi khác…

Trần Hòa Nhan nhìn lại, cô chính là người duy nhất tốt nghiệp xong liền kết hôn, cũng không có sự nghiệp gì trong năm năm qua…

Trong nhóm có người hỏi về Trần Hòa Nhan, cô có sự tồn tại rất mạnh mẽ trong lớp học, một số người hỏi Trần Hòa Nhan có đi dự đám cưới không. Cũng có người biết thời gian trước Trần Hòa Nhan xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, sau đó mọi người hàn huyên về cô vài câu, năm đó Tần Tuyển so với hiệu trưởng đại học A còn nổi danh hơn, là một nhân vật phong vân, anh cùng Trần Hòa Nhan sau khi tốt nghiệp liền kết hôn đã gây oanh động toàn trường.

Nhắc đến cô, vẫn có vài bạn học trong nhóm không khỏi hâm mộ, phu nhân hào môn nhà giàu số một, nói Trần Hòa Nhan chính là người giàu nhất, giỏi nhất cũng như thoải mái nhất trong số bọn họ, cùng bọn họ chính là người cách biệt một trời, nếu bọn họ cũng có thể lấy được một người chồng giàu có như vậy thì cũng không phải vất vả kiếm sống qua ngày, mỗi ngày đều được đi uống trà, mua sắm và chăm sóc sắc đẹp, có thể tiêu xài hoang phí, thật là một cuộc sống hạnh phúc tốt đẹp…

Trần Hòa Nhan ngây người nhìn màn hình điện thoại di động, nhất thời không biết nên có cảm tưởng gì.



Tần Tuyển đang lái xe, khóe mắt dư quang thấy vợ mình nhìn chằm chằm điện thoại, liền mở miệng hỏi: “Sao vậy? Hôm nay em không nói gì, có tâm sự hay chỗ nào không thoải mái sao?”

Trần Hòa Nhan ghé mắt nhìn về phía Tần Tuyển, khẽ mở miệng, muốn nói gì đó với anh nhưng cuối cùng lại nuốt trở lại, chỉ lắc đầu nói: “Không có việc gì.”

Một đường không nói gì, ô tô vững vàng chạy.

Sau khi trở về nhà, Tần Tuyển vốn còn muốn đi tắm rửa rửa mặt rồi bồi vợ mình ngủ sớm, nhưng vừa về đến nhà, di động Tần Tuyển vội vàng vang lên, là thư kí gọi cho hắn, nghe điện thoại xong anh liền vội vàng vào thư phòng bận rộn xử lí công việc. Trần Hòa Nhan nghe anh trả lời điện thoại, gần đây có vẻ công ty gặp chuyện gì rắc rối, ban ngày anh đến công ty hẳn cũng là việc này, cấp dưới xử lí không được nên yêu cầu Tần Tuyển tới.

Trần Hòa Nhan cũng không quấy rầy anh, cô tắm rửa sạch sẽ, định đi ngủ trước nhưng có lẽ vì ở bệnh viện nhiều ngày mà lâu không về nhà, cô đột nhiên nhận ra chiếc giường mình đã dùng mấy năm trời, lăn lộn trên đó không tài nào ngủ được.

Nếu không ngủ được, vậy dứt khoát thức vậy.

Trần Hòa Nhan nghĩ nghĩ, liền đi đến phòng bếp hâm nóng một ly sữa rồi mang vào thư phòng.

Trong thư phòng người đàn ông biểu tình lạnh lùng nghiêm túc, đang có một cuộc họp video với ai đó. Cô cũng không phát ra tiếng quấy rầy, nhẹ nhàng đặt sữa nóng vào tay Tần Tuyển, sau đó từ bên cạnh cầm lấy một chiếc máy tính xách tay không dùng đến, ôm vào trong ngực rồi tay chân nhẹ nhàng chạy ra ngoài.

Tần Tuyển vốn đang họp với vài vị giám đốc, thấy vậy anh nâng mắt lên, hơi nhướng mày, nhỏ giọng nói với bóng lưng người phụ nữ: “Đừng chơi lâu quá, đi ngủ sớm một chút.”

Ở đầu bên kia video, giọng nói của một giám đốc điều hành đang báo cáo công việc đột nhiên dừng lại, cho đến khi Tần Tuyển thu lại ánh mắt, nhàn nhạt nói: “Tiếp tục.”

Giám đốc điều hành kia tiếp tục nói một lần nữa nhưng nhóm người bên kia video sau khi kết thúc cuộc họp liền ngứa ngáy trong lòng, nhịn không được bát quái trong lòng vài câu, ông chủ la sát mặt lạnh cư nhiên cũng sẽ dùng loại ngữ khí này cùng người khác nói, thật giống như một ông bố nhắc nhở con mình không được thức đêm chơi game… Nhưng Tần tổng của bọn họ còn chưa có con, vừa nãy còn nhìn thấy bàn tay mảnh mai thanh tú của một người phụ nữ lướt qua, chậc… Đối với bọn họ chính là mưa rền gió dữ, đối với bà xã liền thay đổi sắc mặt…